Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1681 - Chương 1681: Hèn Hạ

Chương 1681: Hèn Hạ Chương 1681: Hèn Hạ

Là một vị tướng lĩnh của Sư Nhân tộc, ông ta không bị thiệt bao nhiêu. Ít nhất là hiện tại còn dám nghĩ cách làm sao để diệt trừ Hudson, còn những kẻ chịu thiệt thòi nhiều khác, khi nhắc đến cái tên Hudson liền trực tiếp biến sắc.

Mời Thánh Vực của Tộc Tinh Linh đến tập kích Hudson, nói thì có vẻ dễ dàng đơn giản, nhưng vấn đề là kẻ địch cũng không phải là kẻ ngốc.

Là thống soái đại quân, chỉ cần bản thân không tự tìm đường chết lao vào vòng vây thể hiện thì sẽ không dễ dàng bị tập kích.

Cũng không thể trực tiếp xông vào đại doanh giết người được nha?

Kiến nhiều cắn chết voi!

Chỉ cần vài vị cường giả cấp 8 chịu liều mạng, một khi Thánh Vực bị quấn lấy thì cũng có thể bị đại quân vây ɡiết.

So với những cường giả của Vương quốc Alpha chinh chiến quanh năm, từ trong máu lửa mà ɡiết ra, thì cuộc sống của các Thánh Vực tộc Tinh Linh lại quá đỗi an nhàn thoải mái.

Với mối quan hệ đồng minh không mấy tốt đẹp giữa hai bên, người ta chịu giúp họ cũng là lấy đại cục làm trọng rồi, nhưng liều mạng thì đừng có nghĩ nữa.

"Hầu tước Usukh, đừng có hy vọng vào Tộc Tinh Linh nữa. Lập trường của họ vốn là phản đối chúng ta phát động cuộc chiến tranh này."

"Thói quen của đám Tinh Linh kia, các vị đều đã biết rồi. Nếu như có thể mà nói, họ hi vọng thế cục đại lục vĩnh hằng bất biến."

"Bất kỳ hành động nào phá vỡ tình thế của đại lục đều là dị đoan trong mắt họ."

"Mồm thì suốt ngày tuyên bố yêu hòa bình, nhưng thực tế thì ai cũng biết là Tộc Tinh Linh đã bị trọng thương trong thời thượng cổ, làm ảnh hưởng đến năng lực sinh sản."

"Vào thời thượng cổ, một cặp vợ chồng Tinh Linh thường sẽ sinh hơn mười đứa con, thậm chí còn xuất hiện trường hợp sinh mười mấy đứa."

"Nào giống như Tộc Tinh Linh hiện giờ, năng lực sinh sản..."

Có lẽ là vì nhận ra nói đồng minh như vậy là không tốt, nên Daniel đã nuốt những lời cuối cùng vào, để cho mọi người tự suy nghĩ.

Mối quan hệ giữa Tộc Tinh Linh và Thú nhân chính là điển hình của việc nhìn nhau không vừa mắt. Đây là vấn đề mà lịch sử để lại, hơn nữa còn là vấn đề không thể nào giải quyết được.

Sau khi bá nghiệp của Tộc Tinh Linh bước vào giai đoạn suy thoái, Thú nhân do nhiều chủng tộc liên hợp tạo thành hoành không xuất thế, thay thế địa vị bá chủ của Tộc Tinh Linh.

Trong sử sách chỉ ghi chép vài câu, nhưng người bình thường đều biết, trong quá trình chuyển giao bá quyền, giữa bá chủ cũ và mới chắc chắn không thiếu mâu thuẫn.

Dù sao, muốn giành được bá quyền của đại lục Aslante chỉ có một cách mà thôi, đó là —— chiến tranh!

Đánh cho các chủng tộc trên đại lục một trận, mọi người chịu phục thì ngươi chính là bá chủ. Không làm được thì sẽ chẳng phải là gì cả.

Một kế hoạch thất bại thì tất nhiên phải bắt đầu một kế hoạch mới. Đáng tiếc là tất cả các kế hoạch chiến lược đều phải dựa trên cơ sở là thực lực.

