Nhắc tới "mẫu thụ Tinh Linh", bầu không khí trong phòng lập tức trở nên ngột ngạt. Kế hoạch chia cắt lục địa rất quan trọng, nhưng việc khôi phục của mẫu thụ Tinh Linh lại càng quan trọng hơn. ...
Hội nghị Liên minh Nhân tộc vẫn đang tranh luận gay gắt, nhưng các nước đã bắt đầu lén lút hành động. Một số cường quốc đầu tiên thoát khỏi mối đe dọa của chủng tộc Địa tâm đã trở thành trọng điểm vận động hành lang của các nước.
Bất kể liên minh đưa ra quyết định gì, cuối cùng lực lượng chủ lực trên chiến trường vẫn là các cường quốc hùng mạnh.
Là lãnh đạo quân đội của vương quốc, cho dù đã ẩn náu trong lãnh địa của mình, nhưng Hudson cũng không thể thoát khỏi "bị quấy rối".
May mà Vương quốc Alpha nằm ở Bắc đại lục, các quốc gia nhỏ xung quanh đã bị tiêu diệt gần hết rồi, nếu không sẽ có nhiều người đến thăm hơn nữa.
Bắc đại lục, Trung đại lục không có nước nhỏ, mỗi thành viên trong Liên minh năm nước đều không phải là kẻ yếu trên đại lục.
Đối mặt với sự xâm lược của chủng tộc Địa tâm, các quốc gia đều thể hiện tốt, ít nhất là không đến mức cần phải kêu gọi viện trợ từ bên ngoài.
Tuy nhiên, tình hình sẽ thay đổi. Sau khi hội nghị Liên minh Nhân tộc được tổ chức, lập trường của một số cường quốc nghiêng về phía phe chủ chiến, lập tức khiến cho mọi người có ý nghĩ mới.
Có thể mượn sức mà không mượn là một hành động ngu ngốc. Ngoài mối đe dọa của chủng tộc Địa tâm ra, vẫn còn có Liên minh dị tộc đang rình rập.
So với lợi ích thiết thực là sớm dập tắt mối đe dọa của chủng tộc Địa tâm thì sĩ diện chẳng tính là gì cả.
Bản thân chuyện này cũng chẳng có gì, đồng minh giúp đỡ lẫn nhau cũng là lẽ đương nhiên, nhưng cuối cùng vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Sau khi nhận được tin tức, Hudson lập tức chạy đến Vương đô, bất chấp đêm khuya gõ cửa cung điện. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, các đại quý tộc địa phương đều đang trên đường đến.
Tất cả chỉ vì Caesar IV đột nhiên muốn ngự giá thân chinh!
Trời đất chứng giám, thực sự không phải Hudson muốn làm quyền thần, cố ý đàn áp uy quyền của Quốc vương, thật sự là vương quốc tích góp được một chút vốn liếng cũng không dễ dàng gì.
Nếu không xuất động quân thường trực, chỉ huy động quân đội tư nhân của Vương thất, Hudson tuyệt đối sẽ không can thiệp.
Bước vào đại điện, Hudson nhận ra mình xem như đến muộn.
Lục đại cự đầu trên triều đình, vài vị đại quý tộc gần Vương đô đều đã đến.
Mục đích chỉ có một là khuyên Quốc vương thu hồi mệnh lệnh đã ban!
Có nhiều người khuyên như vậy, nỗi lo lắng trong lòng Hudson cũng vơi đi phần nào.
Có vẻ như mọi người đều có cái nhìn đại cục, hắn không cần phải một mình đứng ra làm ác nhân.
Bầu không khí trong đại điện rất ngột ngạt.
Caesar IV mặt đỏ tới mang tai đang ngồi trên ngai vàng, trợn mắt nhìn đám người bên dưới, giống như đang nổi giận vậy.
Trực giác mách bảo Hudson rằng cơn thịnh nộ này không nhằm vào quần thần. Làm bề tôi can gián quân chủ vốn là lẽ đương nhiên, dù không muốn nghe cũng không nên nổi giận như vậy.
