Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1876 - Chương 1876: Từ Chối

Chương 1876: Từ Chối Chương 1876: Từ Chối

"Nguyên soái, ta cũng biết là chuyện này có rủi ro, nhưng không còn lựa chọn nào khác!"

"Nếu như tiếp tục nhượng bộ, sau này còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì!"

"Đúng rồi, tình hình bên phía Thú nhân thế nào rồi?"

Nghe được câu hỏi của Caesar IV, Hudson lập tức hiểu ra. Làm nửa ngày, hóa ra là đang nhớ thương hắn.

Ngự giá thân chinh sẽ ràng buộc danh vọng của quân chủ, chỉ có thể thắng không thể bại. Một cuộc chiến tranh như vậy, yêu cầu đối với quan chỉ huy là rất cao.

Bị quần thần nhắc nhở nhiều năm như vậy, Caesar IV sớm đã không còn tự tin vào năng lực chỉ huy quân sự của mình.

Mặc dù trong Vương quốc có không ít tướng tài, nhưng xếp ai làm trợ thủ cũng không khiến người ta yên tâm như Hudson.

Quốc vương nắm giữ ấn soái không có nghĩa là Quốc vương sẽ đích thân chỉ huy, giao phó đại sự trong quân đội cho người khác, bản thân Caesar IV chỉ treo một cái tên để nhìn chằm chằm Alpha I thì cũng có thể đạt được mục đích.

"Bệ hạ, Thú nhân vẫn không chịu an phận. Cuộc xâm lược của chủng tộc Địa tâm đã mang lại cho chúng một số phiền toái, nhưng đó là do bị các chủng tộc báo hại."

"Nếu Vương quốc để lộ sơ hở, cuộc nội chiến này sẽ nhanh chóng được dập tắt, xâm lược một lần nữa cũng không phải là không thể xảy ra!"

Hudson dứt khoát từ chối.

Ngay cả muốn khi hỗ trợ đồng minh thì lực lượng chủ lực của Vương quốc vẫn phải ở lại biên giới để đề phòng thú nhân. Tự ý rời khỏi tiền tuyến, không chừng sẽ bị người ta tu hú chiếm tổ chim khách.

Alpha I có thể không nể mặt tham gia vào trong quân đội thì cũng có thể đến tiền tuyến Hồ Tuyết Nguyệt "hỗ trợ".

Vì lợi ích chính trị, không có xung đột biên giới cũng sẽ nảy sinh xung đột.

Nếu không phải vì bị Hudson kiềm chế, những kẻ hiếu chiến trong quân đội hận không thể kiếm chuyện mỗi ngày.

Sĩ quan trung hạ tầng không hiểu rõ cuộc tranh đấu của cao tầng. Chỉ cần Alpha I chủ chiến, không lo không có người ủng hộ.

Tham khảo quân đội tư nhân của Vương thất là biết, Hudson nghi ngờ rất nhiều sĩ quan đã đều mơ mơ hồ hồ gia nhập vào đảng phái của Alpha I.

Tổng cộng còn chưa đến hai tháng xuất chinh, thời gian ngắn ngủi như vậy, thậm chí không thể hiểu rõ lẫn nhau, làm sao có thể lôi kéo lòng người nhanh như vậy được!

Ngay cả khi sức hút cá nhân của Alpha I có mạnh đến đâu thì mọi người cũng chỉ có thể có thiện cảm trong lòng. Muốn nhận được sự ủng hộ và trung thành của mọi người, chỉ những điều này là chưa đủ.

Bản thân Hudson chính là ví dụ.

Nguyên nhân mà hắn có lực hiệu triệu nhất hô bách ứng trong quân đội chủ yếu là vì có thể mang đến lợi ích cho mọi người. Đi theo hắn ra chiến trường không chỉ dễ dàng thăng quan phát tài, mà tỉ lệ chết trận cũng thấp hơn nhiều.

Caesar IV bị hành động của Alpha I làm cho sợ hãi, nhưng Hudson lại không coi đó là chuyện to tát gì.

