Lúc quay về lấy ra khoe khoang, đây chính là chủ đề tốt nhất để bàn tán.
Nói với mọi người là: Đi theo "Nguyên soái Nhân tộc" nam chinh bắc chiến, chinh phạt các phương dị tộc, lập nên chiến công hiển hách, mọi người đều sẽ khen ngợi.
Nhưng nếu chủ soái biến thành một kẻ vô danh, khoe khoang cho cố vô rồi cuối cùng người ta trả lời một câu "chưa từng nghe qua" thì sẽ rất lúng túng.
Tất nhiên, vinh quang này còn có thể được ghi vào trong sách sử.
Mỗi với mỗi một vị "Nguyên soái Nhân tộc", các sử gia đều sẽ biên soạn một tiểu sử riêng dành cho nhân vật chính.
Những "Nguyên soái Nhân tộc" khác đều được truy phong sau khi chết, còn không thì đang nằm thoi thóp trên giường bệnh.
Các vị tướng lĩnh cùng nhau lập nên chiến công hiển hách ban đầu, ngoại trừ số ít còn sống, phần lớn đều đã hóa thành cát bụi của lịch sử.
Tài liệu thu thập được phần lớn là nghe nói + tưởng tượng + chính trị đúng đắn.
Trường hợp của Hudson rất đặc biệt, tuổi trẻ tài cao đã bị dòng chảy lịch sử đẩy lên thượng vị, tất cả mọi người còn sống rất tốt.
Lúc biên soạn sách sử có thể dùng tài liệu trực tiếp. Chỉ cần các quan quân cố gắng một chút, muốn để lại tên tuổi của mình trong sách sử cũng không khó.
Nếu là về lịch sử Nhân tộc thì mọi người còn không đủ tư cách được vinh danh, nhưng còn có lịch sử vương quốc, lịch sử địa phương.
Dù sao thì công lao đều là thật, tuy rằng vai trò của họ không lớn, nhưng quan trọng là có tham gia!
Những thứ này hiện giờ chỉ có thể dùng để khoe khoang. Nhưng vào trăm ngàn năm sau, đây chính là nội tình huy hoàng của một gia tộc, có thể cho con cháu hậu bối hưởng lợi rất nhiều năm.
Nếu con cháu phát triển tốt, rồi tô vẽ thêm cho công lao của tổ tiên, ví dụ như: thay đổi việc tham gia một trận đại chiến thành đóng vai trò quan trọng trong trận đại chiến đó, giúp Nhân tộc giành được thắng lợi.
Tiêu chí của đại quý tộc chính là —— "Tổ tông hiển hách", đã được giải quyết gọn gàng.
Ban đầu, việc tranh giành danh hiệu "Nguyên soái Nhân tộc" vốn chỉ là chuyện của riêng Hudson, nhưng dưới sự thúc đẩy của lợi ích, nó đã trở thành chuyện của quân đội Vương quốc.
Một số gia tộc thiếu nội tình đã bắt đầu lên kế hoạch biên soạn lại lịch sử gia tộc của họ.
Tổ tông không quá hiển hách, vậy thì sẽ bắt đầu hiển hách từ thế hệ của bản thân liền. Bản thân không quá hiển hách, vậy thì tìm một vị lão đại hiển hách chặn ở phía trước.
Quý tộc uy tín lâu năm phải thận trọng một chút, nhưng chẳng ai sẽ ngại nhiều vinh quang. Đặc biệt là vinh quang dành cho chính bản thân mình, càng nhiều thì càng tốt.
Nhìn thấy phản ứng nhiệt tình của mọi người, tâm trạng của Hudson cũng trở nên không tệ. Không phải các sĩ quan quý tộc, mà gia tộc Koslow chính là những người phản ứng nhanh nhất trong việc biên soạn lại lịch sử gia tộc.
Gia tộc Koslow tự xưng là "truyền thừa hơn nghìn năm", nhưng người có mắt đều nhìn ra được, đây chỉ là cách họ thếp vàng lên mặt mình.
