Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1689 - Chương 1689: Hỏa Công (2)

Chương 1689: Hỏa Công (2) Chương 1689: Hỏa Công (2)

Là một chuyên gia chơi lửa, Maxim cũng lẫn vào đội ngũ phóng hỏa, người khác nhóm lửa một doanh trướng, nó đã có thể nhóm lửa 100 doanh trướng.

Đều là do sức hấp dẫn của kim tệ, hành động lần này nó sẽ thu phí theo số lượng doanh trướng bị đốt cháy, muốn không nỗ lực cũng không được.

Nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện nó một bên nhóm lửa, một bên còn cầm theo Lưu Ảnh Thạch để ghi lại toàn bộ quá trình.

Lửa gặp gió càng mạnh, rất nhanh, doanh trướng nối liền một mảnh của Thú nhân đã bị biến thành biển lửa chỉ trong một khoảnh khắc.

"Cứu hỏa!"

"Mau cứu hỏa!"...

Mặc cho các tướng lĩnh Thú nhân có hò hét như thế nào cũng đều không thể ngăn chặn được ngọn lửa lan rộng. Ngay cả khi có cường giả xuất hiện ngăn chặn thì cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện những điểm nhóm lửa mới.

"Ầm ầm..."

Một lão giả Thú nhân vừa hất tung một doanh trướng đang cháy, còn chưa kịp thở phào thì đã bị Ma Tinh pháo nã trúng.

Hết cách rồi, trong đêm tối, những nơi khác đều đang bị lửa cháy dữ dội, chỉ có nơi này là đang co lại, thực sự là quá chói mắt.

Cái giá phải trả cho việc này chính là bị nã bay mất nửa người, trong miệng lão ta còn muốn nói gì đó, nhưng cơ thể đã tắt thở trước một bước rồi. ...

Ngọn lửa hừng hực nhanh chóng lan rộng trong doanh trại Thú nhân. Hậu quả của việc đóng quân với mật độ đã bộc phát vào lúc này.

Trước biển lửa dữ dội, những binh sĩ Thú nhân bị cảm xúc khủng hoảng chi phối đang không ngừng chạy tán loạn trong doanh trại, khiến cho cả tòa đại doanh đều trở nên lộn xộn.

Những bộ lạc nhỏ đóng quân ở ngoại vi còn đỡ, chỉ cần thoát khỏi doanh trại là có thể giữ được mạng sống. Những Thú nhân ở sâu trong trung tâm doanh trại mới là thảm nhất, bốn bề đều là biển lửa, trực tiếp bị biến thành đồ nướng.

Đám Hoàng tộc, Vương tộc đóng quân dọc theo bờ hồ cũng không khá hơn là mấy. Lấy nước dập lửa chỉ là một giấc mộng, trong hiện thực căn bản không dập kịp. Để tránh hỏa hoạn, chúng bị buộc phải chạy xuống dưới hồ.

Nhưng do có quá nhiều Thú Nhân tràn vào, hậu quả của việc chen lấn là những Thú nhân ở phía trước đã bị đẩy xuống dưới hồ.

Trong lúc nhất thời, những âm thanh rơi xuống nước và tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.

Cảnh tượng thảm khốc này không thể khơi dậy lòng thương cảm của Hudson, mà hắn còn mang Ma Tinh pháo ra nã.

Hỏa lực bao trùm đám đông dày đặc, đây hoàn toàn là một cuộc thảm sát. Những cạm bẫy mà Thú nhân đã từng đào trước đó giờ đây lại trở thành nấm mồ chôn chính bọn chúng.

"Ma pháp sư vong linh, Vu sư tự do hoạt động!"

Hudson với vẻ mặt nghiêm trọng.

Ngay cả khi đã quen với việc tàn sát trên chiến trường, nhưng hắn vẫn có chút không thích nghi trước cảnh tượng thảm khốc như vậy.

