"Trúng kế rồi!"
Sau khi nhận thức được điều này thì mọi chuyện đã quá muộn. Trận hình ban đầu đã trở nên hỗn loạn từ khi tiến vào trong rừng.
Kỵ binh Ma thú đương nhiên có thể chiến đấu trong rừng, nhưng so với trên đồng bằng thì sức chiến đấu lại bị suy yếu không ít.
Liên tưởng đến những vụ tập kích gặp phải trên đường đi trước đây, kẻ địch liên tục bố cục, rõ ràng là muốn đưa họ vào một chiến trường không phù hợp.
Không đợi Drazen phản ứng, khu rừng đã biến đổi, vô số sinh vật Vong linh từ dưới chân chui lên, chiến đấu hỗn loạn với kỵ binh Địa Hình Long.
"Đừng dây dưa với những sinh vật Vong linh này, mau chóng lao ra khỏi đây!"
Drazen vội vàng hạ lệnh.
Trực giác nói cho ông ta biết, nếu tiếp tục ở lại đây thì sẽ xảy ra đại sự. ...
Lệnh của Drazen rất kịp thời, nhưng đáng tiếc là quân đoàn Ma Thú lại không được huấn luyện tốt như trong dự kiến. Sau khi ra vào rừng một lần, trận hình ban đầu đã trở nên hỗn loạn.
Chưa đợi họ chỉnh đốn đội hình, quân đội Frank đã ập đến, dẫn đầu chính là quân đoàn Bá Vương Long đại danh đỉnh đỉnh.
Hai quân đoàn Ma Thú tinh nhuệ nhất trên đại lục đang va chạm với nhau trên bình nguyên, tạo ra khí thế đất rung núi chuyển.
Và không có gì bất ngờ, kỵ binh Địa Hình Long với đội hình hỗn loạn đã phải chịu tổn thất lớn trong đợt giao tranh này.
Tuy nhiên, loạn cũng có đấu pháp của loạn, sau một thời gian ngắn thất bại, họ vẫn ổn định được đội hình, nhưng mà cái giá phải trả lại có chút lớn.
Trận giết chóc thảm khốc này kéo dài đến hoàng hôn, chiến tuyến chậm rãi từ bình nguyên lùi về trong rừng, sắc mặt của Drazen cũng trở nên ngưng trọng hơn.
Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, đã có mấy kỵ sĩ Địa Hình Long ngã xuống, không gian hoạt động của quân đội cũng bị hạn chế trong một góc nhỏ.
Mắt thấy vòng vây của kẻ địch không ngừng thu hẹp, tinh thần của quân đội cũng không ngừng sa sút.
Một người dày dặn kinh nghiệm như Drazen hiểu rằng, không thể để tình trạng này tiếp tục kéo dài nữa. Một khi vòng vây của kẻ địch siết chặt, điều chờ đợi bọn họ sẽ là tai họa ngập đầu.
"Truyền lệnh xuống, sau khi trời tối, đệ nhất doanh sẽ dẫn đầu phá vây từ hướng Nam!"
Khi đưa ra quyết định này, lòng Drazen như đang nhỏ máu. Nếu như trước hôm nay có ai đó nói với y là có người có thể hủy diệt được quân đoàn Địa Hình Long thì y nhất định sẽ cười khinh một tiếng.
Là Kỵ binh hàng đầu trên toàn đại lục, đi tới chỗ nào cũng như chốn không người. Cho dù địch nhân binh nhiều tướng mạnh đánh không lại, nhưng chẳng lẽ không bỏ chạy được sao?
Nhưng hiện thực lại rất tàn khốc, quân đoàn Địa Hình Long lợi hại, nhưng quân đoàn Bá Vương Long của người Frank cũng không phải dễ trêu.
Gặp phải đối thủ cùng đẳng cấp, lại còn bị kẻ địch dụ vào bẫy, chịu thiệt là điều hiển nhiên.
