Chỉ có điều những quý tộc xuất thân từ tầng lớp thấp kém này không có khả năng tự mình kinh doanh, mà nhất định phải cầu hợp tác với Hudson lão gia, cùng nhau chia sẻ thành quả kinh doanh lãnh địa.
"Khi bước ra khỏi cổng trường này, các ngươi liền tốt nghiệp. Tại đây, ta xin chúc mừng các ngươi đã tốt nghiệp học viện lục quân Sơn Địa Lĩnh."
"Tuy nhiên, đường đời còn rất dài, các ngươi chỉ mới bước ra bước đầu tiên, nhưng cũng là bước quan trọng nhất."
"So với những bạn học đã bị đào thải nửa đường kia, các ngươi là những người ưu tú và thành công."
"Và phần thưởng cho những người thành công chính là: các ngươi sẽ có được tư cách sở hữu một tương lai vô hạn, nhưng cũng chỉ là tư cách mà thôi."
"Nếu như không tiếp tục cố gắng, sau này các ngươi cũng có khả năng bị bọn họ nghịch tập vượt qua."
"Hôm nay là một ngày vui, những lời khó nghe thì ta không nói, chỉ hi vọng mọi người có thể ghi nhớ: Cường giả phải không ngừng phấn đấu!"
"Truyền thống của vương quốc là: công danh lấy được từ trên lưng ngựa."
"Sau đó các ngươi sẽ được phân công thực tập vào các đơn vị quân đội khác nhau dựa trên biểu hiện của bản thân tại học viện. Không giống như quân dự bị mà các ngươi đã từng tham gia trước đó, đây là quân đội thực sự."
"Đừng vội mừng, nhập ngũ không có nghĩa là các ngươi đã trở thành một sĩ quan đủ tiêu chuẩn. So với những sĩ quan từng xông pha trận mạc, các ngươi còn rất non nớt."
"Những gì học được ở trường chỉ là kiến thức nền tảng, có có rất nhiều thứ cần bản thân các ngươi tìm tòi và học tập."
"So với những lý thuyết hạn hẹp này, ta càng mong chờ các ngươi sẽ vận dụng những kiến thức đã học được trên chiến trường, dung hội quán thông, sửa cũ thành mới. . ."
Bài diễn thuyết khích lệ tinh thần của Hudson đã đánh dấu sự kết thúc cho chương trình học của các học viên. ...
Sự gia nhập của các học viên tốt nghiệp khiến đội ngũ sĩ quan trung hạ tầng đột nhiên phình to. Đặc biệt là ở cấp tiểu đoàn, mỗi vị trí phó đều có tới vài người.
Ngoài một số học viên xuất sắc được trực tiếp đảm nhiệm chức vụ tiểu đoàn trưởng hoặc tham mưu ra, những người còn lại đều là chức phó. (tiểu đoàn một trăm người)
Cấp bậc không thể thấp hơn được nữa, các học viên tốt nghiệp đều là kỵ sĩ, nếu thấp hơn nữa thì không thể gọi là sĩ quan được.
Còn vị trí ở cấp cao hơn thì tạm thời những tân binh này vẫn chưa thể đảm nhiệm được. Mặc dù có nhiều học viên đã từng tham gia vào các trận chiến chống cướp biển và tiêu diệt sơn tặc trong thời gian thực tập, nhưng còn kém trình độ có thể chỉ huy thiên quân vạn mã rất xa.
Hơn nữa, trong quân đội cũng là một cái củ cải một cái hố (mỗi vị trí chỉ có một người phù hợp), các sĩ quan hiện giờ đều là cầm đao thương từ chiến trường giết ra. Tiềm lực bồi dưỡng là thấp một chút, nhưng người ta cũng có thể đảm nhiệm được vị trí hiện tại.
So với những học viên trẻ tuổi vừa tốt nghiệp trường quân sự này, bọn họ cũng chỉ lớn hơn mấy tuổi, hoặc mười mấy tuổi, còn lâu mới tới tuổi giải ngũ.
