Họa vô đơn chí, đang lúc thảo luận về tình hình của tỉnh Misha thì lại có bức thư cầu viện từ tiền tuyến truyền lại.
Bộ trưởng Quân vụ vốn dĩ còn đang rất tự tin thì giờ đã cảm thấy choáng váng.
Chỉ là trấn áp phản loạn mà thôi, Vương quốc Hessen đương nhiên là sẽ không lo lắng. Nhưng vấn đề là phần lớn quân chủ lực của vương quốc đều đang tập trung ở tiền tuyến.
Theo kế hoạch ban đầu, ngoài việc để lại một phần quân lực bảo vệ vương đô ra, chức trách chủ yếu của quân thường trực vương quốc chính là trấn giữ biên cương, còn quân đội tư nhân của quý tộc sẽ phụ trách giữ gìn an ninh ở địa phương.
Nhưng không ai ngờ rằng, sau khi tà giáo nổi dậy và bộc phát thiên tai, hệ thống quân sự hoàn hảo này đã bị phá vỡ.
Nội địa càng loạn, họ càng không dám điều động quân đội tiền tuyến. Lỡ như quân đội vừa rút đi, đại quân dị tộc liền nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của giết tới, vậy thì sẽ rất bi kịch.
Đại quân ở lại vương đô đều đã được điều động ba lần rồi, nếu như lại tiếp tục điều động binh lực thì mọi người sẽ không thể ngủ yên giấc.
Sự thay đổi đột ngột của tình hình khiến cho mọi việc trở nên phức tạp.
Trong tình huống bình thường, các đại quý tộc chắc chắn sẽ không cầu cứu chính phủ vương quốc. Dù sao cũng là ở trên địa bàn của mình, ai cũng không muốn bị người ta khoa tay múa chân.
Nhưng bốn tỉnh thành liên tiếp bị ép đến tình trạng phải cầu viện chính phủ vương quốc, có thể tưởng tượng được tình hình địa phương nguy hiểm như thế nào. Nếu tình hình cứ tiếp tục tồi tệ như vậy thì lúc này thật sự là những năm cuối của vương triều rồi.
Alexander V tự xưng là một đời hùng chủ, ông ta tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.
"Các người đều bị câm rồi sao!"
"Bình thường các ngươi đều rất tài giỏi mà, tại sao đến thời khắc mấu chốt lại bị biến thành người câm rồi?"
"Còn bốn tên ngu xuẩn cầu cứu này nữa, ngay cả địa bàn của mình cũng không giữ được, thật sự là quá vô dụng!"...
Tiếng chửi rủa liên tục vang lên bên tai mọi người, Alexander V hiện giờ đã không còn giữ được phong thái của một vị quân vương như ngày nào.
Có lẽ do gồng mình quá lâu, đột nhiên phát tiết khiến cho nội tâm của Alexander V cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Nộ khí tích tụ từ lâu cũng đã được giải tỏa gần hết rồi, giọng điệu cũng dần trở lại bình thường.
"Các ngươi nói xem, bây giờ chúng ta nên làm gì?"
Chủ đề đột nhiên được kéo trở lại quỹ đạo giải quyết vấn đề, đám người cúi đầu chịu mắng cảm thấy rất không thích ứng, suýt nữa là nghi ngờ lỗ tai mình có vấn đề.
Chần chờ một lúc, Tể tướng Công tước Milton kiên trì trả lời: "Bệ hạ, xét thấy tình hình trong nước đang không ngừng chuyển biến xấu, chúng ta nhất định phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất."
"Theo tin tức thu thập từ các nơi, hầu như các tỉnh đều xuất hiện phản quân với quy mô khác nhau, Việc điều quân từ các tỉnh khác đến dẹp loạn e rằng sẽ không đủ sức."
"Cách duy nhất hiện giờ chỉ có cầu viện Liên minh năm nước. Trong làn sóng tà giáo gây loạn này, Bắc đại lục bị tổn thất không nhiều, Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey đều đã trấn áp được phản loạn."
"Hướng hai nước..."
Nói đến đây, Công tước Milton đột nhiên im bặt. Việc cầu viện đồng minh đã đủ mất mặt rồi, bây giờ lại còn cầu viện một Công quốc nữa, thực sự mất hết thể diện.
Không nói hết câu cũng không sao, ý đã được truyền đạt rồi, tiếp theo mọi người đều biết phải làm gì.
"Hầu tước Krasner, chuyện này sẽ giao cho ngươi đi làm. Nguyên tắc chỉ có một: Không được động đến lợi ích cốt lõi của vương quốc, còn lại ngươi có thể tùy cơ ứng biến!"
Alexander V lập tức ra quyết định.
Trên chiến trường, binh quý thần tốc, cầu viện lại càng phải tranh thủ thời gian. Alexander V không muốn trở thành một vị Quốc vương vong quốc, nên đã thể hiện được trách nhiệm của một vị quân chủ.
Mất mặt thì mất mặt thôi, tình hình đã tồi tệ đến tình trạng này, danh vọng quốc tế của Vương quốc Hessen đã rơi xuống đáy vực từ lâu rồi.
Nếu như tiếp tục kéo dài thì sẽ không còn là vấn đề mặt mũi nữa, mà cả bản thân cũng không giữ được.
Mặc dù cầu viện là phải trả giá, nhưng cái giá này có thể kiểm soát được, dù sao mọi người cũng là đồng minh, còn có kẻ thù chung, làm việc ít nhiều cũng để lại một đường. ...
Bánh xe lịch sử không ngừng tiến lên, trong lúc Vương quốc Hessen không nhịn được phải cầu viện bên ngoài, cuộc nổi loạn của các tổ chức tà giáo cũng đi đến giai đoạn cao trào.
Không chỉ các quốc gia Nhân tộc gặp khó khăn, mà cuộc sống của dị tộc cũng không tốt đẹp gì mấy, ngay cả một chủng tộc vẫn luôn đoàn kết như Tinh Linh mà cũng xuất hiện một chi nhánh mới —— Đọa lạc Tinh Linh!
Đều là thao tác bình thường, dị tộc có thể tài trợ cho tà giáo trong Nhân tộc thì Nhân tộc đương nhiên cũng có thể tài trợ cho tà giáo trong dị tộc.
Để hỗ trợ các tổ chức tà giáo ở thế giới dị tộc, Liên minh Nhân tộc còn lập ra một loại quỹ đặc biệt.
Ngoài ra, các quốc gia trên đại lục cũng sẽ theo bản năng hỗ trợ một số tổ chức tà giáo trong dị tộc.
Hudson không hiểu rõ lắm về các tổ chức tà giáo ở những nơi khác, nhưng một số tổ chức tà giáo lớn trong nội bộ Đế quốc Thú Nhân đều từng nhận tiền từ tay hắn.
Thảo nguyên gặp đại hạn, vừa nhìn đã biết là thích hợp cho việc truyền bá tư tưởng tà giáo rồi. Không chút do dự, Hudson lại lập tức để bộ phận tình báo tài trợ một khoản vật tư cho các tổ chức tà giáo này.
Đây đều là những tổ chức tà giáo nguyên thủy, so với các tổ chức tà giáo đang hoạt động ở thế giới nhân tộc thì bọn chúng bị lạc hậu ít nhất hai thời đại.
Nếu không vì lo lắng đến ảnh hưởng, hắn còn muốn giúp những tổ chức tà giáo này soạn thảo một phần chương trình hoạt động.