Những chuyện tương tự như vậy cũng đã từng xảy ra trong quân đội vương quốc, bị chất vấn là điều không thể tránh khỏi.
Nhưng không còn cách nào khác, rác thải từ cống rãnh đã trào lên, trong nước có rất nhiều vi khuẩn.
Một khi ăn những loại lương thực này, chắc chắn sẽ dẫn đến khủng hoảng không thể kiểm soát.
Là một thống soái có trách nhiệm, trong thời điểm quan trọng này, Hudson đương nhiên phải gánh vác trách nhiệm.
Cái giá phải trả là, có lẽ Bộ trưởng Tài chính đang có ý định giết chết hắn ta. Không quản việc nhà không biết củi gạo mắc, những tổn thất này cuối cùng đều phải do ngân sách của vương quốc chi trả.
Ngoài tổn thất về vật tư, tổn thất về nhân lực cũng khiến người ta đau đầu. Nhiều đội ngũ phụ trách vận chuyển vật tư hậu cần không may làm bạn với Thú nhân, trực tiếp bị đưa đến Hồ Tuyết Nguyệt để làm mồi cho cá.
Cộng thêm tổn thất ở các thành trì khác, riêng tổn thất về binh lính thôi đã lên đến con số hơn tám nghìn người, trong đó có hơn ba trăm sĩ quan quý tộc.
Tổn thất của thường dân còn thảm trọng hơn, cộng thêm dân phu vận chuyển lương thực, số thường dân thiệt mạng hoặc mất tích đã hơn năm vạn.
Nếu như trực tiếp nổ ra đại chiến, với tổn thất nhỏ như vậy, Hudson chắc chắn sẽ không nhíu mày. Diệt địch hơn trăm vạn mà chỉ bị tổn thất có vài vạn, nhìn thế nào cũng là một trận đại thắng vang dội.
Quân đội vương quốc Alpha đã cường thế quen rồi, trước mặt đại thắng, có lẽ ngay cả chính phủ vương quốc cũng sẽ không quá so đo về những vấn đề thực tế này.
Điều thực sự khiến Hudson đau đầu là làm thế nào để trấn an lòng người. Trong các cuộc chiến tranh trước đây, có đủ chiến công để chia sẻ với mọi người.
Phàm là quý tộc đi theo hắn tham chiến, chỉ cần không làm loạn là sẽ không thiếu một phần chiến công.
Nhưng tình huống lần này thì khác, chiến thắng hoàn toàn là do nhặt được. Ngoại trừ không quân ra ngoài giết địch là có chiến công ra, những quan binh còn lại chỉ có "khổ lao".
Không còn nghi ngờ gì nữa, khổ lao trong quân là thứ không đáng tiền. Trình lên vương quốc, nhiều nhất cũng chỉ được công khai biểu dương một lần.
Muốn thăng quan tiến chức thì cũng đừng nghĩ. Phong ấp gì gì đó lại càng chỉ có trong mơ.
Đối vừa phe quân công vừa mới thành lập chưa được bao lâu mà nói, chuyện này rất đả kích sĩ khí.
Dù sao, lão đại Hudson vừa mới nhận được danh hiệu Nguyên soái Nhân tộc, đám tiểu đệ cũng muốn đi theo uống một chén canh!
Không do dự nhiều, Hudson ngay lập tức đưa ra quyết định khai khẩn mở rộng lãnh thổ.
Mặc dù hiện tại vương quốc Alpha cần nghỉ ngơi dưỡng sức, nhưng cũng không thể không thỏa mãn lợi ích đám tiểu đệ được.
Còn việc sau khi lấy được đất đai, mọi người có thể tiêu hóa được hay không, đó là vấn đề sau này. ...
Sau trận đại hồng thủy, thảo nguyên chỉ còn lại bùn đất và xác Thú nhân đang được bọc trong bộ áo giáp.
Những binh sĩ Thú nhân lẩn trốn trên gò đất đã may mắn sống sót, nhưng chúng cũng không dám nán lại lâu, kéo theo chiếc bụng đói đang kêu co giò lên chạy.