Cho dù các quý tộc vừa và nhỏ có nương tựa Alpha I thì cũng không đồng nghĩa với việc họ sẵn sàng ủng hộ Alpha I soán quyền đoạt vị, đây là hai khái niệm khác nhau.

Là Quốc vương đương nhiệm, chỉ cần bản thân Caesar IV không phạm sai lầm, thì không ai có thẻ làm gì được y.

Biết thì biết, nhưng Hudson vẫn không lên tiếng nhắc nhở.

Quyền thần, trước giờ đều không dễ làm.

Nắm giữ đại quyền trong tay vốn đã bị người ta ghi hận, lúc có ngoại địch uy hiếp nghiêm trọng thì còn tốt, mọi người có thể đồng tâm hiệp lực.

Nhưng sau khi Đế quốc Thú Nhân dần suy tàn, tình cảnh của Hudson trong Vương quốc cũng dần trở nên lúng túng.

Thoạt nhìn như hắn đang ủng hộ Caesar IV phản đối Alpha I, nhưng trên thực tế, Hudson cảm thấy rất vui khi Alpha I nhảy ra tranh quyền.

Có cuộc đấu tranh giữa lão Quốc vương và Quốc vương đương nhiệm, tầm mắt của mọi người mới không chú ý đến hắn.

Nếu như Alpha I không xuất hiện, Hudson cũng đã chuẩn bị tung ra một cái bia ngắm để phân tán sự chú ý của Caesar IV.

Tuy nhiên, quân cờ được đẩy ra này chắc chắn sẽ không hữu ích bằng Alpha I.

Là khai quốc chi chủ, mặc dù hiện giờ chỉ là một cái thùng rỗng, nhưng cũng có thể khiến cho Caesar IV đứng ngồi không yên.

Thậm chí lão ta còn chưa làm gì cả!

Từ khi bắt đầu công khai thừa nhận thân phận thì Caesar IV đã bị trói tay trói chân rồi.

"Nguyên soái, đám Thú nhân kia còn dám xâm lấn nữa sao?"

Caesar IV bất mãn hỏi.

Rõ ràng là y đã nghe được ý từ chối của Hudson. Có lẽ Đế quốc Thú Nhân sẽ xâm lược Vương quốc Alpha một lần nữa, nhưng tuyệt đối không phải là bây giờ.

Một khi xảy ra mâu thuẫn nội bộ, không phải chỉ cần dăm ba câu liền có thể sắp xếp như ý được. Huống chi cấu trúc chính trị của Đế quốc Thú Nhân hiện giờ đã thay đổi, cần một khoảng thời gian dài để rèn luyện.

"Bệ hạ, Thú nhân vẫn luôn gan to bằng trời, bọn chúng làm việc không thể suy luận theo lẽ thường!"

Nói xong, Hudson trực tiếp trở về chỗ ngồi của mình.

Chuyện mà trung thần nên làm, hắn đã làm rồi, nghe hay không là chuyện của Caesar IV.

Dù sao, hắn sẽ không làm những chuyện bỏ công bỏ sức mà không có kết quả tốt. Áp chế Alpha I thì dễ, nhưng vấn đề là làm vậy sẽ có di chứng nha!

Thanh danh "chèn ép khai quốc chi tổ" bị truyền đi cũng không dễ nghe. Cho dù hiện giờ Caesar IV cảm kích, nhưng theo thời gian trôi qua cũng sẽ từ từ phát sinh biến hóa.

Cảnh tượng tan rã trong không vui này không khơi dậy được chút gợn sóng nào. Mọi người đều là người thông minh, việc Hudson từ chối vốn đã nằm trong dự tính.

Trong vấn đề đối kháng với Alpha I, họ đều lựa chọn giả bộ hồ đồ. Chuyện này không liên quan đến lòng trung thành, chủ yếu là do Alpha I vẫn chưa vượt quá giới hạn.

Nếu chỉ nhìn vào biểu hiện hiện giờ, nhiều nhất lão ta cũng chỉ được tính là tham lam quyền lực. Đối với một vị khai quốc chi chủ mà nói, chút tì vết nhỏ này không đáng là gì.

Bình Luận (0)
Comment