Dòng họ này tuy đã tồn tại hơn nghìn năm, nhưng lại chẳng thể hiện được chút nội tình nào của một quý tộc uy tín lâu năm.
Công lao của tổ tiên đã được hậu duệ tô vẽ vô số lần, khoác lác đến mức sắp bay lên trời, nhưng vẫn không thể chống đỡ được bộ mặt hiện tại của gia tộc.
Tổ tiên không được, vậy thì hãy đẩy người có năng lực lên.
Thế là, ngay từ khi ra đời, Hudson đã trở nên không tầm thường.
Nào là một tuổi đã biết nói, ba tuổi biết đọc biết viết, năm tuổi đã thuộc lòng lịch sử, bảy tuổi hoàn thành huấn luyện kỵ sĩ...
Dù sao ngay cả bản thân Hudson nhìn thấy cũng chẳng tin những lời này. Tất nhiên, chuyện lúc nhỏ hắn không có quyền lên tiếng.
Phụ thân, huynh trưởng, thân bằng hảo hữu đều khẳng định chắc nịch rằng: Hudson từ nhỏ đã khác biệt, bộc lộ tài năng chỉ huy quân sự xuất chúng.
Năm tám tuổi, hắn đã từng chỉ huy quân đội tư nhân của gia tộc, liên tiếp đánh bại nhiều lãnh chúa quý tộc trong cuộc thi hữu nghị giữa các quý tộc, trong đó không thiếu những quý tộc tầm trung có quân đội đông hơn nhiều.
Hudson không thể nào chối cãi được, bởi vì đã có những người tham gia trực tiếp lên tiếng xác nhận tính xác thực của câu chuyện.
Cuối cùng, dưới sự cảm hóa của hắn, mọi người hóa thù thành bạn, trở thành giai thoại trong thế giới quý tộc. ...
Hội nghị liên minh còn diễn ra, danh hiệu nguyên soái chỉ mới được lộ ra chút thông tin, nhưng sĩ khí của quân đội tiền tuyến thì đã được lên dây cót.
Lúc này, các sĩ quan quý tộc đều vô cùng hăng hái muốn làm một vố lớn.
Hudson có thể hiểu được sự nhiệt huyết của thế hệ trẻ, nhưng ngay cả các bậc lão thành cũng đến góp vui làm cho hắn cảm thấy khó hiểu.
Tin tức vừa được lan truyền, số lượng sĩ quan quý tộc ở tiền tuyến đã tăng lên đột biến. Nhiều bậc lão thành đã về hưu cũng đến tiền tuyến để góp vui.
Vấn đề tuổi tác có thể được khắc phục trong thế giới siêu phàm, chỉ cần thực lực bản thân đủ mạnh, người hơn trăm tuổi vẫn có thể xách đao ra trận giết địch.
Không cần nói cũng biết, cường giả chung quy vẫn là số ít. Dưới chế độ trưởng tử kế thừa, không ai có thể đảm bảo rằng người thừa kế của gia tộc đều là thiên tài tu luyện, phần lớn đều là người bình thường.
Tu vi của nhiều quý tộc lớn tuổi chỉ dừng lại ở giai đoạn kỵ sĩ, sức chiến đấu thực tế còn bị giảm xuống một chút.
Năng lực chiến đấu cá nhân là chuyện nhỏ, vấn đề quan trọng là họ đã già rồi, thiếu đi dũng khí thẳng tiến không lùi, hoàn toàn không thích hợp với việc ra trận đánh giặc.
Tuy nhiên, khẩu hiệu hiện giờ của người ta là: Tham gia là chính!
Còn chuyện có ra trận giết địch hay không thì còn tùy thuộc vào tình hình thực tế mới quyết định. Nếu tình hình trở nên tồi tệ, những lão tướng này cũng có thể liều mạng.
Thực ra, trong các cuộc chiến tranh xâm lược của người thú trước đây, khi trận chiến đến thời điểm gay cấn nhất, vì kéo dài truyền thừa của gia tộc và vương quốc, có một nhóm lão tướng sẵn sàng đứng ra dùng mạng đổi mạng với kẻ thù.