Không nghi ngờ gì nữa, đối với đám gián điệp mà nói, đây đã là một kết quả tốt.
Nếu không phải Hudson nhớ tình cũ, cho họ một cái chết tử tế, thì bây giờ ai nấy đều đã thân bại danh liệt, cả nhà đình đều phải xuống địa ngục. ...
"Nguyên soái, trên thảo nguyên có tin tức truyền đến: các bộ lạc Thú nhân đang có động thái bất thường."
"Rất nhiều chủng tộc thú nhân đang tiến hành tập kết, hư hư thực thực muốn xâm lược vương quốc."
"Nhưng Tứ đại Hoàng tộc và Thất đại Vương tộc vẫn chưa tiến hành điều động toàn diện, chỉ có một số ít bộ lạc nhỏ là đang chuẩn bị chiến đấu."
"..."
Đang khi nói chuyện, Số 0 trực tiếp đưa tập tài liệu thu thập được cho Hudson.
Sau khi nhìn lướt qua một lượt, nội dung cũng tương tự như những gì Số 0 nói. Tóm lại chính là: Thú nhân sắp xâm lược vương quốc!
Hudson không hề cảm thấy bất ngờ, Thú nhân xâm lược Vương quốc Alpha vốn chẳng phải chuyện mới mẻ gì. Có thể kiềm chế đến giờ đã đủ để chứng minh là các Hoàng giả Thú nhân rất thận trọng trong hành động lần này.
Theo dự đoán ban đầu, Hudson cũng không nghĩ rằng khu vực Cận Đông có thể yên bình được lâu như vậy.
Từ khi chiến tranh kết thúc vào mùa xuân năm 99993. thoắt cái đã năm năm trôi qua. Vùng đất Cận Đông hoang vu năm nào giờ đã thay đổi hoàn toàn.
Mặc dù vẫn cần một thời gian nữa để khai thác toàn bộ đất đai, nhưng cơ sở hạ tầng quân sự đã được hoàn thiện trước một bước.
Đương nhiên, so với nơi có thành lũy và cứ điểm cắm đầy đất như Bắc Cương thì hệ thống phòng thủ của khu vực Cận Đông vẫn còn rất non nớt.
Tuy nhiên, thời thế đã thay đổi, Đế quốc Thú Nhân hiện giờ đã không còn nắm giữ lợi thế quân sự trước vương quốc nữa rồi.
Nếu chỉ xét về số liệu trên giấy tờ, Đế quốc Thú Nhân thực sự có thể áp đảo Vương quốc, nhưng đáng tiếc là bọn chúng lại không thể làm tốt hình thức 1+1+1+1+... .
Sức chiến đấu cuối cùng mà chúng có thể phát huy ra được vẫn chưa đến một nửa, thậm chí có thể còn thấp hơn.
Còn nếu so về thực lực quân sự, ai mạnh ai yếu vẫn còn là một ẩn số. Dù sao chiến tranh cũng không phải so sánh bằng số liệu trên giấy tờ, mà là đánh giá tổng hợp từ nhiều phương diện.
Hudson đặt tài liệu xuống rồi chìm vào suy tư.
Cuối thu là giờ cao điểm để Thú nhân xâm lược vương quốc, trong mấy năm trở lại đây mới thái bình được một chút. Theo ghi chép trong tài liệu lịch sử của Vương quốc, trong ba trăm năm qua, hơn 90% số cuộc xâm lược Vương quốc của Thú nhân đều diễn ra vào cuối thu.
Tuy nhiên, đại đa số những cuộc xâm lược này đều do các Thú nhân ở khu vực biên giới tự ý cướp bóc.
Tổng cộng chỉ có mười chín trận chiến lớn thực sự nổ ra giữa hai bên. Tính trung bình thì mỗi cuộc chiến tranh toàn diện cách nhau chưa tới hai mươi năm.
Nếu tính cả lần này thì đây đã là lần thứ ba hai bên giao thủ với nhau trong vòng mười năm qua.
Bất kỳ quốc gia nào cũng không thể chịu được cảnh chiến tranh tấp nập như vậy. Nếu không phải vì bất đắc dĩ, Thú nhân cũng sẽ không liều mạng đến vậy.
"Tom, chuyển tin tức này cho các lãnh chúa địa phương, yêu cầu họ chuẩn bị sẵn tinh thần vườn không nhà trống."
"Sau khi chiến tranh bùng nổ, ta không muốn nhìn thấy Thú nhân có thể cướp được một hạt lương thực, một bó cỏ khô nào từ trong lãnh thổ của vương quốc."
"Nếu làm không tốt, sẽ bị xử với tội danh thông đồng với địch!"
Hudson nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Mệnh lệnh này đối với những người mới đến khai khẩn đất đai mà nói chính là một đòn trí mạng. Gần như yêu cầu họ từ bỏ tất cả tài sản hiện có, trực tiếp rút lui vào trong thành trì.
Nếu có lựa chọn tốt hơn, Hudson cũng không muốn làm vậy. Đáng tiếc là hầu hết các cứ điểm thành lũy đều đang trong quá trình xây dựng, không có chút gì gọi là một tòa thành kiên cố cả.
Miễn cưỡng ở lại cố thủ không chỉ là hành vi không chịu trách nhiệm cho chính sinh mạng của mình, mà còn là hành vi không chịu trách nhiệm cho sự an toàn của lĩnh dân.
May mà những lãnh địa phân bố ở bên ngoài tuyến phòng thủ Trường Thành này vẫn chưa được vương quốc đăng ký, nếu không muốn từ bỏ sẽ rất khó.
Lãnh chúa có trách nhiệm bảo vệ lãnh thổ. Muốn từ bỏ lãnh địa và rút lui về khu vực an toàn, chỉ có lệnh của thống soái tiền tuyến là Hudson thôi thì còn chưa đủ, mà còn phải được chính phủ Vương quốc chấp thuận.
Mà lúc này trong vương đô đang tranh đấu rất kịch liệt, đi đi về về giày vò một lần không biết cần bao nhiêu thời gian.
Đương nhiên, việc Đế quốc Thú Nhân phát động xâm lược vào lúc này cũng đã cứu vớt được nền chính trị của Vương quốc ở một mức độ nào đó.
Tham khảo kinh nghiệm trước đây, có lẽ khi tin tức này được truyền đến Vương đô thì cũng là lúc các phe phái lớn bắt đầu thỏa hiệp với nhau. ...
Trên đại thảo nguyên, sau khi nhận được lệnh điều động chiến tranh toàn diện, tộc trưởng Stark đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Vừa mới đứng vững gót chân ở khu vực biên giới, vốn dĩ ông ta còn đang cảm thấy may mắn vì ven hồ Tuyết Nguyệt có nhiều nguồn nước và bãi cỏ, ngay cả khi gặp phải năm đại hạn thì đồng cỏ ven bờ cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Từ trước đến nay, chỉ có Hoàng tộc mới có thể sở hữu loại bảo địa này. Nếu không phải vì nơi này trở thành tiền tuyến, mọi người không muốn làm hàng xóm với Đại Ma vương, thì chuyện tốt như vậy tuyệt đối không đến lượt họ.
Cộng thêm việc âm thầm tiếp xúc trước đó, ông ta và Đại Ma vương đã đạt thành ăn ý, chỉ cần chịu đựng qua khoảng thời gian trấn thủ biên cương này liền có thể về nước.
Nào ngờ chiến tranh lại đến nhanh như vậy!
Một khi chiến tranh bùng nổ, những chủng tộc ở tiền tuyến như bọn hắn chắc chắn sẽ là những người đầu tiên gặp xui xẻo.