Hudson đã từng tính qua, với nguồn dự trữ vật tư chiến lược ở tiền tuyến hiện tại, đánh một trận phòng thủ chiến thì được, nhưng nếu muốn tiến sâu vào đại thảo nguyên thì chẳng khác nào đang tìm cái chết.
Tình hình hiện tại là: Mỗi khi chiến tuyến tiến lên ba trăm dặm thì lượng tiêu hao hậu cần của đại quân sẽ tăng thêm 20-30%.
Đây còn là kết quả của địa hình đồng bằng bằng phẳng, nếu như là đường núi ngoằn ngoèo, thì lượng vật tư tiêu hao sẽ càng không thể tưởng tượng được.
Hiện giờ, trên danh nghĩa thì Hudson đang thống soái hai trăm vạn đại quân, nhưng số lượng binh sĩ có thể chiến đấu thực tế lại còn chưa đủ 60 vạn.
Nếu không có sự hỗ trợ của khẩu vận chuyển, tỷ lệ này sẽ càng chênh lệch hơn nữa.
Trong lịch sử, sau khi đánh bại Đế quốc Thú Nhân, Vương quốc Alpha chưa bao giờ mở rộng ra đại thảo nguyên, không phải là giới cao tầng vương quốc không có dã tâm, mà thật sự là quốc lực không chịu được. ...
"Nguyên soái, theo tin tức từ tiền tuyến truyền về, quân chủ lực của Thú Nhân đã tập trung tại khu vực phía trên Hồ Tuyết Nguyệt."
"Trước mắt bọn chúng đang thăm dò khu vực biên giới, tìm kiếm điểm yếu trong tuyến phòng thủ của chúng ta. Có lẽ ngày phát động cuộc tấn công toàn diện đã không còn xa nữa."
"Xét đến việc bên dưới Hồ Tuyết Nguyệt có Vùng đất bị nguyền rủa làm vùng đệm, quân địch khó có thể đóng quân lâu dài ở đó. Kế hoạch của Bộ Tham mưu là tập trung phòng thủ ở khu vực phía trên Hồ Tuyết Nguyệt."
"Khu vực này là đồng bằng rộng lớn, nhưng chiến tuyến chỉ dài hơn 400 dặm, Phía trên là thế giới băng tuyết với những ngọn núi hùng vĩ, đường sá không thích hợp cho quân đội di chuyển."
"Thú nhân thiếu các trang bị chống lạnh, chắc là chúng sẽ không ngốc đến mức qua đó chịu rét. Trọng tâm tranh đoạt của cuộc đại chiến lần này có khả năng cao sẽ là chiến tuyến dài hơn 400 dặm này."
"So với quân số của hai bên, chiến tuyến này cũng không tính là dài. Ngay cả khi phát động tấn công toàn diện, số lượng binh lực mà quân kẻ có thể phái tới cùng lúc cũng không nhiều."
"Vương quốc đã xây dựng nhiều pháo đài, việc phòng thủ không quá khó khăn. Có thể nói, việc thú nhân phát động tấn công vào giờ phút này là hành vi không khôn ngoan về mặt quân sự."
"Nếu đợi đến mùa xuân sang năm, sau khi tuyết tan, thì sẽ có thêm rất nhiều lựa chọn về các tuyến tấn công."
"Kết hợp với tình hình hiện tại của Đế quốc Thú Nhân, động cơ của kẻ địch khi phát động cuộc chiến này có khả năng cao là để tiến hành một cuộc chiến tranh tiêu hao."
"Thông qua chiến tranh để giảm bớt số lượng dân dư thừa, đảm bảo các chủng tộc có đủ thức ăn qua mùa đông, đồng thời tiêu hao sức mạnh của Vương quốc."
"Là phe phòng thủ, chúng ta còn có một lợi thế lớn nhất —— thuỷ quân trong hồ."
"Đại quân Thú nhân có chừng hơn trăm vạn, nước uống chính là một vấn đề lớn. Khu vực này chỉ có Hồ Tuyết Nguyệt là có thể cung cấp đủ nguồn nước cho chúng."
