Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1671 - Chương 1671: Đọa Lạc Thiên Sứ

Chương 1671: Đọa Lạc Thiên Sứ Chương 1671: Đọa Lạc Thiên Sứ

"Cẩu tặc, trốn chỗ nào!"

Vừa giận mắng xong, Giám mục Sauron đang chuẩn bị tìm địch nhân tính sổ sách thì bỗng nhiên dừng lại.

Một cường giả cấp 8 mà đi truy sát Thánh Vực, quả là một chuyện cười. Lão ta còn chưa sống đủ, không muốn đi tìm đường chết.

Nhưng Giám mục Sauron đã ghi nhớ hình bóng của kẻ địch. Lão ta sớm muộn gì cũng sẽ trả món nợ này, dám chạy lên Thánh Sơn đến gây chuyện, dù là cường giả Thánh Vực cũng phải trả giá đắt cho chuyện này.

Tiếng mắng chửi đã thu hút sự chú ý của kẻ địch, Lão già áo xám đang đại khai sát giới trên chiến trường bỗng nhiên quay sang nhìn về phía Giám mục Sauron.

Nhìn tư thế của lão ta, rõ ràng là đang muốn giết thêm một tên Hồng Y Giáo Chủ nữa để nâng cao thành tích bản thân.

"Được rồi, đừng có so đo với lũ rác rưởi này. Thời gian của chúng ta không còn nhiều, mau chóng thoát khỏi mấy lão già này đi."

"Đám người dưới chân núi không thể cầm chân nhiều địch nhân như vậy được lâu đâu, nếu để cho quân chủ lực của Giáo Đình trở về, chúng ta muốn đi cũng khó."

Giọng nói đầy mỉa mai của người áo xanh khi truyền vào trong tai của Giám mục Sauron lại giống như một sự giải thoát.

Lại một lần nữa nhặt về một cái mạng, mồ hôi lạnh túa ra trên trán Giám mục Sauron. Chỉ thiếu một chút nữa là lão ta đã được diện kiến Tử Thần rồi. Những kích thích mà ông ta gặp được trong ngày hôm nay còn nhiều hơn mấy chục năm qua.

Thấy địch nhân định rời đi, ba tên cung phụng Thánh Vực đang trấn giữ Thánh Sơn lập tức ra tay toàn lực.

Nhưng vì lấy ba chọi năm, bọn hắn vốn đang ở thế yếu. Muốn giữ lại năm tên Thánh Vực quyết ý muốn đi rõ ràng là chuyện không thể nào làm được.

Chỉ trong nháy mắt, kẻ thù đã biến mất không còn tăm hơi, ba tên cung phụng Thánh Vực nhìn nhau rồi lập tức thống nhất lập trường.

Việc truy sát kẻ thù tuy quan trọng, nhưng bảo vệ Thánh Sơn còn quan trọng hơn. Nếu không nhanh chóng dập tắt sự hỗn loạn trên núi, tổn thất của Giáo Đình sẽ còn lớn hơn nữa.

Ba người vừa chuẩn bị ra tay thì Giáo hoàng Shelter VII đã dẫn theo các cường giả Thánh Vực trở về. Nhìn thấy cảnh tượng tan hoang trên Thánh Sơn, lửa giận liền bốc thẳng lên tận trời xanh.

Vì lý do an toàn, ông ta đã lại ba tên cường giả Thánh Vực trấn thủ hang ổ, kết quả vẫn bị địch nhân đánh lén.

"Đọa Lạc Thiên Sứ!"

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Shelter VII nghiêm nghị chất vấn.

Bị kẻ địch đánh lén thì thôi, dù sao Giáo Đình cũng có nhiều cừu nhân. Bị phản phệ trong thời điểm sa sút cũng không có gì kỳ lạ.

Nhưng Thiên Sứ vốn là trợ lực, bây giờ lại đột nhiên biến thành Đọa Lạc Thiên Sứ, đây là điều không thể dung thứ được.

"Bệ hạ, những chuyện này đợi sau này điều tra cũng không muộn, bây giờ phải ra tay trấn áp những dị đoan này trước!"

