Cố nén sự không cam tâm trong lòng, sau khi tức giận xé nát công văn trong tay, Shelter VII liền nói với giọng điệu lạnh như băng: "Hudson lại đánh thắng trận, Vương quốc Alpha cũng ngày càng mạnh hơn."
"Có lẽ không lâu nữa, các ngươi sẽ nhận được bảng xếp hạng mới của các thế lực trong nội bộ nhân tộc."
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lần này Giáo đình của chúng ta không chỉ thua kém người Frank, mà ngay cả người Alpha cũng không bì kịp."
"Từ đây luân lạc tới tình trạng làm bạn với ba quốc gia Trung đại lục!"
"Đây là sỉ nhục!"
"Là sỉ nhục lớn nhất của Giáo Đình từ khi được thành lập đến nay!"
"..."
Lắng nghe tiếng thét gào từ sâu thẳm tâm hồn của Giáo hoàng, mọi người cúi đầu im lặng. So với sự kiêu ngạo trước đây, các quan chức cấp cao của Giáo Đình lúc này đều giống như những quả cà tím bị dính sương.
Lực lượng chủ lực đã thành công trở về, nhưng chiến tranh ở Giáo hoàng quốc vẫn không dừng lại.
Sau khi mất đi quân đoàn Ma Thú, tinh thần chiến đấu của quân đội Giáo Đình đã gặp phải đả kích mang tính hủy diệt.
Mười phần sức chiến đấu, ra trên chiến trường nhiều nhất chỉ có thể phát huy được năm sáu phần. Cho dù là nhiệt huyết chiến đấu hay tích cực chiến đấu đều vô cùng tệ.
Chưa đợi viện binh đến nơi, quân đội Frank đã thừa thắng xông lên, sớm liền rút khỏi chân núi Thánh Sơn, chuyển chiến tranh sang các khu vực khác.
Đi đến đâu phá hoại đến đó. Đại quân giống như châu chấu quá cảnh, nơi đi qua đều là thây ngang khắp đồng, nạn dân đầy đất.
Trải qua nhiều thất bại, khả năng chịu đựng của mọi người cũng đi theo nước lên thì thuyền lên.
Lúc này Giáo DDifnh tự lo còn không xong, lấy đâu ra sức lực đi trêu chọc Vương quốc Alpha cách xa vạn dặm chứ?
"Rửa nhục", hiện tại chỉ là hô khẩu hiệu mà thôi. Nếu thực sự đi thực hiện, đó chính là đầu bị nước vào. ...
Tại sở chỉ huy tiền phương Cận Đông, Hudson, người đã hoàn thành chiến công "hỏa thiêu liên doanh", hiện đang nhàn nhã thưởng thức trà chiều.
Như thể những ồn ào náo động bên ngoài không liên quan gì đến hắn vậy. Dư luận lên men, quân đội náo động, trong mắt Hudson đều là mây bay gió thổi.
Khác với những ngành nghề khác, chiến tranh là thứ mà mỗi khi bùng nổ đều phải bắt đầu lại từ đầu.
Thành tích đạt được trước đây dù hiển hách đến đâu cũng chỉ là chuyện quá khứ. Thử thách trên chiến trường vĩnh viễn đều là bây giờ và tương lai, không có liên quan gì đến quá khứ.
Đáng tiếc, mọi người đều hiểu đạo lý này, nhưng thực sự có thể bình tĩnh đối mặt lại chẳng có mấy người. Đại đa số người bình thường đều sẽ đắm chìm trong chiến tích huy hoàng của quá khứ.
Sự điềm tĩnh của Hudson thực sự khiến nhiều người nhìn đến choáng váng, đồng thời sự dè chừng cũng ngày càng tăng.
"Nguyên soái, đây là bản báo cáo chi tiết chiến tranh, xin ngài xem qua!"
Vừa nói, viên sĩ quan trẻ tuổi vừa đưa công văn đến trước mặt.
