"Sư Hoàng nói không sai, những phần tử bất ổn này thực sự cần được thanh trừ."
"Nhưng chỉ như vậy vẫn chưa đủ, trên đại thảo nguyên còn có rất nhiều tổ chức tà giáo đang ẩn náu, những kẻ phản bội tổ tiên này đã cấu kết với Nhân tộc rồi."
"Nếu chúng ta xuất chinh, rất có thể bọn chúng sẽ quấy rối ở hậu phương. Cho nên trước đó chúng ta nhất định phải thay tẩy đại thảo nguyên một lần đã!"
Ưng Nhân Hoàng phụ họa nói.
Quả hồng mềm thì sẽ bị bóp, dù là tổ chức tà giáo cũng không ngoại lệ. Mặc dù bên trong các tộc đều có thành viên của các tổ chức tà giáo, nhưng trong Tứ đại Hoàng tộc, khu vực do tộc Người Ưng kiểm soát là nơi hỗn loạn nhất.
Đây đều là di chứng của trận đại chiến thảo nguyên lần trước, tộc Người Ưng đã bị trọng thương nguyên khí, mặc dù đã từ bỏ một phần lãnh địa không phải là cốt lõi, nhưng phần địa bàn còn lại vẫn rất rộng lớn.
Hoàng tộc Người Ưng không đủ thực lực nắm giữ một mảng đồng cỏ rộng lớn như vậy, nên khó tránh khỏi bị người ta ghen tị và dòm ngó. Nhưng vì họ có vai trò chiến lược đặc biệt nên các chủng tộc cũng không tiện nói gì.
"Đứa trẻ ôm gạch vàng đi chợ" thì nhất định sẽ không yên bình. Mặt ngoài thì các tộc không có hành động gì, nhưng những hành động nhỏ trong bóng tối lại chưa bao giờ ngừng lại.
Đặc biệt là các Vương tộc, trong quá trình vây quét phản quân tà giáo, bọn hắn luôn thích dồn người ta vào trong lãnh địa của tộc Người Ưng.
Sau một vài lần giày vò, trên địa bàn của Ưng Nhân Hoàng đình đã tập trung một lượng lớn phần tử tà giáo, khiến cho các nơi không được yên ổn.
Hoàng đình đã nhiều lần xuất binh tiêu diệt, nhưng kết quả lại quá mức bé nhỏ, chuyện này làm cho Ưng Nhân Hoàng vô cùng tức trận.
Lúc này nghe nói muốn xâm lược Vương quốc Alpha, Ưng Nhân Hoàng lại thở phào nhẹ nhõm. Chiến tranh đối ngoại được mở ra, chắc là mọi người sẽ không tiếp tục đâm sau lưng mình nữa.
Cần biết rằng trong thời kỳ chiến tranh, Ưng Nhân Hoàng đình nắm giữ lực lượng không quân duy nhất của Đế quốc Thú Nhân, nên có quyền tự chủ rất lớn.
Bỏ qua vấn đề tác chiến trên không, chỉ tính riêng việc truyền đạt thông tin tin tức thôi là đã không thể thiếu họ rồi. So với kỵ binh chạy trên mặt đất, Người Ưng bay trên trời có ưu thế quá lớn.
"Ưng Hoàng nói không sai, tổ chức tà giáo đúng là một mối đe dọa. Ta nghĩ chúng ta nên cùng nhau xuất binh, thành lập liên quân để tiêu diệt sạch những kẻ phản nghịch này!"
Behemoth vương cười ha hả nói.
Làm đồng minh cũ, mối quan hệ giữa hai tộc vẫn luôn rất tốt đẹp. Ngay cả sự kiện tà giáo nhắm vào Tộc Người Ưng lần này, tộc Behemoth đều không tham dự.
Có lẽ là do "đồng mệnh tương liên", Ưng Nhân Hoàng và Behemoth vương từ chỗ chỉ là quen biết nay đã trở thành bạn bè thân thiết.
