Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1672 - Chương 1672: Đọa Lạc Thiên Sứ (2)

Chương 1672: Đọa Lạc Thiên Sứ (2) Chương 1672: Đọa Lạc Thiên Sứ (2)

Nếu không phải vì giới cao tầng Giáo đình không thông thạo quân sự, dùng thủ đoạn chơi chính trị để chỉ huy quân đội, thì họ chắc chắn sẽ không thất bại thảm hại như vậy.

Đối với một trận chiến phòng thủ thuần túy, hai bên so tài về sức mạnh cứng, yêu cầu về khả năng chỉ huy của sĩ quan tương đối thấp.

Quân đội Giáo đình dựa vào tín ngưỡng để nâng đỡ, trong lúc bảo vệ Thánh Sơn cũng sẽ quyết tâm liều mạng.

Sau khi do dự một chút, thấy mọi người không có ý kiến gì khác, Hầu tước Sunil liền nhẹ gật đầu.

Bộ kế hoạch tác chiến này có chút khác biệt so với kế hoạch ban đầu, nhưng nhìn chung vẫn rất phù hợp.

Tiêu diệt Giáo đình trong một trận chiến chỉ là sự ảo tưởng đẹp đẽ. Cho dù chiếm được Thánh Sơn thì quân địch vẫn còn lực lượng chủ lực.

Một khi dây dưa, chỉ với mười mấy vạn quân trong tay, ông ta nhất định sẽ không cầm cự được.

Điều quan trọng nhất là cuộc chiến lần này không phải là một trận chiến tay đôi, Đế quốc Frank phải đối mặt với quá nhiều kẻ thù, Giáo Đình chỉ là một trong số đó.

Liên minh chống Frank muốn nhìn thấy họ và Giáo Đình lưỡng bại câu thương, nhưng tuyệt sẽ không muốn thấy họ hủy diệt Giáo Đình.

Một khi công phá Thánh sơn, cuộc chiến chống Frank cũng sẽ tới thời khắc cao trào. Đến lúc đó, trong nước không chỉ không thể cung cấp chi viện cho ông ta, mà còn phải điều binh lực từ tiền tuyến về nước.

So với việc cố gắng tạo ra một cảnh tượng chiến tranh khốc liệt ở Giáo hoàng quốc thì việc cố gắng kéo dài thời gian cho trong nước sẽ có hiệu quả cao hơn.

Mặc dù muốn đánh bại Liên minh chống Frank bằng thủ đoạn quân sự là rất khó, nhưng việc phá hoại từ bên trong về mặt chính trị sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Bên ngoài chiến trường còn có một cuộc chiến không khói đang diễn ra một cách kịch liệt. ...

Nhờ nỗ lực chung của các bên, tin tức về trận chiến Thánh Sơn đã nhanh chóng được lan truyền khắp đại lục.

"Đọa Lạc Thiên Sứ" xuất hiện trên chiến trường càng được những người hữu tâm lấy ra tiến hành giải thích một cách toàn diện.

Ngay cả nội tình về chuyện Thiên Sứ hàng lâm cũng bị người tiết lộ. Vô số tín đồ của Thần Hi chi chủ đều tỏ thái độ nghi ngờ về kết quả được lan truyền này.

Sau đó, toàn bộ quá trình giáng lâm lần này của Thiên Sứ đã bị ghi hình lại. Những thủ đoạn tàn bạo trong quá trình hiến tế, sự sa ngã của Thiên Sứ đều đang tác động mạnh mẽ đến nội tâm của vô số tín đồ.

Sau khi nhận được tin tức, Hudson xem xong video cũng chỉ biết thốt lên một câu: "Quạ nào mà chẳng đen đầu" !

Gốc rễ đã hỏng, chẳng trách hàng trăm năm trước, khi Giáo Đình thống trị đại lục, họ cũng sử dụng những thủ đoạn tàn bạo như vậy để cai trị.

Việc các quyền quý của các nước không ưa Giáo Đình cũng là điều dễ hiểu. Sau khi nhìn thấy bản chất của Giáo Đình, e rằng rất khó có ai có thể có thiện cảm với họ.