Tuy nhiên sự khó chịu của người bình thường lại là thứ mà các Ma pháp sư vong linh và Vu sư thích nhất. Xác chết và oan hồn khắp nơi chính là nguyên liệu yêu thích của họ.

Nếu dám chơi trò này trong thế giới Nhân tộc thì họ đã sớm bị truy sát lên trời không đường, xuống đất không cửa rồi, nhưng đối tượng bị nhắm đến hiện giờ chính là dị tộc, Hudson trực tiếp chọn cách làm ngơ.

Nhìn về phía chiến trường ở trước mặt, có thể lờ mờ nhìn thấy cái chết đang lăn lộn. Vô số thi thể ngã xuống đang từ từ bò dậy, nhặt vũ khí từ trên mặt đất rồi chém vào những người đã từng là đồng đội trước đó...

Cuộc tàn sát dưới ánh trăng vẫn đang không ngừng lan rộng. Những tiếng kêu rên "Kinh thiên địa, khiếp quỷ thần" vang vọng khắp đất trời.

Gã quái nhân mặc hắc bào đang tiềm phục ở phương xa lúc này đã tức đến mức muốn chửi thề. Đây đều là những vật tư dự trữ mà lão ta sắp đặt, nhưng giờ đây lại bị Hudson phá huỷ hoàn toàn.

Tiếc là ngoài việc tức giận ra, gã quái nhân này lại chẳng thể làm gì được. Một cuộc chiến tranh quy mô lớn như vậy không phải là chuyện mà một tổ chức tà giáo nhỏ nhoi của gã ta có thể tham gia.

Ẩn nấp trong bóng tối kiếm chút lợi lộc thì còn được, nếu như ngu ngốc nhảy ra ngoài, đó chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ.

Cơn thịnh nộ bất lực khiến những quái ảnh thú nhân đi theo cũng run lẩy bẩy. Tà giáo chung quy vẫn là tà giáo, nơi này không chú trọng lấy đức phục người.

Vì tiếp xúc với năng lượng tiêu cực trong thời gian dài, tâm lý của hầu hết các thủ lĩnh tà giáo đều có phần biến thái.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đi thu thập linh hồn đi!"

"Nhớ là làm bí mật một chút, đừng để bị người ta phát hiện!"

Gã quái nhân nổi giận nói.

Việc đã đến nước này rồi, chuyện mà bọn chúng có thể làm hiện giờ chính là giảm thiểu tổn thất. Là một tổ chức tà giáo, điều này đã định sẵn là bọn chúng không thể nào ra trước sân khấu làm nhân vật chính được.

Ngay cả khi Thú nhân đang chiến tranh với nhân tộc thì bọn hắn cũng là những người đầu tiên bị tấn công đầu tiên, bởi vì không ai muốn sau khi chết rồi cũng không được yên ổn.

Chuyện này khác với các Ma pháp sư vong linh và Vu sư có biên chế. Người ta hiện giờ chỉ gây chuyện với Thú nhân, nên đương nhiên là sẽ không bị Vương quốc Alpha truy sát.

Trong lúc mở miệng giáo huấn, gã quái nhân cũng xuất thủ chụp chết hai tên Người Ưng bay qua đầu. Thấy được chuyện không nên thấy thì nhất định phải chết.

Sau khi tiêu diệt hai tên sứ giả Thú nhân, gã quái nhân cũng không hề rời đi, mà tiếp tục ở lại canh gác trên con đường chính để diệt khẩu.

Muốn kiếm tiện nghi, tự nhiên chỉ có thể là kéo dài thời gian. Hiện tại trú đóng ở bên hồ bộ đội, đều là từ tiền tuyến triệt hạ đến chỉnh đốn.

Hầu hết các cao thủ của Đế quốc Thú Nhân vẫn đang tập trung ở chiến trường tiền tuyến. Nếu sứ giả truyền tin tức trở về, có lẽ viện binh sẽ không thể tới cứu hỏa kịp lúc, nhưng tuyệt đối sẽ cắt ngang việc thu thập linh hồn của gã ta.

Bình Luận (0)
Comment