Sau khi cân nhắc hồi lâu, Hudson đã từ bỏ ý định này. Không có lý do gì khác, chỉ đơn giản là hắn không tin tưởng vào khả năng chấp hành của các tổ chức tà giáo này thôi.
Chương trình càng hoàn thiện thì lại càng chú trọng quản lý chi tiết, yêu cầu đối với con người cũng sẽ càng cao.
Cấp độ văn minh của Thú nhân còn đó, để bọn chúng đi làm những việc phức tạp như vậy rõ ràng là đang làm khó người ta. ...
"Ngươi nói là trong cảnh nội của Đế quốc Thú Nhân vừa xuất hiện một tổ chức tà giáo mới, đồng thời còn không đến chỗ chúng ta xin tài trợ?"
Hudson hỏi với vẻ mặt tràn đầy phấn khởi.
Hắn đã gặp rất nhiều tổ chức tà giáo ở Đế quốc Thú Nhân rồi, nhưng đây là lần đầu tiên Hudson nghe nói đến một tổ chức tà giáo vì an toàn mà từ bỏ việc xin tài trợ.
Không phải nói là tà giáo thì nhất định phải xin tài trợ từ bên ngoài, chủ yếu là vì Đế quốc Thú Nhân quá nghèo, ngay cả ví tiền của tứ đại Hoàng tộc đều rỗng tuếch.
Trong bối cảnh này, chút ít tài sản mà tín đồ đóng góp còn khó để duy trì hoạt động chứ đừng nói đến việc gây rối.
"Đúng vậy, thưa Nguyên soái!"
"Tổ chức này ẩn náu rất kỹ, nếu không phải vì một lần tình cờ, chúng tôi còn không biết đến sự tồn tại của tổ chức này."
"Theo thông tin thu thập được, tổ chức này thích nhất chính là khơi dậy cuộc chiến giữa các bộ lạc thú nhân."
"Các vụ thanh trừng chủng tộc và chiến tranh bộ lạc liên tục xảy ra trong khoảng thời gian gần đây, ngoài nỗ lực của chúng ta ra, bọn chúng cũng có góp đóng không nhỏ."
Nghe câu trả lời của Số 0, Hudson càng cảm thấy hứng thú hơn. Trực giác nói cho hắn biết, tổ chức thần bí này có liên quan đến cuộc xung đột biên giới trước đây.
Lúc đầu hắn còn định tìm ra kẻ chủ mưu, nhưng sau khi nhìn thấy những kẻ này đang tích cực khơi dậy nội chiến trong thú nhân, Hudson đột nhiên nhận ra rằng, giữ lại những kẻ này cũng tốt.
Tà giáo giày vò thú nhân đều là tà giáo tốt. Để thú nhân chết trong nội đấu còn tốt hơn là để bọn chúng xuất hiện trên chiến trường với vương quốc.
"Tiếp tục nhìn chằm chằm bọn chúng, đừng vội vã tiếp cận. Nếu như bọn chúng có ý định thì sớm muộn gì cũng sẽ tự tìm đến!"
Hudson khẽ cười nói.
Bất kỳ một tổ chức tà giáo thú nhân nào có tham vọng, cuối cùng đều không tránh khỏi phải dựa vào vương quốc, điều này do hiện thực quyết định.
Thiếu hụt vật tư chỉ là một phần, muốn lật đổ ách thống trị của Hoàng tộc và phát triển mạnh mẽ thì nhất định phải có được sự hỗ trợ của Vương quốc Alpha.
Đây là một thương vụ đôi bên cùng có lợi, tổ chức tà giáo muốn nổi dậy, Vương quốc Alpha cần một Đế quốc Thú Nhân bị chia rẽ, song phương có cơ sở để hợp tác.
Hudson không sợ những tổ chức tà giáo này phát triển lớn mạnh, mà chỉ sợ bọn chúng không phát triển được. Nếu như có thể phát động một cuộc nổi dậy tương tự như U Minh giáo ở trong Đế quốc Thú Nhân liền kiếm được món hời lớn rồi.
Nhưng chuyện này cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi, rào cản chủng tộc không dễ phá vỡ như vậy. Tứ đại Hoàng tộc + Thất đại vương tộc gần như đã bao gồm toàn bộ các phe phái nắm thực quyền trong Đế quốc, các chủng tộc còn lại rõ ràng là kém hơn một bậc.
Ba chủng tộc chịu trách nhiệm trấn giữ tiền tuyến hiện cũng được xem như là có thực lực trong Đế quốc Thú Nhân rồi.
Tuy nhiên, so với mười một chủng tộc trên, vẫn còn một khoảng cách không nhỏ. Muốn gây náo loạn một lần nữa, trừ khi là có thể kéo tất cả các chủng tộc còn lại cùng nhau làm.
Không uống mấy cân rượu thì người bình thường sẽ không thể nảy sinh một ý nghĩ phi thường như vậy. Ngoài Thú Thần đích thân ra trận ra thì không ai có thể làm được.
Sau khi tiễn Số 0 rời đi, Hudson liền nhận được tin tức từ vương đô truyền đến: Vương quốc Hessen chính thức cầu cứu vương quốc, nhanh chóng đến vương đô dự họp.
Là người đứng đầu quân đội, nên đương nhiên là không thể thiếu Hudson trong cuộc họp bàn về việc có nên xuất binh hay không.
Không có gì đáng nói, đây là mạng sinh ra để làm việc. Trong đám quý tộc lãnh chúa của Vương quốc Alpha, ngoài những người vốn đã giữ chức vụ trong Vương đô thì Hudson là người chăm chỉ chạy đến Vương đô nhất.
Cơ bản là mỗi khi có chuyện lớn gì xảy ra thì Hudson đều phải chạy đến Vương đô một lần, cộng thêm việc gặp mặt theo thông lệ, trung bình mỗi tháng Hudson phải chạy đến Vương đô một lần.
Việc đi lại thường xuyên như vậy khiến hắn trở nên thân thiết với văn võ bá quan trong triều, bất kể gặp ai thì hắn cũng có thể trò chuyện vài câu, đi cùng với nhau càng trông giống như người một nhà.
May mà hắn đang ở trong một vương quốc theo hình thức đầu tư cổ phần, nếu như ở trong vương triều thống nhất, sợ là đã bị các Ngự sử chen chúc nhau dâng thư vạch tội: Cấu kết nội ngoại, mưu đồ bí mật tạo phản!
Hudson hòa vào trong đám người như thường lệ, tốp năm tốp ba tiến vào đại điện. Không biết có phải là ảo giác hay không, Hudson luôn cảm thấy Caesar IV đang cố tình nhìn chằm chằm bọn hắn.
Nhưng vì không tìm ra nguyên nhân bị chú ý, nên hắn liền dứt khoát không thèm quan tâm nữa. Dù sao hắn cũng là người dựa vào chiến tích để ăn cơm, không cần phải nhìn sắc mặt của Quốc vương.
Ngay cả khi Quốc vương muốn tinh giản đội ngũ, thay đổi toàn bộ văn võ bá quan trong triều đình, thì cũng không thay một kẻ đang giữ chức vụ thống soái tiền tuyến như Hudson.
Không có áp lực về sự nghiệp, Hudson đương nhiên cũng không có thời gian để suy đoán tâm tư của Caesar IV, lại càng đừng nói đến việc nịnh hót lão đại.
Thẳng thắn mà nói, Hudson cảm thấy Caesar IV cũng rất khổ sở. vì đám quan chức quan trọng trong triều đình đều không giỏi phỏng đoán tâm tư của Quốc vương.