Thà tráng sĩ chặt tay cũng tốt hơn là toàn quân bị diệt. Chậm thêm một chút, sợ là muốn chạy cũng khó.
Trong thâm tâm, Drazen đang thăm hỏi cả gia tộc của người phụ trách bộ phận tình báo. Ở trên địa bàn của mình mà cũng không thể kịp thời thông báo động tĩnh của quân địch, quả thực là không làm tròn trách nhiệm!
Đương nhiên, nếu Drazen biết là tổ chức tình báo đã bị tổn thất nặng nề trong trận chiến Thánh Sơn thì tiếng mắng chửi của gã sẽ càng dữ dội hơn.
Dùng nhân viên tình báo như binh sĩ, rất khó không khiến người ta nghi ngờ rằng: kẻ đưa ra quyết định ngu ngốc này có phải là nội gián mà địch nhân phái tới hay không?.
Đánh tiếc là Giáo Đình hành động ngu xuẩn không chỉ một lần, vì bảo vệ Thánh Sơn, Shelter VII đã ra lệnh điều động tất cả các lực lượng vũ trang trong khu vực, trong đó bao gồm cả quan lại địa phương và nhân viên thần chức.
Quân đội Frank có thể bí mật ẩn núp ở đây, ngoài việc binh quý thần tốc ra, đa phần là vì các quan chức địa phương đều đã trở về tham gia chiến dịch bảo vệ Thánh Sơn.
Phàn nàn cũng vô ích, ngoài việc tham gia chiến tranh đại lục ra, Giáo Đình đã yên ổn mấy trăm năm, sự phân chia giai cấp nội bộ còn tệ hơn bất kỳ quốc gia nào trên đại lục.
Bất kể là Shelter VII hay các quan chức cấp cao của Giáo Đình, về bản chất đều là một đám "Thần côn" .
Trong nội bộ Giáo Đình, năng lực chỉ huy quân sự luôn nằm dưới tín ngưỡng, hoặc nói là dưới huyết thống.
Ngay cả bản thân Drazen cũng chỉ từng tham gia một vài trận chiến, năng lực cá nhân thực sự của gã cũng không phải là người xuất sắc nhất trong quân đội.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, thấy kẻ địch bị ép vào trong rừng, Hầu tước Sunil mỉm cười hỏi người dẫn đường bên cạnh: "Khu rừng nhỏ này tên là gì?"
"Hầu tước, nơi đây gọi là Vọng Hồn Lĩnh, tương truyền. . ."
Chưa đợi hướng dẫn viên trung niên nói hết lời, Hầu tước Sunil đã ngắt lời: "Vọng Hồn lĩnh, Vong Hồn lĩnh!"
"Quả nhiên là một cái tên hay, xem ra Thần Hi chi chủ cũng không ưa chuyện Giáo Đình tùy ý làm bậy, nên muốn loại bỏ đám u ác tính này."
Mọi người nghĩ mãi cũng không hiểu là tại sao hai chuyện không liên quan gì đến nhau lại có thể liên quan đến Thần Hi chi chủ. Nhưng không ai muốn phá hỏng tâm trạng tốt của chủ soái.
Từ khi bước vào lãnh thổ của Giáo Hoàng quốc, đại quân đều là thuận buồm xuôi gió, ngoài việc không thể công chiếm Thánh Sơn ra, các mục tiêu chiến lược khác đều đã được hoàn thành.
Nếu như lần này có thể tiêu diệt quân đoàn Ma Thú của Giáo Đình, vậy thì bọn hắn sẽ thật sự là nhất chiến phong thần.
Quân yểm trợ đánh ra chiến tích của quân chủ lực, đây quả thực là danh tướng đại lục. Thân phận địa vị của chủ soái được đề cao, mọi người cũng được hưởng lợi.
Nhưng dù đi đến đâu, bảng thành tích sáng chói này cũng khiến mọi người phải coi trọng thêm vài phần. Sau khi về nước, việc thăng quan tiến chức là điều hiển nhiên.