Được một tên cung phụng Thánh Vực lâu năm nhắc nhở, Shelter VII cũng không quan tâm đến việc truy cứu chuyện gì xảy ra nữa, mà trực tiếp dẫn người tham gia vào chiến trường.

Với việc có thêm một lực lượng mới gia nhập, cục diện chiến trường đã lập tức bị nghịch chuyển. Phe Giáo Đình vốn đang bị loạn tay loạn chân nay đã nắm lại được quyền chủ động. ...

Dưới chân núi Thánh Sơn, Hầu tước Sunil nhiệt tình chiêu đãi một đám cường giả Thánh Vực. Có thể giành được chiến thắng trong trận chiến đêm nay hoàn toàn là nhờ những viện binh đến từ ngũ hồ tứ hải này.

Nếu không có tám vị Thánh Vực dẫn theo hàng trăm vị cao thủ cấp 8 tới tham chiến thì e là Đế quốc Frank đã phải chịu thiệt thòi lớn trong trận chiến Thánh Sơn lần này rồi.

Nhưng mà, con người luôn không thể tránh khỏi chuyện được voi đòi tiên, thấy Giáo Đình đang gặp phải phiền toái lớn, Hầu tước Sunil dò hỏi:

"Các vị tiền bối, nếu như chúng ta toàn lực tấn công thì có thể công chiếm được Thánh Sơn hay không?"

Địa vị chính trị của Quang Minh Thánh Sơn quá cao, một khi chiếm được nơi này cũng đồng nghĩa với việc địa vị chính thống của Giáo Đình bị dịch chuyển.

Đối với Đế quốc Frank và Liên minh năm đã thành lập Giáo Đình mới mà nói, chuyện này có ý nghĩa chiến lược vô cùng quan trọng. Chỉ cần có thể thành công, không ai sẽ từ bỏ cả.

"Hầu tước, Giáo Đình tuy thối nát, nhưng vốn liếng mà bọn chúng tích cóp được vẫn rất phong phú."

"Với số quân ít ỏi trong tay ngươi, muốn chiếm lấy Thánh Sơn trước khi quân tiếp viện của địch đến, xác suất thành công cực kỳ nhỏ bé."

"Hơn nữa, bên phía Liên minh chống Frank cũng nên có hành động rồi. Họ có thể ngồi nhìn các ngươi vây hãm Thánh Sơn, nhưng sẽ không dung túng cho các ngươi tiêu diệt Giáo Đình."

"Thời gian dành cho các ngươi không còn nhiều, một khi Liên minh chống Frank hành động, sự trợ giúp mà trong nước có thể cung cấp cho các ngươi chắc chắn sẽ giảm đi đáng kể."

"Thay vì lãng phí thời gian ở đây, không bằng thay đổi tư duy, trực tiếp vây đánh viện binh, tiêu diệt quân đoàn Ma Thú sớm chạy về của địch trước."

"Sau đó từ bỏ việc vây hãm Thánh Sơn, trực tiếp toàn quân xuất kích từ bốn phía, phá hủy nền tảng thống trị của Giáo đình trên bán đảo."

Robert cười ha hả đáp lời.

Kế hoạch tác chiến này đương nhiên là do Hudson cung cấp cho lão ta. Mặc dù không tham gia hành động lần này, nhưng tài trợ một chút tư duy vẫn là không thành vấn đề.

Mục đích chính của lần này vẫn là để thăm dò Thần Hi chi chủ. Xét từ tình hình hiện tại, rõ ràng là kế hoạch đã thất bại.

Thiên Sứ đều đã bị tha hóa rồi, nhưng vẫn không thấy Thần linh có bất kỳ phản ứng gì, chuyện này hoàn toàn không hợp với lẽ thường.

Đương nhiên, cá không mắc câu cũng là một chuyện tốt. Không có sự ủng hộ của Thần linh, Giáo đình cũng chỉ là một thế lực lớn của nhân tộc mà thôi.

Chỉ có điều là thế lực lớn này có nội tình vô cùng thâm hậu, muốn đối phó với bọn chúng là chuyện vô cùng khó.

Bình Luận (0)
Comment