Người dịch: Whistle
Giết một tên tiểu kỵ sĩ thì không tính là gì, mấy chục tên binh sĩ cũng chẳng có gì đáng kể. Nhưng ngàn không nên, vạn không nên bại lộ bản thân.
Thân phận của Callis là không thể để lộ, cho nên người làm lão đại như gã ta lại trở thành kẻ gánh tội. Chuyện này khiến cho Khô Lâu Thánh Chủ cũng không dám ló đầu vào lúc này, chỉ sợ bị các quý tộc đang thần hồn nát thần tính đụng phải.
“Thánh Chủ, ta cũng không muốn bại lộ nha! Nhưng mà trước đó tên kia đã từng gặp mặt ta, vừa chạm mặt liền bước lên hỏi này hỏi nọ.”
“Thân phận của ta căn bản không khớp, dăm ba câu liền bị lộ. Tên kia trực tiếp hạ lệnh bắt người, ta cũng không thể không phản kháng được!” Callis tỏ ra buồn bực nói.
Thời cơ bất lợi, làm cái gì cũng không thuận.
Vốn cho là sau lưng người đeo mặt nạ có một đống đại quý tộc ủng hộ, sau khi y gia nhập liền có thể tránh khỏi việc bị các quý tộc của vương quốc Alpha truy sát.
Sự thật chứng minh là Callis đã nghĩ quá nhiều rồi. Đeo lên mặt nạ đúng là cuộc đời y đã bước sang trang mới —— cuộc sống trốn đông trốn tây.
Chỉ cần không bị lộ thân phận thì cũng sẽ không bị vương quốc Alpha truy sát. Chỉ khi nào thân phận bị bại lộ thì mới rơi vào cục diện như lúc này.
Cái gọi là sự ủng hộ của đại quý tộc chẳng qua chỉ là mấy lời nói nhảm. Mặc dù sự nghiệp hiện giờ của bọn hắn rất thần thánh, nhưng chỉ dựa vào mấy chuyện rách rưới mà bọn hắn đã làm trước đó thì ai sẽ tin tưởng là bọn hắn đang phản bội Giáo Đình chứ?
“Khô Lâu Thánh Chủ” đại danh đỉnh đỉnh cũng chẳng khác y là mấy, cũng đều là tội phạm bị vương quốc Alpha trọng điểm truy nã.
Thẳng thắn mà nói, thuật hóa trang của Callis cũng được xem như là tốt rồi. Tiếc là đội quân của Kỵ sĩ Florian đã từng tận mắt nhìn thấy y trang bức.
Mặc dù không thể vừa liếc mắt liền nhận ra được, nhưng cũng sinh lòng nghi ngờ. Mà xui cái là tên Florian kia lại ngộ nhận Callis là tên mao tặc bất nhập lưu nào đó, nếu không cũng sẽ không đần độn đến mức hạ lệnh bắt người.
Người thì chưa bắt được, lại còn bất hạnh bỏ luôn cái mạng nhỏ của mình. Nếu như không nhờ có các đội ngũ quý tộc xuất hiện, hù chạy Callis, sợ là ngay cả một câu di ngôn cũng không có cơ hội lưu lại.
“Thôi, xem ra ngươi đã tương khắc với Huyết Nguyệt Kèn Lệnh rồi. Nếu như đã làm kinh động đến các quý tộc ở tỉnh Đông Nam thì tạm thời cứ dừng việc truy tra Huyết Nguyệt Kèn Lệnh lại đi!”
“Gần nhất ngươi đừng nên ra ngoài hoạt động. Tốt nhất là rời khỏi tỉnh Đông Nam này một khoảng thời gian trước đi, chờ gió êm sóng lặng rồi trở lại.” Người đeo mặt nạ bất đắc dĩ nói.
Gã ta vốn rất kỳ vọng vào Callis, qua chuyện này cũng đã chứng minh được năng lực và thành công là hai khái niệm hoàn toàn khác. Chỉ cần vận may không tốt thì sẽ chẳng làm được chuyện gì.
Trong chuyện Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, Callis chính là một kẻ xui xẻo. Đầu tiên là mơ màng cướp giết đặc sứ Quốc vương, làm cho bản thân từ đoàn trưởng Phi Long kỵ binh đoàn của Giáo Đình cao cao tại thượng rơi xuống phàm trần.