"Nhưng Thú nhân lại không có thuỷ quân, chủng tộc lưỡng cư có thể chiến đấu trên mặt nước chỉ có Người Ếch, nhưng sức chiến đấu lại yếu đến mức đáng thương. ."
"..."
Trong sở chỉ huy, Tham mưu trưởng Jose, người phụ trách tham mưu quân sự, liên tục phân tích vị trí của những cây cờ nhỏ trên sa bàn.
Các vị tướng vây quanh nghe rất chăm chú, tình hình của hai bên họ đều đã nắm rõ, nhưng không phải ai cũng có thể khái quát một cách hệ thống như vậy.
Dù sao, trước khi Hudson thành lập trường quân đội, việc truyền lại kiến thức quân sự ở đại lục Aslante đều nhờ hết vào truyền miệng từ đời này sang đời khác.
Có thể tiếp thu được bao nhiêu từ truyền thừa kinh nghiệm khô khan này hoàn toàn phụ thuộc vào ngộ tính của mỗi người. Rất nhiều thứ đều chỉ có thể học bằng cách nhớ, rất khó áp dụng linh hoạt nếu không trải qua rèn luyện trên chiến trường.
So với các vị tướng khác, Hudson rõ ràng là đang thất thần. Lương thực thiếu thốn thì sẽ không thể tránh khỏi việc các chủng tộc tàn sát lẫn nhau.
Tuy rằng Thú nhân hơi bẩn thỉu một chút, virus trong cơ thể hơi nhiều một chút, nhưng nếu như đói quá thì nhân tộc cũng có thể ăn tạm.
Đặc biệt là khi nhắc đến chủng tộc lưỡng cư, trong đầu Hudson hiện lên hình ảnh: "ếch nướng, ếch hấp, ếch kho xả ớt...".
Thực ra, chiến đấu với Thú nhân vẫn chưa phải là điều khoa trương nhất. Cuộc xâm lược của Hải tộc được ghi chép trong sách sử mới thực sự là một bữa buffet hải sản.
Chỉ có điều sinh vật biển mang nhiều độc tố, chỉ cần sơ ý một chút là có thể đi đời nhà ma. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, không ai muốn ăn những cái xác này.
"Về chiến lược tổng thể thì không có vấn đề gì lớn. Tuy nhiên, chi tiết cần được tối ưu hóa, đặc biệt là quân số dự đang bị thiếu hụt nghiêm trọng."
"Trên chiến trường binh quý thần tốc, Chúng ta không thể trông chờ vào quân tiếp viện của Vương quốc. Rất có thể khi họ đến nơi thì thời cơ đã trôi qua rồi."
"Quân địch muốn đánh tiêu hao chiến, vậy chúng ta sẽ chiều theo ý chúng, dựa vào công sự phòng thủ để từ từ tiêu hao bọn chúng."
"Bắt đầu chiến tranh là do chúng quyết định, nhưng khi nào kết thúc chiến tranh lại không phải chuyện mà bọn chúng có thể quyết định."
"Pháp sư Marek, tiếp theo đây cần đến đoàn Ma pháp sư các vị rồi."
"Sắp xếp các Vong Linh pháp sư, Vu sư, Độc Sư... đã được đào tạo đến các pháo đài, không cần họ ra tay giết địch, chỉ cần để những bộ thi thể dưới chân tường thành bị dính độc là được."
"Thậm chí không cần tất cả các xác chết đều dính độc, chỉ cần một phần dính độc là đủ. Làm càng bí mật càng tốt, tốt nhất là không để kẻ địch nhìn ra là đang dính độc."
"Ngoài những pháp sư tinh thông sử dụng độc và lời nguyền cần bận rộn ra, những người khác cũng không thể nhàn rỗi."
"Ta sẽ liên lạc với Học viện pháp thuật và Học viện áo thuật, để họ gấp rút chế tạo ra một lượng thuốc độc, đoàn Ma pháp sư có trách nhiệm rải ra ngoài."
"Ví dụ như: Để các Ma pháp sư hệ Gió thổi bột thuốc độc vào đại doanh địch; hoặc để các Ma pháp sư Hệ nước tạo ra một trận mưa độc cho kẻ địch..."