Hudson lão gia đã giành được công danh lợi lộc rồi, nhưng những người đi theo hắn đánh thiên hạ thì chỉ được húp một chén canh, không có chuyện để trống vị trí hiện giờ để về nhà được.
Thực ra, Hudson cũng đã dành nhiều tâm huyết cho việc sắp xếp nhân sự, về cơ bản đã thực hiện được chỉ dùng người mình biết.
Những người có thành tích văn hóa xuất sắc sau khi nhập ngũ đều được sắp xếp vào đoàn bộ binh hoặc đoàn kỵ binh để đảm nhiệm chức vụ sĩ quan; Còn những người chỉ có thiên phú tu luyện tốt nhưng học lực kém cỏi thì bị xếp vào đoàn kỵ sĩ.
Kết quả cuối cùng là: ba đoàn kỵ sĩ đều đã đầy đủ biên chế, năm đoàn Kỵ binh và hai quân đoàn Bộ binh thì vẫn có một đống chức phó, cộng thêm Quân đoàn Ma thú nữa, tổng số quan binh đã vượt quá ba vạn người.
Theo như cách thống kê bình thường của ngoại giới, đây chính là năm vạn binh mã. Nếu như dẫn binh xuất chinh đánh trận, xưng là mười vạn đại quân cũng không có gì sai.
Chẳng hạn như Quân đoàn Nam chinh vừa mới lên đường, tổng binh lực rõ ràng hơn bảy vạn người, nhưng lại tuyên bố với bên ngoài là hai mươi vạn đại quân.
Nếu thực sự có hai mươi vạn đại quân thì đó không phải là đi giúp dẹp loạn, mà là tu hú muốn chiếm tổ chim khách.
"Năm vạn binh mã" chính là năm vạn con Thú nuốt vàng. Nếu như so sánh thì chi phí của quân đoàn bộ binh ít hơn một chút, đoàn kỵ binh, đoàn kỵ sĩ, quân đoàn Ma Thú cái sau nuốt nhiều hơn cái trước.
Vì tiết kiệm chi tiêu, Hudson đều đã hủy bỏ hệ thống tùy tùng kỵ sĩ. Chiến mã của người nào thì người đó tự nuôi, khôi giáp và binh khí của ai thì người nấy tự bảo dưỡng, muốn có tùy tùng, chờ đến khi đảm nhiệm sĩ quan cấp đoàn rồi nói tiếp!
Mặc dù có chút mất mặt, nhưng những người này đều là do đích thân Hudson bồi dưỡng ra. Đại đa số đều là con cháu nông nô, xuất thân của họ vốn đã không có thể diện rồi.
Cho dù là con em quý tộc thì cũng là con thứ, chi thứ của tiểu quý tộc, không có quyền kế thừa, ngay cả Sinh mệnh nguyên dịch cũng nhờ Hudson lão gia cung cấp, hoàn toàn không có tư cách để kiêu ngạo.
Cho dù đã tiết kiệm như vậy, nhưng chi phí quân sự khổng lồ vẫn chiếm tới 70% ngân sách của lãnh địa, và tỷ lệ này còn có xu hướng tăng lên.
Trong thời bình mà vẫn phải chỉ một khoản phí quân sự khổng lồ như vậy, rõ ràng là đã thể hiện tính cực kỳ hiếu chiến đến cực hạn.
May mà chỉ có khóa học viên đầu tiên là đông người, số lượng học viên hàng năm của các khóa sau chỉ có hơn 6000 người, sau khi trải qua sàng lọc, mỗi năm chỉ có thêm vài trăm sĩ quan.
Vấn đề sắp xếp vị trí chỉ là khó khăn trong vài năm đầu. Sau vài năm nữa, mỗi năm đều sẽ có những sĩ quan đến tuổi chuyển sang quân dự bị, và đương nhiên là sẽ có vị trí trống.