Việc kêu dừng vào lúc này không chỉ chiếu cố mặt mũi của Quốc vương, mà còn cho thấy lập trường: không muốn can thiệp vào cuộc chiến tranh giành quyền lực trong chính quyền vương quốc.
Đây là lựa chọn tốt nhất cho cả bản thân Caesar IV và Vương quốc Alpha.
Vương quốc láng giềng xui xẻo bên cạnh chính vì việc Nguyên soái và Quốc vương tranh giành quyền lực, xảy ra nội chiến, cuối cùng khiến cả vương quốc sụp đổ. Không ai muốn học theo kiểu hao tổn từ nội bộ như vậy.
"Bệ hạ, các vị đại thần. Qua phân tích nhiều yếu tố như dấu vết tại hiện trường, vũ khí mà thích khách sử dụng, phương thức chiến đấu, có thể xác định là những kẻ này đến từ ba tổ chức khác nhau."
"Việc cùng nhau tham gia ám sát, nhiều khả năng chỉ là một sự trùng hợp. Nếu như bọn chúng cùng mua chuộc vệ binh để trà trộn vào thì không có lý do gì một số kẻ mang theo Ma pháp nỏ, trong khi một số khác lại đi tay không được."
"Đáng tiếc là kẻ địch quá tàn độc, chúng ta còn chưa kịp tiến hành thẩm vấn sâu thì đã bị diệt khẩu."
"Hiện tại, thông tin mà chúng ta nắm được đều vô cùng hạn chế, chưa đủ để lôi kẻ chủ mưu ra ngoài ánh sáng. Trọng tâm điều tra hiện nay đã chuyển sang những binh sĩ chịu trách nhiệm kiểm tra."
"Theo mô tả của nhân chứng, hiện nay đã bắt giữ nhiều nghi phạm. Tuy nhiên, kết quả thẩm vấn không mấy khả quan, dường như họ đã bị mất đi một đoạn ký ức."
"Rất có khả năng kẻ địch đã sử dụng thủ đoạn đặc biệt để tạm thời khống chế hành động của họ, che chở cho thích khách lẩn trốn vào trong đám đông."
Trong đoạn nội dung rất dài mà Cung tướng đã nói, tóm gọn lại chỉ có một câu: Manh mối bị đứt rồi!
Hudson vốn không tin vào năng lực điều tra của vương quốc. Vụ án thí quân lần trước đến nay vẫn chưa có kết luận, lần này cũng chẳng khá hơn là bao.
"Nếu những người này đã trà trộn vào được, vậy thì chắc chắn đã từng lộ mặt ở bên ngoài, các ngươi có điều tra được bọn chúng đã dùng cách nào để vào vương đô không?"
"Có những ai từng tiếp xúc với chúng?"
"Giọng nói của chúng có đặc điểm gì?"
"Thói quen ăn uống hàng ngày có gì khác biệt?"
". . ."
Hudson liên tục đưa ra hàng loạt câu hỏi khiến mọi người ngẩn người. Hóa ra vụ án còn có thể điều tra theo cách này?
Trong thâm tâm, họ thậm chí còn cho rằng: Hudson không đi làm thám tử quả thực là lãng phí nhân tài!
Tất nhiên, những lời này chỉ có thể nghĩ trong lòng mà thôi. Đây đâu phải là phim hài, để Nguyên soái của vương quốc đi phụ trách phá án, vậy ai sẽ ra tiền tuyến đánh nhau với Thú nhân đây?
Đừng thấy Thú nhân ở trước mặt Hudson thường xuyên tặng đầu người giống như chú bé bần mà hiểu lầm, nếu như thay một vị tướng khác, có khi còn bị địch phản công nữa.
Đã từng chịu thua thiệt về mặt này, nên Caesar IV không dám mạo hiểm một lần nữa. Lỡ như làm hỏng cục diện tốt đẹp hiện tại, các quý tộc phẫn nộ có thể trực tiếp kéo y xuống khỏi vị trí Quốc vương.
