So với việc quý tộc liên tục giảm nợ, khoản vay của các thương nhân đang ngày càng tăng, nhưng cơ sở quá thấp và rủi ro vỡ nợ cũng cao hơn.
Thị trường tự do rộng lớn hơn hiện tại vẫn chưa thể coi là thị trường. Chi phí và lợi nhuận không cân xứng, chỉ có một số kẻ cho vay nặng lãi nhắm vào thị trường này.
Tất nhiên, cũng không phải là hoàn toàn không có khách hàng mới, chính phủ Vương quốc chính là khách hàng lớn nhất.
Chỉ cần ngân hàng dám cho vay lãi suất thấp, chính phủ Vương quốc không ngại giao tất cả nợ cho họ, để mọi người kiếm được khoản lãi này.
Về mặt lý thuyết, việc trực tiếp cho chính phủ Vương quốc vay tiền có thể tiết kiệm được một khoản chi phí lớn để tìm kiếm khách hàng và chi phí bảo trì sau này.
Đáng tiếc là tất cả các ngân hàng thương mại đều nghi ngờ khả năng trả nợ của vị khách hàng lớn này.
Nếu thực sự không có rủi ro nào, lãi suất 6%, mọi người sẽ tranh nhau cho vay, 4,5% cũng không phải là không thể thương lượng.
"Đại gia đừng quá mức thất vọng, có dù sao cũng so không có tốt. Vương quốc kinh tế mới vừa vặn có nổi lên sắc, bản thân liền không khả năng sinh ra số lớn thu thuế."
"Mọi người đừng quá thất vọng, có còn hơn không. Nền kinh tế Vương quốc mới chỉ bắt đầu khởi sắc, bản thân nó không thể tạo ra lượng thuế lớn."
"Nếu như khoản lợi ích bên Giáo Hoàng quốc lớn hơn một chút, có lẽ áp lực tài chính của chúng ta sẽ được giải quyết một cách dễ dàng!"
Khi nói chuyện, nội tâm của Caesar IV đang rỉ máu.
Người sáng lập ngân hàng là Hudson đã thực sự dự đoán được sự suy thoái của ngành tài chính trong ba năm tới, đây không phải là điều tốt đẹp đối với ngân hàng Vương thất vốn chỉ có lợi nhuận mỏng manh.
Nghĩ lại cũng thấy cạn lợi, việc các quý tộc trả nợ sớm lại có khả năng khiến người cho vay phá sản.
Biết thì biết, nhưng Caesar IV vẫn bất lực.
Vì không bị lỗ, trong thâm tâm, y đã quyết định ngừng kế hoạch mở rộng ngân hàng Vương thất.
Vào thời điểm này, tốt hơn là nên bảo thủ một chút. Nếu mở chi nhánh ở khắp nơi mà không có khách hàng đến, lúc đó sẽ là một tấn bi kịch.
Chi tiêu lớn nhất của ngân hàng nhỏ không phải là nợ xấu liên tục xuất hiện, mà là chi phí huy động vốn quá cao.
Hết lần này tới lần khác đây lại là một vòng tuần hoàn ác tính!
Nếu không có đủ khách hàng để chia mỏng chi phí thì chỉ có thể thu hẹp mạng lưới kinh doanh để giảm chi phí hoạt động.
Nhưng mà, chi nhánh càng ít thì sức hấp dẫn đối với khách hàng lại càng thấp.
Đặc biệt là đối với các thương nhân và lính đánh thuê chạy khắp mọi nơi, để thuận tiện cho việc rút tiền, họ chỉ có thể chọn hợp tác với các ngân hàng có nhiều chi nhánh. ...
Mọi chuyện đã lắng xuống, Hudson biết là ngành tài chính của Vương quốc sắp thay đổi.
Hiện tại có hàng trăm tổ chức tài chính, nhưng cuối cùng có thể tồn tại được, có lẽ sẽ không quá ba mươi nhà.
