Do thông tin không thông, khả năng kiểm soát địa phương không đủ, nhiều bộ lạc hay thậm chí là cả chủng tộc đều đã bị phản quân kiểm soát, nhưng các Vương tộc và Hoàng tộc ở phía trên vẫn không hề hay biết.
Thế cục phân loạn đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự thống trị của Đế quốc Thú Nhân. Các bộ lạc bị phản quân bí mật kiểm soát đều lấy cớ thiếu nước để ngừng việc cung phụng cho phía trên.
Không chỉ bản thân không nộp tiền bảo kê, mà những kẻ này còn kích động hàng xóm của mình đồng thời chống nộp thuế.
Đúng dịp là cuộc sống hiện tại của mọi người đều không tốt mấy, nếu như phải giao nộp một lượng lớn gia súc và cỏ khô cho phía trên thì sẽ không thể sống sót qua mùa đông này.
Lựa chọn chống nộp thuế chỉ là sự khởi đầu, toàn bộ các tù trưởng đều biết rõ, nếu chỉ có một nhà chống nộp thuế thì kết cục nhất định sẽ chết rất thảm.
Vì mạng nhỏ của mình, cũng vì để bộ lạc tiếp tục tồn tại, những kẻ này sẽ không ngừng lan truyền cho những người bạn láng giềng thân thiết.
Một truyền mười, mười truyền trăm. Tốc độ lan truyền như bán hàng đa cấp khiến cho phong trào chống nộp thuế nhanh chóng tràn lan trên đại thảo nguyên.
Đợi đến khi đám Vương tộc và Hoàng tộc nhận được tin tức thì cục diện đã hoàn toàn mất kiểm soát. . . .
"Chuyện đã được làm rõ rồi, đều là do nạn hạn hán gây ra. Hiện tại có hơn chín mươi phần trăm bộ lạc đều không có khả năng gánh chịu khoản thuế mà chúng ta đã ban hành."
"Cộng thêm việc các tổ chức tà giáo đang đổ thêm dầu vào lửa, nên mới có cục diện như bây giờ. Trước tiên chúng ta phải thống nhất lập trường trước xem có nên tiếp tục thu thuế của năm nay hay không ?"
Ngân Nguyệt Lang Hoàng nói với vẻ mặt ủ mày chau.
Rõ ràng, đây là một lựa chọn khó khăn.
Tình hình thiên tai ảnh hưởng đến tất cả mọi người, nếu như không thu thuế của những người bên dưới thì cuộc sống của những Hoàng tộc như bọn hắn trong mùa đông năm nay sẽ không hề dễ chịu gì.
Nhưng nếu như ép bức trưng thu thuế, với tình hình hiện nay, ra tay đấm nhau là chuyện chắc chắn xảy ra.
Đối với rất nhiều bộ lạc mà nói, thứ mà bọn hắn đang muốn thu hiện giờ không phải là thuế, mà là mạng sống của họ.
Hệ sinh thái thảo nguyên vốn rất mong manh, không thể chịu được đòn tấn công của thiên tai. Lương thực có thể dự trữ, nhưng gia súc thì không.
Giết mổ và làm thịt bò khô thì dễ, nhưng vấn đề là: giảm số lượng gia súc chỉ cần một mệnh lệnh, nhưng muốn phục hồi lại thì phải tốn vài năm.
Trong những ngày tháng dài đằng đẵng này, muốn vượt qua được quả thực không phải là chuyện dễ dàng.
"Ta không biết tình hình của các bộ lạc khác như thế nào, nhưng trong phạm vi thế lực của Hùng Nhân tộc ta, rất nhiều bộ lạc đã ra lệnh ngừng sinh con."
"Một số bộ lạc nhỏ thậm chí đã bắt đầu loại bỏ người già yếu."
"Mâu thuẫn xung đột giữa các bộ lạc ngày càng gia tăng. Nếu như không có Hoàng đình ra mặt áp chế thì không biết cục diện sẽ còn tồi tệ đến mức độ nào."
"Những tổ chức tà giáo bị chúng ta trấn áp cũng bắt động hoạt động mạnh mẽ trong khoảng thời gian gần đây, có lẽ sau lưng chuyện này sẽ không thiếu được cái bóng của Người Alpha."
"Xét theo tình hình thiên tai hiện nay, khả năng vượt qua nguy cơ này một cách bình thường đã là vô cùng nhỏ bé."
"Thay vì ở chỗ này xoắn xuýt chút tiền thuế kia, chẳng thà phát động chiến tranh, mang theo những bộ lạc này xâm lược Vương quốc Alpha!"
"Muốn sống thì phải đi cướp, cũng đã đến thời điểm sống chết trước mắt rồi, không sợ những chủng tộc phụ thuộc này không liều mạng."
"Trực tiếp lấy mạng ra để liều với Vương quốc Alpha, chỉ cần chúng ta ổn định được, cho dù khả năng dụng binh của Hudson có lợi hại hơn nữa cũng không có chỗ trống để thi triển!"
"Nếu như may mắn, không chừng còn có thể thu hồi được khu vực Hồ Tuyết Nguyệt."
Hùng Nhân Hoàng nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Trước khi thiên tai xảy ra, mọi người đều không coi Hồ Tuyết Nguyệt là chuyện gì to tát. Dù sao thì đại thảo nguyên Thú Nhân cũng rất rộng lớn, không thiếu đồng cỏ.
Nhưng khi hạn hán xảy ra, tình hình đã thay đổi. Bất kỳ nơi nào có nguồn nước dồi dào đều trở thành tài sản quý giá.
Trên đại thảo nguyên Thú Nhân hiện nay, có rất nhiều con sông chưa chảy ra tới biển thì nguồn nước đã bị tiêu thụ hết. Lòng sông ở một số khu vực đã khô nứt.
"Không còn lựa chọn nào khác, vậy thì chiến thôi!"
"Nhưng mà lần này chúng ta phải rút kinh nghiệm, không thể lại để quân địch nắm mũi dẫn đi nữa."
"Trong những năm gần đây, ở vùng duyên hải đã tăng thêm không ít bến cảng buôn lậu. Một khi chiến tranh bùng nổ, nhất định phải phá hủy những bến cảng này ngay lập tức, tuyệt không thể tạo cơ hội cho quân địch đổ bộ một lần nữa."
"Những bộ lạc dám từ chối nộp thuế cũng không nên tùy tiện bỏ qua. Ta thấy không bằng để bọn chúng đánh tiên phong, tiêu hao với quân địch."
"Để tránh phát sinh ngoài ý muốn, cỏ và gia súc của bọn hắn sẽ tạm thời do chúng ta tiếp quản."
Sư Nhân Hoàng cười lạnh nói.
Uất ức bấy lâu nay, cũng đến lúc nên giải tỏa. Mặc dù lúc này Đế quốc Thú Nhân chưa hồi phục nguyên khí, nhưng cục diện quốc tế lại vô cùng có lợi.
Thế giới nhân loại đang xảy ra nội chiến, các quốc gia đều có việc riêng cần bận tâm, căn bản không có thời gian chi viện cho Vương quốc Alpha.
Mặc dù còn có sự tồn tại của Liên minh năm nước, nhưng do bị Liên minh chống Nhân tộc kiềm chế, Vương quốc Alpha cũng không thể nhận được chi viện quân sự.
Cân nhắc đến sự ảnh hưởng của thiên tai và các tổ chức tà giáo đang nổi loạn, lần này e là Vương quốc Alpha rất khó nhận được viện trợ vật chất.
So với những cuộc chiến tranh trước đây, lần này hoàn toàn là hai nước đơn phương độc mã đối đầu.