Nếu không phải vì niềm tin có lợi cho việc duy trì sự cai trị, e rằng các quý tộc ở khắp nơi sẽ còn làm triệt để hơn trong vấn đề chống lại Giáo Đình.

Bị ảnh hưởng bởi những tài liệu trong tay, Hudson cũng chẳng còn mong chờ gì vào vị Thần Hi chi chủ trong truyền thuyết.

Không chừng trong thời đại thượng cổ, vị thần này cũng chẳng khác gì đám tà thần là mấy, chỉ vì chiến thắng trong cuộc chiến tranh tín ngưỡng nên mới có được vị trí như ngày nay.

Suy nghĩ kỹ một chút, Hudson cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ. Con người và Thần linh vốn không phải là đồng loại, cách nhìn nhận vấn đề khác nhau nên đương nhiên là sẽ không thể dùng cùng một quan niệm để đánh giá.

Có lẽ mối quan hệ giữa nhân loại và Thần Hi chi chủ cũng giống như mối quan hệ giữa ong mật và người nuôi ong.

Người nuôi ong chỉ cần có mật để thu hoạch định kỳ là được, ong mật sống hay chết đều không quan trọng. Dù chết một đàn ong mật thì cũng sẽ có đàn ong mới bổ sung vào.

Nếu sinh sôi quá nhanh, ong cũng có thể trở thành món ăn trên bàn ăn.

"Nguyên soái, quân tiếp viện từ các nơi đã lần lượt chạy đến, ngài xem?"

Lời nói của Jose đã kéo Hudson trở lại thực tại.

So với mối quan hệ giữa Thần linh và con người thì cuộc chiến lúc này mới là điều mà hắn cần phải đối mặt.

"Biết rồi!"

"Truyền lệnh xuống, ngày mai họp bàn về việc triển khai quân sự và kế sách phá địch tại đại doanh, yêu cầu các tướng lĩnh từ cấp trưởng quân đoàn trở lên phải tham dự đúng giờ."...

Phỉ Thúy cung, sau khi nhận được tin tức về trận chiến Thánh Sơn, Caesar IV liên tục lặp lại ba tiếng: "đáng tiếc" .

Có thể thấy là y rất không hài lòng với kết quả cuối cùng này. Gây ra động tĩnh lớn như vậy mà cũng không thể công phá Thánh sơn, sau này muốn công phá Thánh Sơn sẽ càng khó khăn hơn.

Có một vài sai lầm, chỉ cần phạm một lần là đủ!

Chỉ cần giới cao tầng của Giáo Đình không ngốc, sau này họ sẽ tăng cường phòng thủ cho Thánh Sơn. Cho dù đầu óc có ngu ngốc đến mấy cũng sẽ không có người lại để những tên con ông cháu cha đi mạ vàng ngồi lên các vị trí then chốt.

Khủng hoảng lần này chủ yếu là do phòng thủ bờ biển không tốt. Nếu như cảng St. Tesla có thể cố thủ thêm vài ngày nữa thì cục diện chiến tranh đã hoàn toàn thay đổi.

"Bệ hạ, mặc dù Giáo Đình đã may mắn thoát được một kiếp, nhưng sau trận chiến này, uy nghiêm mà họ tích lũy được cũng đã bị tiêu tan gần hết."

"Đặc biệt là việc triệu hồi Thiên sứ, nhưng lại triệu hồi được một đám Đọa Lạc Thiên Sứ, chuyện này đã đủ cho bọn chúng đau đầu rồi."

"Nghe nói trong trận chiến ngày hôm đó, chỉ tính riêng Hồng y giáo chủ thôi mà đã chết bảy người, ngay cả Giám mục trưởng của Sở tài phán cũng chết trong loạn lạc."

"Phải biết rằng người này chính là cường giả Thánh Vực!"

"Theo như thần nhớ thì ghi chép về việc một cường giả Thánh Vực bị sát hại lần gần đây nhất là chuyện đã xảy ra hơn ba trăm năm trước."

"Điều buồn cười hơn là: Kẻ sát hại người này lại chính là do Giáo Đình triệu hồi đến!"

Hầu tước Omar cười trên nỗi đau của người khác nói.

Bình Luận (0)
Comment