Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1670 - Chương 1670: Cuộc Chiến Thánh Sơn (5)

Chương 1670: Cuộc Chiến Thánh Sơn (5) Chương 1670: Cuộc Chiến Thánh Sơn (5)

"Hừ!"

"Người ta đã nói là Thánh Vực không được tham gia chiến tranh thế tục rồi, các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, mau quay về ổn định hậu phương đi!"

Thanh niên nam tử nghiêm nghị khiển trách.

Quy tắc Thánh Vực không được phép tham gia chiến tranh thế tục có sức ràng buộc đối với cả hai bên. Đối phương có thể lợi dụng được thì bọn họ cũng có thể sử dụng.

Thay vì liều mạng đánh với mấy tên này một trận, chẳng thà quay về giải quyết hậu quả trước, món nợ hôm nay để sau này rồi tính.

Shelter VII đã kịp phản ứng, ông ta hung hăng trợn mắt nhìn đám người Robert một cái rồi lập tức hạ lệnh: "Rút lui!"

Nhưng vào lúc này, trên Thánh Sơn cũng xảy ra biến hóa. Bị sự xâm lược của ngoại địch kích động, đám Hồng Y giáo chủ ở lại lập tức quyết định thực hiện nghi thức triệu hồi Thiên sứ.

Vô số nam nữ bị đẩy lên tế đàn, máu tươi từ cổ tay họ chảy ra, tập trung thành một vũng máu lớn.

Dưới thánh quang chiếu rọi, một cánh cửa từ từ mở ra. Các Thánh Tử và Thánh Nữ đã chuẩn bị sẵn sàng liền bước đến bên tế đàn với vẻ mặt thành kính để nghênh đón Thiên sứ hàng lâm.

Hồng Y Giáo Chủ chủ trì nghi lễ lập tức lấy ra những quả cầu thủy tinh đã được chuẩn bị từ trước rồi phát cho các Thánh Tử và Thánh Nữ.

Mùi máu tanh nồng nặc từ quả cầu thủy tinh tỏa ra, phá vỡ bầu không khí thần thánh trang nghiêm này, đồng thời thu hút sự chú ý của các Thiên Sứ ở bên kia cánh cửa.

Bỗng nhiên, linh hồn của một Thiên Sứ chui qua cánh cửa rồi nhập vào một tên Thánh tử, sau đó liền có Thiên Sứ thứ hai, thứ ba... lần lượt giáng lâm.

Ngay khi mọi người tưởng rằng mọi việc đã hoàn thành thì một chén dịch lỏng chứa đầy khí tức tà ác bỗng nhiên bị đổ vào trong vũng máu. Các Thiên Sứ vừa giáng lâm bỗng bắt đầu biến đổi dữ dội.

Đôi cánh màu trắng lập tức chuyển sang màu đỏ như máu. Khí tức thần thánh ban đầu cũng trở nên tà mị.

"Đọa Lạc Thiên Sứ!"

Hồng Y Giáo Chủ chủ trì nghi lễ kinh hãi thốt lên.

Nếu như nói Thiên sứ là sứ giả của Thần Hi chi chủ, vậy thì Đọa Lạc Thiên Sứ chính là hành giả Thâm Uyên.

Ngoại trừ màu da, ngoại hình của hai giống loài này hoàn toàn giống nhau, cho thấy chúng có cùng nguồn gốc.

Nhưng mà, Thiên sứ đại diện cho điềm lành, Đọa Lạc Thiên Sứ thì đại diện cho giết chóc. Ngay từ khi sinh ra, Đọa Lạc Thiên Sứ đã vô cùng căm ghét Thần linh.

Sau khi nhận ra Đọa Lạc Thiên Sứ, các nhân viên Giáo Đình có mặt ở hiện trường lập tức ý thức được phiền phức lớn rồi.

Thiên sứ sa đọa trong quá trình hàng lâm, đây là đang báng bổ Thần linh!...

Sau khi phát hiện được bất thường, muốn tiến hành ngăn cản thì đã quá muộn. Sau khi sa ngã, Thiên Sứ sẽ không quan tâm ai là triệu hồi bọn chúng.

Nhìn thấy đám nhân viên thần chức đáng ghét ở trước mắt này, bọn chúng chỉ lựa chọn tuân theo bản năng giết chóc.

