Hiện giờ thì khác, quân đoàn Địa Hình Long được xưng là quân đoàn tinh nhuệ nhất nhân tộc lại bị địch nhân hủy diệt chỉ sau một trận chiến.
Nếu như lại giải thích nữa thì thật là không thể nào nói nổi.
Tại nhà mình trên địa bàn bị người phục kích, liền xem như nói ra, cũng chỉ có thể chứng minh bọn hắn ngu xuẩn.
"Truyền lệnh xuống, lập tức sắp xếp người thu gom tàn quân, cố gắng giữ lại nguồn lực!"
"Thông báo cho quân đội trở về nâng cao cảnh giác, đề phòng quân địch lập lại chiêu cũ."
Sau khi tỉnh hồn, Shelter VII vội vàng hạ lệnh.
Thất bại đã xảy ra, vậy thì chỉ đành cố gắng giảm thiểu tổn thất. Không ai phản đối lên tiếng phản đối về sự thận trọng của Giáo Hoàng.
Thời thế đã thay đổi, sau một loạt thất bại, giới cao tầng Giáo Đình đã mất đi niềm tin vào quân đội của chính mình.
Theo lý mà nói, bọn họ còn mấy chục vạn quân chủ lực, đủ sức để tiêu diệt toàn bộ quân đội của Người Frank, nhưng không có người nào dám đánh cược.
Nếu như lại thất bại thảm hại thêm một lần nữa, không chỉ không giữ được vị trí thế lực hàng đầu trong nhân tộc, sợ là ngay cả vị trí thứ hai, thứ ba cũng bị người khác đoạt mất.
Ít nhất là về mặt quân sự, cả Vương quốc Iberia và Vương quốc Alpha đều không coi họ ra gì, thậm chí một số vương quốc thực lực thấp hơn một chút cũng có thể sánh ngang với họ.
Còn về ưu thế tại phương diện lực lượng cấp cao, đó là sức mạnh mang tính răn đe, không thể sử dụng bừa bãi được.
Đặc biệt là còn phải chịu hạn chế rất lớn trong cuộc nội chiến nhân tộc.
Cho dù muốn phá vỡ quy tắc thì nhiều nhất cũng chỉ dám lén lút hạ độc thủ.
Lỡ như bị nắm được chứng cứ, đưa ra thảo luận tại Hội nghị Liên minh Nhân tộc, lúc đó sẽ phải một cái trả rất lớn.
Chuyện này hoàn toàn khác với việc Hudson đa mang quân đi làm loạn ở đại thảo nguyên Thú nhân trước đây.
Khi đối ngoại, cường giả Nhân tộc đều luôn che chở cho con cháu, những quy định này được đặt ra chủ yếu là để bảo vệ sinh lực của nhân tộc. ...
Tin xấu luôn được lan truyền với tốc độ chóng mặt, mới vài ngày sau khi đại chiến kết thúc, tin tức này đã lan truyền khắp đại lục.
Có người vui mừng, có người tức giận, có người thờ ơ, phản ứng của các bên đều không đồng nhất.
Tuy nhiên, bên dưới những phản ứng này còn có sự đồng thuận của các bên: Giáo Đình là hàng lởm!
Hết cách rồi, cuộc đụng độ giữa hai thế lực hàng đầu vốn cho rằng là một cuộc quyết đấu đỉnh cao, nào ngờ lại là một cuộc tàn sát một chiều.
Ngay cả một đội quân yểm trợ của người ta cũng đánh không lại, nếu lại xếp Giáo Đình và Vương quốc Frank vào cùng một đẳng cấp thì sẽ là một trò cười.
Người bị kích thích nhiều nhất sau biến cố này chính là Liên minh chống Frank.
Lực lượng chủ lực được đặt nhiều kỳ vọng đã không thể đánh bại người Frank, áp lực lập tức đè nặng lên vai họ.