"Bệ hạ, đã xảy ra chuyện gì, sao ngài lại đột nhiên muốn ngự giá thân chinh?"
Hudson tiến lên hỏi.
Làm quân thần nhiều năm như vậy, hai người cũng coi như hiểu rõ lẫn nhau. Có lẽ Caesar IV không phải là hùng chủ, nhưng mà y biết nghe lời khuyên!
Mỗi khi quần thần thống nhất lập trường, Caesar IV đều sẽ chấp nhận. Trong lúc đó cũng sẽ xảy ra một số biến cố, nhưng kết quả cuối cùng vẫn rất tốt đẹp.
Cảnh tượng trước mắt rõ ràng là khác biệt, như thể bị kích thích bởi điều gì đó, không đạt được mục đích là sẽ không chịu bỏ qua.
"Hừ!"
"Lão tổ tông đã bình định chủng tộc địa tâm ở tỉnh Cromwell, đang trên đường khải hoàn hồi triều, lão tổ tông chuẩn bị thống lĩnh quân đội chinh phạt chủng tộc Địa tâm trong lãnh thổ của Liên minh năm nước!"
Nghe câu trả lời này, Hudson lập tức hiểu ra. Đây đâu phải là việc mang binh đánh giặc, rõ ràng là đang muốn vươn tay vào quân thường trực của Vương quốc đây mà.
Có thể khiến cho Caesar IV tức giận như vậy, nhiều khả năng là quân đội tư nhân của Vương thất đã xảy ra biến cố, có người bất chấp áp lực của y mà đi nương tựa Alpha I.
Lực lượng dòng chính của mình có nguy cơ bị mất kiểm soát, bất kỳ vị quân chủ nào cũng không thể chịu đựng được chuyện này.
Hơn nữa đây còn là một dương mưu.
Cho dù từ chối cho Alpha I mang binh cũng vô dụng, người ta vẫn có thể lựa chọn đi theo quân đội.
Nói về uy vọng trong quân đội, trừ khi Hudson đích thân dẫn binh xuất chinh, nếu không những người khác không thể ép được Alpha I.
Nói cho đúng thì ngay cả Hudson cũng không ép được. Người ta là khai quốc chi chủ, thân phận địa vị cao khủng khiếp, là thần tử có thể không nghe theo mệnh lệnh, nhưng muốn ước thúc hành vi của Alpha I rõ ràng là không thể nào.
Chỉ cần có thể chiêu hiền đãi sĩ, dựa vào uy vọng của Alpha I trong Vương quốc, muốn thu nạp một nhóm người ủng hộ trong quân đội cũng không khó.
Để phòng ngừa việc móc nối này, lựa chọn tốt nhất đương nhiên là tự mình theo dõi.
Dù nói thế nào đi nữa, Caesar IV mới là người mà họ đang trung thành hiện giờ, cho dù muốn móc nối với nhau thì cũng sẽ thu liễm mấy phần khi trước mặt y.
Khi khai quốc chi chủ không biết xấu hổ, loại danh phận áp chế này thực sự khó giải quyết!
"Bệ hạ, việc này cần phải bàn bạc kỹ hơn!"
Hudson uyển chuyển khuyên nhủ.
Áp chế Alpha I đúng là rất quan trọng, nhưng ngự giá thân chinh cũng có rủi ro. Nếu như lại bại trận thêm một lần nữa, hậu quả sẽ còn nghiêm trọng hơn.
Tình hình hiện tại là các đại quý tộc đều không ưa Alpha I, nhưng thanh danh khai quốc chi chủ lại rất hữu dụng trong giới quý tộc vừa và nhỏ.
Đây là trách nhiệm của vương thất, quanh năm suốt tháng đều tuyên dương lão tổ tông nhà mình ghê gớm như nào như nào, bây giờ đã đến lúc trả giá lớn cho chuyện này.