Lý trí nói cho bọn chúng biết, nếu bây giờ không đi nhanh lên, chờ kỵ binh Nhân tộc truy sát tới, lúc đó muốn chạy cũng chạy không được nữa.
Dựa vào phương thức liên lạc cổ xưa, các cao tầng Thú nhân vội vàng thoát thân đã tập hợp ở nơi cách chiến trường năm trăm dặm.
"Daniel, tên ngu xuẩn đó vẫn chưa xuất hiện sao?"
Hùng Nhân Hoàng nổi giận chất vấn.
Thất bại không đáng sợ, đáng sợ là mất cả chì lẫn chài.
Trận đại chiến này chính là điển hình cho việc mất cả chì lẫn chài. Mục đích làm suy yếu các chủng tộc phụ thuộc đã hoàn thành viên mãn, nhưng cái giá phải trả là Tam đại Hoàng tộc và Thất đại Vương tộc cũng bị tổn thất theo.
Hùng Nhân tộc vang danh trên đại lục nhờ bộ binh hạng nặng lại càng là kẻ thua lớn nhất trong trận chiến này.
Đối mặt với trận đại hồng thủy ập đến, các chủng tộc thú nhân khác đều cố gắng chạy trốn, chỉ riêng bọn họ là phải bận rộn cởi bỏ bộ giáp trên người.
Tốc độ của dòng lũ rõ ràng là nhanh hơn tốc độ cởi bỏ áo giáp của chúng nhiều, bộ giáp nặng vốn là thứ họ dựa vào để sinh tồn giờ đây lại trở thành những chiếc quan tài sắt.
Lực lượng chủ lực của các chủng tộc khác đều bị tổn thất nặng nề, chỉ riêng lực lượng chủ lực của Hùng Nhân tộc là bị tiêu diệt hoàn toàn ở tiền tuyến.
Ngay cả kỵ binh hạng nặng cũng tốt hơn Hùng Nhân tộc, ít nhất là người ta có thể chạy nhanh hơn với cái bốn chân, có thể tìm đến những gò đất cao hơn để tạm thời trú ẩn.
Tất nhiên,"mạnh" ở đây cũng chỉ là cách nói tương đối, ngoài số ít may mắn sống sót, phần lớn những kẻ xui xẻo đều đã bị chết đuối.
Lực lượng chủ lực đã hy sinh, giờ đây bên cạnh Hùng Nhân Hoàng chỉ còn lại một đám quân dự bị.
Vì sức chiến đấu yếu hơn một chút, không đủ tư cách để mặc trọng giáp, nên vì vậy mà làm gia tăng khả năng sống sót của họ.
"Chúng tôi đã cử người đi tìm kiếm khắp nơi rồi, nhưng không tìm thấy tung tích của Nguyên soái Daniel, có lẽ là đã thiệt mạng trong trận đại hồng thủy rồi."
Ưng Nhân Hoàng chậm rãi trả lời.
Nếu không tính đến mối đe dọa từ nhân tộc, thì lần này tộc Người Ưng đã giành thắng lợi hoàn toàn. Tất cả các chủng tộc khác đều bị tổn thương nặng nề, chỉ riêng bọn hắn là toàn mạng rút lui.
Cái giá phải trả chỉ là một số vật tư chiến lược, quả thực là thần tuyển chi tử.
Đáng tiếc là hiện thực vô cùng tàn khốc, theo tình hình trinh sát, toàn bộ thành trì của Nhân tộc đều được bảo toàn, điều này có nghĩa là trận đại hồng thủy này đã không thể gây ra được đòn chí mạng cho kẻ địch.
Với mối thù hận giữa Vương quốc Alpha và Đế quốc Thú Nhân, bỏ đá xuống giếng là chuyện tất nhiên.
Tộc Người Ưng thực lực có hạn, không thể gánh vác đại nghiệp của Đế quốc Thú Nhân. Ngay cả khi tất cả các đồng minh đều bị tổn thương nặng nề thì họ cũng không có khả năng kiểm soát toàn bộ Đế quốc.