"Ầm ầm..."
Cùng với một tiếng nổ lớn vang lên, vương cung bỗng đổ sụp.
"A!"
Công chúa Madeleine sau khi nhận ra thì phát ra một tiếng kêu sợ hãi, cảnh tượng trước mắt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô. Từ khi nào một đòn công kích tùy tiện của nàng lại có uy lực lớn như vậy?
"Công chúa điện hạ, ngài không sao chứ!"
Thị nữ run rẩy hỏi.
Đám thị nữ cũng đã nghe được tin đồn về "Thiên nữ vận rủi" vô số lần rồi. Nhưng mà trước đây, vị chủ nhân này chỉ gây hại cho những người đặc biệt, chỉ cần không đính hôn hoặc là người theo đuổi thì sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Nhưng tình huống hiện tại rõ ràng là vận xui có xu hướng lan rộng.
Ngay cả Nguyên soái Hudson đại danh đỉnh đỉnh cũng vì tiếp cận với công chúa cùng Madeleine mà xảy ra ngoài ý muốn khi rời đi, còn trực tiếp làm cho hai tên thị vệ gặp tai bay vạ gió.
Bây giờ cung điện lại đột nhiên sụp đổ, nếu như không phải họ may mắn, trùng hợp ra ngoài làm việc, không biết có còn có thể đứng được ở chỗ này không nữa.
"Không sao!"
Nói xong, Công chúa Madeleine vẫn đang nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay của mình với vẻ mặt khó tin.
Lờ mờ, cô cảm nhận được một nguồn sức mạnh tiềm ẩn trong cơ thể đang không ngừng tăng lên.
Cô cố gắng điều khiển, nhưng nguồn sức mạnh đó lại không nghe lời. Dường như chỉ khi tức giận, cô mới có thể điều động được nó.
Trước khi cô kịp hiểu rõ nguyên nhân thì có thị vệ trong vương cung chạy tới. Chỉ mới nhìn thoáng qua hiện trường, gã thanh niên thị vệ liền vội vàng hô to: "Bắt thích khách!"
"Công chúa điện hạ, chúng thần hộ giá tới chậm..."
Rõ ràng là đã bị hiểu lầm. Công chúa Madeleine định nói là do mình vô ý gây ra, nhưng nhìn lại đống đổ nát ở hiện trường thì nàng liền nuốt lời lại định nói.
Nàng chỉ là một Ma pháp sư nhỏ bé tay trói gà không chặt, hiện trường không có bất kỳ dao động ma pháp nào, lại không thể nào kiểm soát được sức mạnh trong cơ thể, căn bản không thể chứng minh là do mình làm.
Lỡ như bị hiểu lầm là nàng đang che giấu sự thật thì sẽ rất phiền phức. Sống trong Vương cung thì nhất định phải cẩn thận.
Đột nhiên nàng linh cơ khẽ động.
"Không cần phải chuyện bé xé ra to, nơi này không có thích khách. Vừa nãy khi Nguyên soái Hudson rời đi, Cự Long đã lắc đuôi một cái, chắc là do con rồng nghịch ngợm kia gây ra."
Hành động đùn đẩy trách nhiệm này đã khiến cho thị vệ nuốt lại những lời muốn nói.
Loại chuyện này, căn bản không có cách nào xác minh được. Cho dù chứng minh được là do Cự Long làm thì cũng không thể vì một chút chuyện nhỏ này mà tới cửa hỏi tội được.
Đương nhiên,"Việc nhỏ" chỉ là đối với Cự Long mà thôi, nếu như người khác dám phá hỏng cung điện thì sẽ phải rơi đầu.
Sau khi qua mặt thành công, Công chúa Madeleine liền âm thầm thở dài một hơi.
Cung điện bị sập một góc, chuyện nhỏ như vậy, báo cáo với Cung tướng sắp xếp người sửa chữa là xong.
Nhưng nếu trong cung điện xuất hiện thích khách, vậy thì sẽ huyên náo đến mức dư luận xôn xao. Đám cường giả trong Vương quốc sẽ tới xem xét, công chúa Madeleine không dám cam đoan là họ sẽ không điều tra lên đầu mình.
Để giảm bớt phiền phức, lựa chọn tốt nhất là tìm một người có khả năng chịu trách nhiệm gánh tội. Trùng hợp là khả năng gây họa của Cự Long cũng vang danh đại lục giống như thực lực của chúng.
So với những con rồng khác thường xuyên gây rối thì Maxim được coi là một trường hợp ngoại lệ. Đây cũng là một trong những lý do khiến cho ngoại giới cho rằng Hudson có thực lực mạnh mẽ.
Dù sao, quyền nói chuyện của Long kỵ sĩ tỷ lệ thuận với sức mạnh của bản thân. Muốn làm cho Cự Long nghe lời, hoặc là chịu bỏ một số tiền ra mua chuộc, hoặc là dựa vào nắm đấm để nói chuyện. ...
Thứ nhạy cảm nhất trên đời này chính là lợi ích, chính sách thuế đối với ngành tài chính còn chưa được ban hành chính thức, nhưng nó đã gây náo động khắp vương đô.
Sau đó, Bá tước Linares liền khổ. Bình thường ông ta thậm chí không dám ra khỏi cửa, để có thể được đi làm suôn sẻ, ông ta còn đặc biệt đi mượn một đội thành vệ quân đến bảo vệ mình.
Không cẩn thận là không được, trong thời đại này, người dám cho vay tiền, không có kẻ nào đơn giản. Chạm đến lợi ích cốt lõi của người ta, ai biết có người bí quá hoá liều hay không chứ?
Hậu quả của việc ám sát trọng thần vương quốc là vô cùng nghiêm trọng, một khi phát hiện ra là sẽ bị bình định. Nhưng ngay cả Quốc vương một nước mà cũng có người dám ám sát, đừng nói là một vị trọng thần như ông ta.
Thẳng thắn mà nói, Bá tước Linares cũng khá oan ức.
Việc đánh thuế nặng vào ngành tài chính là do ông ta đề xuất, nhưng dù sao cũng không thực sự áp dụng mức thuế cao. Những chính sách hố người sau này không liên quan gì đến ông ta.
Về mặt lý thuyết, khi vương quốc đánh thuế đối với ngành tài chính, mọi người hoàn toàn có thể chuyển phần chi phí này sang cho người vay nợ, số tiền kiếm được vẫn sẽ không thiếu.
Thứ thực sự hố chết người vẫn là giới hạn lãi suất cao nhất. Lãi suất 12% năm mà được coi là cho vay nặng lãi, đây là đang nói đùa đó sao?
Trước khi Ngân hàng Phát triển Cận Đông xuất hiện, chưa bao giờ xuất hiện mức lãi suất thấp như vậy trong việc vay mượn dân gian, vậy mà giờ đây nó lại biến thành "cho vay nặng lãi".
Nếu chỉ là một cái thanh danh thì mọi người cũng sẽ không quan tâm. Cho vay nặng lãi thì cho vay nặng lãi đi, chỉ cần kiếm được tiền, bị mắng vài câu cũng có sao.
Nhưng vấn đề là lập trường của chính phủ Vương quốc đối với cho vay nặng lãi rõ ràng là muốn chém tận giết tuyệt. Chỉ cần tố cáo là có thể thu được một nửa tài sản của họ.
Có thể tưởng tượng, khi tin tức này truyền ra ngoài. Những người vì không trả được tiền mà bị buộc phải bán con cái sẽ vui mừng như thế nào.