Vừa mới lấy được một chút sức lực, trang điểm thành thương nhân lang thang đi điều tra chuyện Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, kết quả lại là xuất sư bất lợi.
Dù là mối họa lần này cũng xem như là nhỏ, nhưng kết quả tạo ra cũng chẳng kém bao nhiêu, đều là bị tập đoàn quý tộc truy sát.
Sự khác biệt duy nhất chính là kẻ thù lần trước quá mạnh, hố chết toàn bộ đồng đội. Mà địch nhân lần này thì không mạnh như vậy, đồng đội gánh tội còn có thể sống sót nhảy loạn.
“Yên tâm đi, Thánh Chủ. Ta không phải kẻ ngu, hành tung đã bại lộ rồi, tiếp tục ở lại tỉnh Đông Nam thì chỉ là đang chờ địch nhân tìm tới cửa thôi.”
“Từ phản ứng của đám quý tộc này đến xem, bọn hắn vẫn không hề buông lỏng cảnh giác, đây chưa phải thời cơ thích hợp để truy tra Huyết Nguyệt Kèn Lệnh.”
“Hay là để người của chúng ta rút lui khỏi vương quốc Alpha trước, chuyển sang nơi khác để phát triển lại. Chờ sau 3-5 năm nữa rồi mới tiếp tục phái người tới điều tra.” Callis thành khẩn đề nghị.
Lên thuyền dễ dàng, xuống thuyền khó. Mặc dù Khô Lâu Hội đang tiến hành cải tổ, nhưng vẫn giữ lại một vài thủ đoạn của tổ chức tà giáo.
Tỉ như nói: Thủ đoạn khống chế người khác.
Bây giờ chiếc thuyền của bọn hắn đang ở giữa một con sông lớn, nước chảy xiết nước, sóng lớn cuồn cuộn, làm cho bất luận kẻ nào nhìn vào đều phải cảm thấy phát khiếp.
Không muốn nhảy thuyền đi nuôi cá thì Callis chỉ có thể đề nghị thuyền trưởng cập bờ trước, đợi qua con sóng mãnh liệt này rồi tính.
“Chuyện này không hề đơn giản giống như trong tưởng tượng của ngươi. Chúng ta muốn thay tình cảnh hiện tại thì nhất định phải tìm được Huyết Nguyệt Kèn Lệnh.”
“Không có vật này làm vé nhập đội thì các quý tộc sẽ không tin là chúng ta đã phản bội Giáo Đình, lại càng không cần phải nói đến việc nhận được sự ủng hộ của họ.”
“Khô Lâu Hội là tổ chức tà giáo được Giáo Đình khống chế lâu năm, vẫn luôn lén lút gây án ở khắp các quốc gia trên đại lục, tiếng xấu đồn xa.”
“Cho dù có rời khỏi vương quốc Alpha thì vẫn sẽ bị người khác truy nã truy sát.”
“Tình cảnh hiện giờ của hai chúng ta đều chẳng khác gì nhau, vẫn chỉ có thể trốn đông trốn tây, trải qua một cuộc sống tối tăm không thấy ánh mặt trời.” Người đeo mặt nạ kiên nhẫn giải thích.
Không có người nào thích một cuộc sống trốn đông trốn tây cả, nếu như chạy được thì gã đã chạy từ lâu rồi, thậm chí là có thể mai danh ẩn tích.
Nhưng vấn đề là giai cấp của thế giới này đã cố hóa quá nghiêm trọng, cho dù có mai danh ẩn tích thì bọn hắn cũng chỉ có thể lăn lê bò lết ở tầng thấp nhất của xã hội, tiếp tục sống một cuộc sống ăn bữa hôm lo bữa mai.
Về phần giả mạo quý tộc, dùng cái đầu để suy nghĩ một chút liền biết chuyện này không đáng tin cậy rồi. Bất cứ quý tộc nào cũng đều có lai lịch của bản thân, tạm thời giả mạo một lúc thì được, nhưng nếu kéo dài quá lâu thì nhất định sẽ bại lộ.