Bán cái thuận nước giong thuyền, Behemoth vương hoàn toàn không có áp lực. . . .
Sơn Địa Lĩnh, Hudson đang duyệt binh trên sân tập. Sau vài năm học tập và rèn luyện, khóa học viên đầu tiên cuối cùng cũng đã đến lúc tốt nghiệp.
Là một trường quân sự với phương châm "vào dễ ra khó", so với số lượng đông đảo khi nhập học, giờ đây chỉ còn lại hơn ba nghìn người.
Đối với bảng thành tích này, Hudson vẫn rất hài lòng. Binh lính không cần nhiều, chỉ cần tinh nhuệ là đủ.
Những học viên có thể trụ lại đến cùng đều là những tinh anh được tuyển chọn. Dù là ở trong quân đội thì họ cũng có thể đảm nhận chức vụ sĩ quan cấp cơ sở.
Những người xuất sắc nhất trong này đã trở thành kỵ sĩ cao cấp, thậm chí còn có vài người sắp trở thành Đại kỵ sĩ.
Tài nguyên tu luyện của học viện là một phần, nhưng quan trọng nhất vẫn là thiên phú. Hết cách rồi, đại lục Aslante chính là một thế giới dựa vào thiên phú để ăn cơm.
Nỗ lực đúng là quan trọng, nhưng vấn đề là tất cả mọi người trong học viện quân sự đều đang rất nỗ lực. Những học viên tiến vào nơi này đều có hoàn cảnh không khác nhau là mấy.
Dù là con em quý tộc thì cũng là trong gia đình không giàu có, không có khả năng cung cấp sinh mệnh nguyên dịch, cho nên họ mới được bậc cha chú đưa tới bán mạng cho Hudson lão gia.
Xuất thân không thể giúp ích gì nhiều, ngoài một số mối quan hệ nhân mạch ra, muốn trở thành một vị kỵ sĩ lão gia thì vẫn phải dựa vào bản thân liều mạng.
Cường giả lên, kẻ yếu xuống.
Kỳ thi ba tháng một lần chính là thời điểm quyết định số phận. Con em nông nô cũng được, con em quý tộc cũng thế, đều áp dụng chung một tiêu chuẩn đánh giá.
Việc liên tục bị đào thải khiến cho thần kinh của tất cả mọi người đều căng thẳng, không ai dám lơ là buông lỏng. Kiên trì đến giờ phút này, cuối cùng cũng đã đến lúc tốt nghiệp.
Nhìn xuống những học viên đang háo hức bên dưới, Hudson khẽ mỉm cười. Vui mừng reo hò vào lúc này thì thật sự là còn quá sớm.
Cho dù là gia đại nghiệp đại, Hudson cũng không thể phong tước cho hơn ba ngàn tên kỵ sĩ. Cho dù những người này có thực lực của kỵ sĩ, nhưng muốn có được danh hiệu quý tộc thì vẫn phải ra chiến trường liều mạng.
Trở thành quý tộc đã khó, muốn có được đất phong lại càng khó hơn. Số phận tương lai của hơn chín mươi chín phần trăm số kỵ sĩ ở đây đều là bán mạng cho Hudson suốt đời.
Ngay cả khi có được lãnh địa thì họ cũng chỉ có thể chọn ủy thác quản lý lãnh địa. Không phải Hudson đang làm khó người ta, vấn đề ở đây là: kẻ nghèo là không có khả năng tự mình khai khẩn lãnh địa.
Đặc biệt là lãnh địa ở khu vực biên giới, dù có lấy được thì người bình thường cũng không giữ được.
Về một nghĩa nào đó mà nói, đây cũng là quá trình chuyển đổi từ chế độ phân đất phong hầu sang chế độ quận huyện. Điểm khác biệt chỉ là Hudson làm việc kín đáo hơn, vẫn sẽ tuân theo truyền thống của đại lục để phân chia lãnh địa cho mọi người.