Hối hận cũng đã muộn rồi, chính trị không phải là chuyện đùa.
Đã gia nhập vào Liên minh Chống Frank rồi thì dù cho phía trước có là núi đao lửa biển cũng phải cắn răng đi tiếp.
Liên minh Chống Frank có nhiều thế lực lớn, không có Giáo Đình thì còn có các vương quốc khác thay thế, solo không lại thì chơi đánh hội đồng.
Là trụ cột của liên minh, Bordeaux VIII vui buồn lẫn lộn.
Không có Giáo Đình gây thêm phiền phức, việc thống trị Liên minh chống Frank đã trở nên suôn sẻ hơn rất nhiều, cái giá phải trả chính là trở thành quân chủ lực.
Không phải là do các bên thoái thác trách nhiệm, mà là thực sự không còn cách nào khác.
Các nước đều xuất binh theo hiệp ước, nhưng điều này chỉ giới hạn ở số lượng đầy đủ, còn chất lượng vẫn rất đáng lo ngại.
Thẳng thắn mà nói, lần này các bên phái tới không ít binh lính tinh nhuệ, nếu như là trên chiến trường cục bộ thì vẫn có thể đánh được.
Nhưng sau khi tập hợp lại, sức chiến đấu của liên quân liền -1-1-1...
Tướng lĩnh của các quốc gia đều chỉ có thể chỉ huy binh lính của mình, phối hợp với nhau chỉ là một câu khẩu hiệu chính trị.
Điều đáng lo ngại nhất là trong Liên minh còn có những người nghiêng về phía Đế quốc Frank, trà trộn vào trong liên minh chỉ để gây cản trở.
Đột nhiên bị nâng lên vị trí minh chủ để tiếp quản một mớ hỗn độn, Bordeaux VIII đã đâm lao liền phải theo lao.
Nếu không phải vì liên minh đang chiếm ưu thế về sức mạnh, Iberia lại rất muốn kéo Frank xuống ngựa, thì có lẽ ông ta đã sớm bỏ gánh không làm rồi.
"Việc phối hợp của liên quân thế nào rồi, khi nào mới có thể phát động tổng công?"
Bordeaux VIII quan tâm hỏi.
Hợp tác đa bên để hành động quân sự, quyền chỉ huy quân sự là một nan đề vô giải. Tuy rằng Nhân tộc đã có kinh nghiệm hợp tác chống lại dị tộc, nhưng trong các cuộc nội chiến chủng tộc, có rất nhiều quy tắc vẫn phải sửa đổi.
Bản chất về sự phức tạp trong công tác chỉ huy vẫn là nhân tính.
Đối mặt với dị tộc, mọi người phải suy nghĩ kỹ trước khi hố đồng đội, chơi quá high sẽ dễ dính vào tội cấu kết với dị tộc, chiến cuộc sập bàn còn khiến cho bản thân mình cũng bị cuốn vào.
So ra thì tội danh cấu kết với người Frank sẽ nhẹ hơn nhiều, ít nhất là lương tâm sẽ không cảm thấy bất an, nếm mùi thất bại cũng không có gì gọi là.
Tham khảo những cuộc nội chiến của nhân tộc trước đây, bên thua thường chỉ cần thanh toán một chút tiền chuộc là chuyện này sẽ chấm dứt. Lần này chịu thiệt, cùng lắm là chờ vài năm sau khôi phục thực lực rồi tái chiến.
Cuộc giao tranh giữa Người Frank và Giáo Đình đã là cuộc nội chiến đẫm máu nhất trong lịch sử nhân tộc, nhưng vẫn còn giữ lại một đống tù binh.
Hai bên đã âm thầm thương lượng xong giá cả chuộc người. Ngoài binh lính bình thường là sẽ gặp bi kịch ra, đợi chiến tranh kết thúc, các quan quân quý tộc sau khi thanh toán tiền chuộc liền có thể về nhà.