Rõ ràng là quan hệ giữa hai người không đơn thuần chỉ là tín đồ và thần linh.
Những mối quan hệ như vậy cũng không phải mới xuất hiện lần đầu trên đại lục Aslante.
Đều là do bất đắc dĩ, Tà Thần cũng muốn sử dụng tín đồ của mình, tiếc rằng những kẻ tín ngưỡng Tà thần đều là lũ biến thái.
Trong tôn giáo có thể xuất hiện biến thái, nhưng không thể toàn bộ đều là biến thái, ít nhất người cầm lái phải có đầu óc.
Ảo ảnh hơi nhíu mày, nhưng lại nhanh chóng khôi phục bình thường.
Sự khác biệt giữa một bữa no căng và bữa bữa no bụng, gã còn có thể phân biệt được.
"Được!"
"Nhưng hành động sau này phải nhanh lên, Thâm Uyên đang xảy ra đại chiến, ta cần rất nhiều huyết thực!"
Nói xong, Tà Thần liền biến mất trên bầu trời. Sau khi ảo ảnh biến mất, trong thành chỉ toàn là thi thể.
Tuy nhiên, những xác chết dưới chân thành bị vàng lỏng bao phủ là ngoại lệ, rõ ràng là Tà thần mà U Minh giáo cung phụng là người có bệnh thích sạch sẽ, không phải rác rưởi gì cũng thu.
Một cuộc đối thoại ngắn ngủi, nhưng lượng thông tin vừa rồi lại không hề ít.
Lý do chính khiến U Minh giáo dám mạo hiểm phạm một sai lầm lớn, dù là trong tình huống yếu thế cũng phải lôi kéo các tổ chức tà giáo làm loạn đều nằm trong cuộc đối thoại hồi nãy. ...
Cùng với những người sống sót rời đi, tin tức về sự sụp đổ của Odssburg cũng được truyền đến tai của Tổng đốc Ginsburg.
Toàn tỉnh đều là phản quân, vừa mới hạ lệnh đàn áp thì lại nhận được tin dữ là có một quận đã hoàn toàn thất thủ, Hầu tước Ginsburg từ tức giận chuyển sang lo lắng.
Vào thời kỳ bình thường, mất đi một quận không có nhiều giá trị chiến lược chẳng tính là gì, nhưng hiện tại thì khác.
Liên minh năm nước đang ganh đua với nhau, từ khi liên minh bắt đầu được thành lập, Vương quốc Hessen luôn tự nhận mình là quốc gia lớn thứ hai trong liên minh.
Từ vị trí thứ hai rơi xuống hạng chót, mất đi không chỉ là thể diện mà còn là tiếng nói trong liên minh.
Người gây ra tất cả những chuyện này há có thể có kết cục tốt đẹp chứ.
Nhưng người chết không cần phải chịu trách nhiệm, cho nên tội danh bại lộ bản chất yếu kém của vương quốc đương nhiên sẽ bị đổ lên đầu người giữ chức Tổng đốc là Ginsburg.
Nhưng nỗi lo lắng của Tổng đốc Ginsburg hoàn toàn là dư thừa, không phải là có thể xảy ra đại sự, mà là đã xảy ra đại sự.
Sự sụp đổ của Odssburg chỉ là sự khởi đầu, những tín đồ U Minh giáo nhận được sức mạnh mà Tà Thần ban cho không những không bị suy yếu bởi cuộc chiến mà còn trở nên mạnh mẽ hơn.
Thực lực của đại quân được tăng cường, U Minh giáo liền không ngừng khuếch trương, bắt đầu lăn cầu tuyết, ngày càng lớn mạnh.
Tỉnh Misha là sào huyệt của phản quân, nhưng không phải là là tất cả phản quân. Gần như cùng lúc đó, mười mấy tỉnh thành của Vương quốc Hessen đồng thời xảy ra phản loạn.
Khói lửa bao phủ một nửa vương quốc, như thể đã đi đến những năm cuối vương triều.
Ngoài Vương quốc Hessen phải gánh chịu tổn thất nặng nề nhất ra, các quốc gia trong Liên minh năm nước đều bộc phát các cuộc phản loạn với mức độ khác nhau.
Chỉ là phần lớn những cuộc phản loạn này đều là vùng vẫy giãy chết sau khi bị bại lộ thân phận, sự chuẩn bị trước đó không được đầy đủ như U Minh giáo, nên cũng không gây ra được ảnh hưởng lớn như vậy. ...
Sơn Địa Lĩnh, sau khi nhận được tin tức, Hudson liền ngơ ngác.
Tà giáo trở nên lợi hại như từ bao giờ vậy?
Trong tình huống Liên minh năm nước có sự chuẩn bị từ trước mà còn có thể gây ra đại loạn, đây không phải là chuyện cười sao?
Nhưng sau khi tìm hiểu thông tin cụ thể, Hudson đã có đáp án cho những thắc mắc của mình.
Đúng là Liên minh năm nước đã có sự chuẩn bị, nhưng sự chuẩn bị này không đủ. Giới cao tầng của các quốc gia không xem cuộc phản loạn của đám tổ chức tà giáo này là chuyện gì to tát, cái gọi là chuẩn bị cũng chỉ là một công văn mà thôi.
Hai quốc gia Bắc đại lục đã tiến hành cải cách quân sự tương đối triệt để, quân đội tư nhân của quý tộc địa phương khá mạnh, cộng thêm việc hai nước đều đã thành công mở rộng lãnh thổ ra bên ngoài, mâu thuẫn nội bộ được hòa hoãn, nên làm vậy cũng không có vấn đề gì.
Nhưng ba quốc gia Trung đại lục thì khác, trong cuộc chiến tranh đại lục trước đó, bọn họ đều là những kẻ thất bại triệt để.
Trong Hiệp ước đình chiến, trên danh nghĩa là họ trao đổi đất đai với Liên minh dị tộc, nhưng thực tế lại là mất thành mất đất.
Sau chiến tranh, sự bất mãn của các tầng lớp trong nước đối với chính phủ tăng lên, mâu thuẫn xã hội bị đè nén từ lâu cũng bộc phát, trở thành nơi lý tưởng để tư tưởng tà giáo lan truyền.
Ngoài ra, còn có một vấn đề thực tế là: số lượng dân tự do ở ba quốc gia Trung đại lục rất nhiều.
Vào thời bình, của cải xã hội do dân tự do tạo ra còn cao hơn nhiều so với nông nô.
Nhưng đến thời loạn, hoặc gặp chiến tranh, nạn đói, dân tự do cũng là nhóm bất ổn dễ phá sản nhất.
Trình độ tri thức và nhận thức của dân tự do cao hơn nông nô một chút.
Cho nên chất lượng tổng thể của các thành viên tổ chức tà giáo trong ba quốc gia Trung đại lục cũng sẽ mạnh hơn một tí xíu.
Dưới tác động cộng hưởng của nhiều yếu tố, cục diện Trung Lục địa đã bị mất kiểm soát.
Tin tức tốt duy nhất là: làn sóng tà giáo này không chỉ ảnh hưởng đến ba nước Trung đại lục.
Hầu hết các quốc gia ở Nam đại lục và các đại dị tộc đều xảy ra việc tà giáo nổi loạn trong thời gian gần đây.
Mọi người đều đồng thời xảy ra loạn lạc thì cũng tương đương với việc không có chuyện gì xảy ra.
Ai có thể thoát khỏi cuộc khủng hoảng này sớm nhất thì người đó sẽ chiếm ưu thế trong cuộc cạnh tranh này.