Quốc vương cũng cần phải biết xem xét thời thế. Lời đề nghị của Hudson đã mở ra một mạch suy nghĩ mới cho Caesar IV.
Vị trí thống soái quân nam chinh có thể được định đoạt bằng cách này, vậy thì những chuyện khó giải quyết cũng có thể bắt chước làm theo.
Sau này không lo không có người làm những công việc cực khổ của vương quốc nữa. Cùng lắm là rút thăm thôi, chắc chắn sẽ có kẻ xui xẻo bị trúng chiêu.
Chỉ trong chớp mắt, một thùng que gỗ được mang lên, đặt ngay trước mặt một đám trọng thần của triều đình.
Ngoài Hudson là đang suy nghĩ viển vông ra, tầm mắt của những người còn lại đều tập trung vào việc rút thăm căng thẳng này.
Lúc này, những vị đại quý tộc kiêu căng khó thuần trông như những tân binh mới nhập ngũ, tự động đứng xếp hàng để rút ra một que gỗ ở trong thùng gỗ.
Sau khi đích thân tiến lên kiểm tra que gỗ của từng người, Tể tướng Đại công tước Newfoundland liền chậm rãi tuyên bố: "Theo kết quả rút thăm, vị thống soái của quân đoàn nam chinh lần này sẽ do Bá tước Pierce, người có kinh nghiệm phong phú trong việc trấn áp tà giáo đảm nhiệm."
Không có gì sai, chiến tích chủ yếu của Bá tước Pierce chính là đàn áp cuộc phản loạn của Khô Lâu hội ở tỉnh Đông Nam.
Sau đó liền không có sau đó nữa. Trong các cuộc chiến tranh đối ngoại của Vương quốc trước đây, Bá tước Pierce đều là người tham gia quan trọng, chiến công cụ thể chỉ có thể nói là không kéo chân của Vương quốc.
Biểu hiện bình thường như vậy, nếu như lấy ra tuyên truyền thì có chút như đang làm trò hề cho thiên hạ.
Trùng hợp là địch nhân lần này lại là phản quân tà giáo, phù hợp với lĩnh vực chuyên môn của Bá tước Pierce. Có kinh nghiệm thành công trong việc đối phó với Khô Lâu hội trước đây, hiện giờ cũng có thể tham khảo một chút.
Kết quả vừa được công bố, Bá tước Pierce đã nhận được vô số ánh mắt hâm mộ. Là một vị quần chúng, Hudson cũng nhận được không ít ánh mắt khác thường.
Bây giờ hắn thực sự không thèm quan tâm đến sự phát triển của gia tộc Dalton. Kể từ khi trọng tâm chiến lược của gia tộc Koslow chuyển sang phía Đông, mối quan hệ giữa hai gia tộc đã nhanh chóng ấm lên.
Trông cậy Hudson đứng ra phá hoại thì thực sự là quá ngây thơ rồi. Việc Bá tước Pierce trở thành thống soái quân nam chinh sẽ mang lại lợi ích cho toàn bộ tập đoàn quý tộc tỉnh Đông Nam.
Mặc dù Hudson không tiện nhúng tay vào, nhưng người thân, bạn bè và các chi mạch chi thứ cũng có không ít người được lợi, không đáng phải làm ra chuyện hại người không lợi mình.
Đáng tiếc, Hudson có thể hiểu rõ chuyện này không có nghĩa là người khác cũng có thể hiểu rõ.
Ở trong mắt của rất nhiều người, gia tộc Dalton vẫn còn là đối thủ của gia tộc Koslow, hai bên vẫn đang tiếp tục tranh giành quyền chủ đạo ở tỉnh Đông Nam.
Không ít người đang mong đợi hai nhà lục đục, để họ có thể ngồi ngư ông đắc lợi.
Ví dụ như Caesar IV, y cảm thấy rất hài lòng với kết quả rút thăm lần này. Theo quan điểm của kẻ làm Quốc vương như y, nếu như gia tộc Dalton có thể nhân cơ hội này để phát triển lớn mạnh thì đó chính là cách tốt nhất để kiềm chế gia tộc Koslow.
Tất cả những điều này lại trùng hợp là chuyện mà hai đại gia tộc muốn thấy nhất. Thực ra, việc ngoại giới ngộ nhận rằng hai nhà đang mâu thuẫn trùng điệp là do tín hiệu căng thẳng trong mối quan hệ mà Hudson và Bá tước Pierce đã thương lượng và cố tình phát đi cho bên ngoài.
Xét theo tình hình hiện tại, kế hoạch này vẫn rất thành công. Vô hình trung, nó đã giảm bớt sự dè chừng của nhiều người đối với hai gia tộc.
Khúc nhạc dạo ngắn trôi qua rất nhanh, về vấn đề hỗ trợ đồng minh, Vương quốc đã sử dụng đến tốc độ Alpha.
Cùng với việc xác định vị trí thống soái, ba quân đoàn thường trực lập tức từ Vương đô xuất phát, các lãnh chúa quý tộc ở tỉnh Đông Nam cũng bắt đầu tiến hành điều động.
Việc Vương quốc Hessen mục nát cũng không phải là bí mật gì với, là láng giềng, các quý tộc tỉnh Đông Nam còn hiểu rõ vấn đề này hơn.
Làn sóng người tị nạn không ngừng tràn vào chính là minh chứng tốt nhất.
Tuyến phòng thủ Huyết Nguyệt từng được xây dựng lại đã trở thành căn cứ tiền đồn của quân đội. Chỉ mới vài năm ngắn ngủi mà Vương quốc Hessen đã suy yếu đến tình trạng như vậy, nghĩ lại cũng cảm thấy khó tin.
Về vấn đề này, các quý tộc ở tỉnh Đông Nam đều cảm thấy rất hối hận. Nếu như biết Vương quốc Hessen vô dụng như vậy thì bọn họ đã không xây dựng tuyến phòng thủ này rồi.
Uổng phí thuế ruộng thì không nói, còn bỏ lỡ một cơ hội phát tài. Nếu như trước đó Vương quốc Hessen thật sự mạo hiểm xâm lược phương bắc, tỉnh Đông Nam sẽ có khả năng trở thành nơi chôn xương của bọn họ.
Không nói đến việc có thể mở rộng bao nhiêu lãnh thổ về phía Nam, nhưng ít nhất cũng có thể đẩy lùi chiến tuyến, tiện thể kiếm thêm một khoản tiền lớn.
Cơ hội đã bỏ lỡ là sẽ không còn nữa, hiện giờ hai nước đã trở thành đồng minh, hai bên không thể nào sử dụng bạo lực được, ít nhất là trong khoảng thời gian hiệp ước còn hiệu lực.
Theo quan điểm của các quý tộc tỉnh Đông Nam, lần này có thể giúp đồng minh trấn áp quân phản loạn cũng là một cơ hội không tồi để phát tài.
Phản quân cướp bóc tài sản của các lãnh chúa quý tộc Vương quốc Hessen, còn bọn họ thì đi cướp lại từ trong tay phản quân, lúc đó khối tài sản này sẽ biến thành chiến lợi phẩm hợp pháp.
Về bản chất thì đều giống nhau, chỉ đơn giản là có thêm một nhà môi giới phản quân mà thôi.
Điều duy nhất làm cho mọi người tiếc nuối là thống soái nam chinh không phải là Hudson, mà là Tổng đốc Pierce của họ.
May mà lần này qua đó chỉ để bắt nạt đám phản quân tà giáo, nếu không mọi người chắc chắn sẽ không tích cực như vậy.