Sau khi lướt qua những con số trên công văn, Hudson liền không quan tâm nói: "Báo cáo chiến tranh không khác dự đoán trước đây là mấy, trực tiếp báo cáo lên chính phủ vương quốc đi!"
Trong những ngày gần đây, Hudson nhận được vô số thư chúc mừng. Những người muốn kết giao với hắn còn nhiều hơn nữa.
Trong đó, nổi bật nhất phải kể đến món quà lớn mà người Frank đưa tặng.
"Danh tướng số một đại lục" + "Nguyên soái Nhân tộc", đại lễ kinh thiên động địa như vậy, không thể không thừa nhận rằng Hudson đã động tâm.
Trong lịch sử đại lục Aslante, những người có thể nhận được phần đãi ngộ này đều là những nhân vật trong truyền thuyết thần thoại. Và phần lớn đều được truy phong sau khi chết, còn người sống thì chưa bao giờ nhận được phần vinh dự đặc biệt này.
Đề xuất đã được đệ trình, tiếp theo phải xem Hội nghị Liên minh Nhân tộc sẽ tổ chức biểu quyết vào lúc nào.
Chuyện đã phát triển đến nước này, chính phủ vương quốc cũng bị dồn đến chân tường. Là người trong cuộc, Hudson lúc này cần phải tránh hiềm nghi, chỉ có thể nhắc nhở một cách mơ hồ. ...
Phỉ Thúy cung, sau một đêm trằn trọc, Caesar IV cuối cùng cũng quyết định tổ chức hội nghị chính phủ để thảo luận.
Chuyện này liên lụy quá lớn, ngay cả một vị Quốc vương cao quý như y cũng không dám tự tiện đưa ra quyết định.
Thẳm sâu trong lòng, y đã thăm hỏi cả dòng họ của Charles III. Nếu không phải vì không đủ thực lực, Caesar IV đã định xách đao đi chém Charles III rồi.
Chỉ riêng danh hiệu "Danh tướng số một đại lục" thì không nói. Hudson có vô số chiến công hiển hách, không phục cũng không được.
Nhưng đề danh "Nguyên soái Nhân tộc" lại là đang đào hố cho y.
Chiến tranh còn chưa kết thúc, chủ soái đã đứng trên đỉnh vinh quang cao nhất, vậy sau này phải làm thế nào đây?
Một vị Nguyên soái Nhân tộc trẻ tuổi như vậy có thể hoạt động trên chính trường thêm vài chục năm nữa, rõ ràng là đang muốn đem kẻ làm Quốc vương như y gác lên lửa nướng đây mà!
Ngay cả khi muốn đề cử thì cũng nên do Vương quốc Alpha tự mình vận hành. Bất kể thành hay bại, đều có thể thu mua lòng người.
Nhưng Charles III nhúng tay vào không chỉ trực tiếp cướp đi công việc của Caesar IV, mà còn chôn xuống tai họa ngầm cho cục diện chính trị của Vương quốc Alpha.
"Người mang lợi khí, sát tâm tự nổi lên" !
Lý do "Nguyên soái Nhân tộc" nhận được nhiều sự chú ý như vậy không chỉ vì vinh quang chí cao vô thượng, mà còn vì danh hiệu này đến từ Liên minh Nhân tộc chứ không phải chính phủ vương quốc.
Điều này có nghĩa là, với danh hiệu Nguyên soái Nhân tộc, chỉ cần Hudson không từ chức thì ngay cả một kẻ làm Quốc vương như y cũng không có quyền cách chức Hudson.
Nếu như da mặt Hudson đủ dày, hắn hoàn toàn có thể lấy cớ là đối kháng với dị tộc để bá chiếm đại quyền trong quân đội của Vương quốc Alpha.
Mặc dù đây là sự kiện có xác suất thấp, nhưng với tư cách là một vị quân chủ, Caesar IV không dám đánh cược.