Đối với Vương quốc Alpha lúc này, hủy diệt Thú nhân mới là ưu tiên hàng đầu, còn lại đều là chuyện nhỏ không đáng kể.
Chỉ cần đưa ra một gợi ý là đủ rồi, có thể lôi ra được kẻ chủ mưu đứng đằng sau hay không, Hudson hoàn toàn không chắc chắn.
Không còn cách nào khác, có quá nhiều người khả nghi.
Đế quốc Frank, Vương quốc Iberia đều có hiềm nghi, Giáo Đình cũng có động cơ ra tay, Thú nhân, Liên minh dị tộc cũng có hiềm nghi không nhỏ.
Thậm chí không loại trừ khả năng là do người trong Liên minh năm nước ra tay, dù sao thực lực mà Vương quốc Alpha thể hiện khiến họ cảm thấy "áp lực rất lớn".
Ngoài các thế lực quốc tế, các phe phái chính trị trong nước cũng có khả năng tham gia.
Tất nhiên, vụ ám sát nhiều khả năng không liên quan đến họ, dù nội đấu có kịch liệt đến đâu cũng không đến mức lộn cái bàn.
Nhưng cái chết của Hầu tước Millers, Bá tước Roman và Hầu tước Gadri thì lại rất khó nói.
Tuy nói là một đời vua một đời thần, tân quân thay mới cựu thần là thao tác thông thường, nhưng chuyện mà Caesar IV làm vẫn có chút trái với lệ thường.
Nhẫn nhịn suốt bao nhiêu năm rồi, đến phút chót lại phạm phải sai lầm lớn.
Kiểm soát triều đình thì đã đạt được rồi, nhưng cũng đẩy một số thành viên cốt cán vốn thuộc phe bảo hoàng sang mặt đối lập với mình.
Chính trị vốn có nhiều chuyện bất đắc dĩ. Thủ đoạn thay người thô bạo của Caesar IV tất nhiên sẽ dẫn đến sự phản đòn từ các tập đoàn lợi ích.
Giết chết ba kẻ xui xẻo, đổ lỗi cho kẻ chủ mưu đứng sau, đây cũng xem như là nể mặt Quốc vương rồi.
Nếu làm tuyệt hơn, âm thầm thao túng để những trọng thần được Caesar IV đề bạt dính líu đến vụ ám sát, đó mới là đòn chí mạng thực sự.
Một khi quân đội và những cựu thần tiền triều liên thủ với nhau, muốn lập tân quân cũng không phải là chuyện khó.
Nếu chỉ xét về thực lực, lực lượng mà Quốc vương đang nắm giữ hiện giờ chưa chắc đã mạnh hơn những cựu thần kia.
Tất nhiên, thực lực của hai bên cũng đang thay đổi theo thời gian. Càng kéo dài thời gian thì lực lượng trong tay Quốc vương sẽ càng mạnh.
Hudson không có thời gian để loay hoay với mớ bòng bong này. Dù sao nghi thức đã bị phá hỏng rồi, cứ để Caesar IV đau đầu giải quyết hậu quả đi thôi. . . .
Nghi thức kết thúc một cách qua loa, Hội nghị Liên minh cũng đến lúc kết thúc.
Nhìn chung, hội nghị lần này chủ yếu là để tạo sự kích thích.
Giáo Đình hùng mạnh sụp đổ, Vương quốc Alpha đang phong quang vô hạn cũng bị vả mặt, khiến các đại biểu đều thốt lên rằng: Chuyến đi này không tệ!
"Chân tướng", đó là chuyện riêng của chính Vương quốc Alpha, đám người hóng chuyện này chỉ cần xem náo nhiệt là đủ rồi.
Ngoài các đại biểu bị thương cần bồi thường ra, đại diện của các quốc gia còn lại đều cáo từ rời đi.