Những kẻ cho vay nặng lãi trong dân gian sẽ chết thảm hơn.
Chính phủ Vương quốc hiện tại không có tiền, sử dụng các biện pháp bình thường để thu thuế thì rất khó đạt được hiệu quả trong thời gian ngắn.
Lựa chọn tốt nhất đương nhiên là chọn một con dê béo để làm thịt.
Rõ ràng, điều này là không thể thực hiện được. Mặc dù Cận Đông hiện giờ rất béo, nhưng lại là một con mãnh hổ.
Điều mà chính phủ Vương quốc có thể làm chỉ là bắt một vài con thỏ để giải tỏa cơn thèm trước.
Các băng nhóm cho vay nặng lãi không thể lên được mặt bàn chính là mục tiêu săn lùng tốt nhất.
Thậm chí ngay cả vấn đề về mặt pháp lý cũng đã được giải quyết trong cuộc họp lần này. ...
Mọi chuyện đều đã lắng xuống, Hudson vừa bước ra đại điện thì bên tai liền truyền tới một giọng nói quen thuộc.
"Nguyên soái..."
Không chút do dự, Hudson lập tức triệu hồi Maxim, trực tiếp bay đi.
Kết quả là do chạy quá vội vàng mà trực tiếp đụng vào phần mái của vương cung, những mảnh ngói rơi xuống còn làm bị thương hai tên vệ binh đang chấp hành nhiệm vụ.
Nhìn thấy vậy, Hudson bèn ném hai chai ma pháp dược tề rồi tranh thủ thời gian chuồn khỏi đây. Nếu như không có ma pháp hộ thuẫn chống đỡ thì không chừng hắn cũng đã bị thương luôn rồi.
Những chuyện xui xẻo mới chỉ vừa bắt đầu, sau hai giờ bay lượn trong mây, anh ta đã va chạm với một nhóm "Liệt Âm Thú".
Đánh nhau đương nhiên là không thể nào, thân hình của Maxim vừa xuất hiện đã dọa cho đám Liệt Âm Thú này bỏ chạy tứ tán.
Nhưng trong lúc hoảng sợ bỏ chạy, tiếng hét chói tai mà chúng phát ra vẫn khiến Hudson buồn nôn không chịu được.
Khẳng định, truyền thuyết về Thiên nữ vận rủi có lẽ là thật.
Nếu không thì làm sao có thể có nhiều sự trùng hợp như vậy!
Cự Long mà cũng sẽ vô tình đụng vào nhà, nghĩ cũng biết là không thể tưởng tượng nổi; Liệt Âm Thú vốn là động vật quý hiếm, bình thường một con cũng khó gặp, lần này lại trực tiếp đụng phải một bầy.
Nếu như không có hai vệ sĩ Thánh Vực bảo vệ, gặp phải nhiều sự cố như vậy, hại chết một cường giả cấp 8 bình thường thực sự là không có gì lạ.
May mắn thay, quãng đường tiếp theo không xảy ra chuyện gì bất ngờ, nếu không Hudson sẽ chạy về vương đô để tìm thủ phạm tính sổ. ...
Phỉ Thúy cung, công chúa Madeleine tức đến dậm chân. Từ nhỏ đến lớn bao nhiêu năm nay, nàng vẫn luôn là người nổi bật nhất, nhưng bây giờ lại có người gặp nàng liền trốn.
"Hừ!"
"Đồ hèn nhát!"
"Nếu sớm biết như vậy thì ta đã không nói cho ngươi biết, mà sẽ trực tiếp hố chết ngươi, hố chết ngươi..."
Mặc dù miệng la hét dữ dội, nhưng trong thâm tâm công chúa Madeleine lại vô cùng bất ổn. Không cẩn thận tiễn đi vài tên con ông cháu cha xui xẻo, vương thất còn có thể gánh được, nhưng nếu ngay cả Nguyên soái Vương quốc cũng xảy ra bất trắc, vậy thì nàng thực sự không có cách để thu dọn tàn cuộc.