Liên tiếp hơn chục kế hoạch bị phủ quyết, bầu không khí trong doanh trướng lập tức trở nên ngột ngạt. Hết cách rồi, trong đầu mọi người chỉ có bấy nhiêu suy nghĩ.

Quân địch núp trong tường thành không chịu ra ngoài, ngoài việc cường công và vây khốn ra thì thật sự không có lựa chọn nào tốt hơn.

Còn việc vòng qua cứ điểm, trực tiếp giết vào hậu phương của quân địch, đám thú nhân này đều ăn ý không đề cập đến.

Muốn chết cũng không thể chết như vậy, địch nhân chính là Đại Ma vương đó. Một mình xâm nhập từ bỏ đường lui, sợ là đã chán sống rồi.

Hơn nữa với số lượng binh mã khổng lồ như vậy, hậu cần cũng là một vấn đề lớn. Hoàn toàn mất đi tiếp tế sẽ không thể cầm cự được bao lâu.

"Báo!"

"Nguyên soái , trong doanh trại xuất hiện sự kiện trúng độc với quy mô lớn, Tư Tế kiểm tra thì phát hiện là do địch nhân đã đầu độc trên thi thể."

"Theo lời của các Tư Tế, những độc tố này bị giấu rất kỹ, không phải là Vong linh chi độc. Ngay cả Tư Tế cấp cao, nếu không tỉ mỉ kiểm tra sẽ rất khó phát hiện..."

Tin tức tồi tệ do vệ binh mang đến khiến sắc mặt của đám tướng lĩnh thú nhân trở nên càng khó coi hơn. Địch nhân không cần thể hiện nữa sao, ngay cả thủ đoạn hèn hạ như đầu độc mà cũng lấy ra dùng.

Nếu như truyền ra ngoài...

Đây là một vấn đề khó xử, truyền ra ngoài cũng chẳng có tác dụng gì.

Cùng với sự tiếp diễn của chiến tranh, ranh giới cuối cùng của mọi người cũng đang không ngừng bị phá vỡ. Phát triển đến nước này, cục diện đại lục đã biến thành hai cực đối lập, dư luận quốc tế đã không thể phát huy được tác dụng.

Dù sao cũng đều trở thành kẻ địch rồi, là bá chủ đại lục, hiện giờ Nhân tộc đã không còn quan tâm đến cái nhìn của các chủng tộc nữa.

"Hèn hạ!"

"Vô sỉ!"...

Một loạt tiếng mắng chửi vang lên không ngừng trong doanh trại.

Trước đây, kẻ địch đều thi triển ma pháp Vong linh để phá hủy "thức ăn" của chúng. Chỉ cần bắt đầu chuyển hóa thành sinh vật vong linh thì sẽ bị nhiễm phải tử khí.

Cách làm này là tiết kiệm sức lực nhất, ngay cả một tên Ma pháp học đồ cũng có thể làm ô nhiễm mấy chục bộ thi thể. Đối ngoại còn có một tên gọi chuyên nghiệp: Vong linh chi độc.

Mặc dù thủ đoạn này tuy độc ác, nhưng sau khi dính Vong linh chi độc, các bộ thi thể đều sẽ xảy ra biến hóa, người bình thường liếc mắt là có thể nhìn ra vấn đề.

Số lượng Vong linh ma pháp sư có hạn, cho dù một lòng phá hoại thì cũng không thể kiêm luôn toàn bộ chiến tuyến.

Nhưng lần đầu độc này rõ ràng là phiên bản nâng cấp. Không thể xác định được những bộ thi thể nào bị ô nhiễm, vậy thì chỉ có thể từ bỏ tất cả thi thể.

Thiếu đi một nguồn cung cấp thịt quan trọng, chuyện này đã gây một áp lực nặng nề lên đại quân Thú nhân.

"Truyền lệnh xuống, để đoàn Tư Tế mau chóng đưa ra phương pháp kiểm tra, trước khi tìm ra phương pháp, cấm ăn những bộ thi thể trên chiến trường!"

Daniel cắn răng nghiến lợi hạ lệnh.

Bình Luận (0)
Comment