Hồng Y Giáo Chủ, người đầu tiên nhận ra "Đọa Lạc Thiên Sứ", đã ngay lập tức bỏ đi, các nhân viên thần chức phản ứng chậm một bước hiện đã biến thành vong hồn dưới kiếm của Đọa Lạc Thiên Sứ.

"Giết chóc", giết chóc không ngừng. Đám Thiên Sứ vừa sa ngã này giống như bị ma nhập vậy, bọn chúng chỉ toàn hành động theo bản năng.

Giám mục Sauron may mắn nhặt lại được một cái mạng, ông ta vội vàng hạ lệnh cho hộ vệ trên Thánh Sơn xuất thủ tiêu diệt bọn Đọa Lạc Thiên Sứ này.

Tiếc là vẫn chậm một bước, những kẻ mà Giáo Đình đã phải trả một cái giá rất lớn mới triệu hồi tới đây vốn chẳng phải là kẻ yếu gì, sau khi sa ngã, sức chiến đấu lại càng mạnh hơn.

Đám hộ vệ ở bên ngoài đã nhanh chóng bị đánh tan. Cuộc tàn sát từ trên tế đàn lan ra bên ngoài, Thánh Sơn vốn trống rỗng nên căn bản không thể ngăn cản được bọn chúng.

Có lẽ là do vì thủ đoạn giáng lâm quá tàn nhẫn, tích lũy quá nhiều oán khí, nên Thiên Sứ hàng lâm đã không còn thuần khiết nữa, sa ngã cũng không phải là chuyện mới mẻ gì.

Tuy nhiên, những nguy cơ tiềm ẩn này thường chỉ bùng phát sau khi Thiên Sứ giáng lâm và bật đồ sát trong một thời gian dài.

Đây là lần đầu tiên xảy ra việc toàn bộ Thiên Sứ sa ngã ngay trong ngày đầu tiên giáng lâm.

Giám mục Sauron, người vừa nhặt lại được một cái mạng, nhớ lại quá trình triệu hồi Thiên Sứ trước đó, sắc mặt lập tức tái mét.

Rõ ràng là có người đã động tay động chân trong quá trình triệu hồi, nên mới gây ra màn kịch trước mắt này.

Biết thì biết, nhưng vì là người phụ trách việc triệu hồi Thiên Sứ nên Giám mục Sauron cũng không thể nói gì.

Một vụ án hồ đồ dù sao cũng tốt hơn là bản thân phải chịu trách nhiệm. Loại tội danh "báng bổ Thần thánh" này, ai dính vào cũng đều phải chết.

Chưa kịp suy nghĩ nhiều, Giám mục Sauron vội vàng điều binh khiển tướng, hy vọng có thể tiêu diệt được đám Đọa Lạc Thiên Sứ này, hạn chế ảnh hưởng đến mức thấp nhất.

Thật đáng tiếc, bên ngoài đã loạn thành một mớ, Sinh vật Vong linh, Ma vật Thâm Uyên không ngừng càn quấy trên Thánh Sơn.

Do thiếu kinh nghiệm đối phó, quân phòng thủ chỉ có thể chiến đấu đơn lẻ. Dù cho có sự hỗ trợ của một nhóm nhân viên thần chức, nhưng tình hình chiến đấu cũng không mấy khả quan.

Đọa Lạc Thiên Sứ nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, vô số tín đồ chưa kịp phản ứng thì đã bị sát hại.

Nhìn thấy cảnh máu me này, Giám mục Sauron giống như là kiến bò trên chảo nóng. Bây giờ lão ta chỉ hi vọng đội quân ra ngoài tập kích quân địch có thể nhanh chóng quay lại giải quyết hậu quả.

Phải biết là bọn Đọa Lạc Thiên Sứ này chỉ vừa mới giáng lâm, đang trong trạng thái yếu nhất. Nếu để chúng hồi phục đến đỉnh cao thì sẽ càng đáng sợ hơn nữa.

Đối với bọn Đọa Lạc Thiên Sứ này, linh hồn và máu tươi của nhân loại chính là thuốc bổ dưỡng nhất. Cuộc tàn sát trước mắt hoàn toàn là sân chơi được thiết kế riêng cho chúng.

Bình Luận (0)
Comment