"Vương quốc Hắc Ám Tinh Linh đến từ Vùng đất bị nguyền rủa, không thể không có sự hỗ trợ của người đó được, phải biết rằng lương thực và vật tư của họ đều được mua từ Tuyết Nguyệt lĩnh."
"Mục đích của kẻ địch rất rõ ràng, chính là muốn khuấy đảo Đại thảo nguyên, không ngừng tiêu hao thực lực của chúng ta, để thực hiện mục tiêu chiến lược kéo sập Đế quốc."
"Có lẽ cũng vì thấy rõ điểm này nên tộc Hắc Ám Tinh Linh mới không muốn tiếp tục làm quân cờ cho Nhân tộc, mà muốn hợp tác với chúng ta, để có cơ hội thoát ra khỏi ván cờ."
"Đứng trên lập trường của Đế quốc, ta đề nghị tiến hành đàm phán với tộc Hắc Ám Tinh Linh."
"Chỉ cần họ đồng ý cắt đứt quan hệ với Nhân tộc, gia nhập phe Đế quốc, vậy thì những mâu thuẫn trong quá khứ đều có thể bỏ qua!"
"Ưng Hoàng, Đại Ma vương tính toán rất cẩn thận, nếu tộc Hắc Ám Tinh Linh đã có liên hệ với hắn, muốn phản chiến sợ là không dễ dàng."
"Không chừng đây cũng là âm mưu của kẻ địch!"
"Thay vì để những phần tử bất định này gia nhập Đế quốc, tốt hơn hết là hy sinh một số thứ để tiêu diệt sạch chúng."
"Hơn nữa, chúng ta còn phải cân nhắc đến lập trường của tộc Tinh Linh, Hắc Ám Tinh Linh là kẻ thù không đội trời chung của họ."
"Nếu thao tác tốt, tộc Tinh Linh có thể vì lợi ích trước mắt mà không so đo với chúng ta; nếu thao tác không tốt, chúng ta sẽ lại có thêm một đại địch!"
Sư Nhân Hoàng lo lắng nói.
Có không ít chủng tộc Địa Tâm phát động xâm lược, phần lớn chiến trường đều nằm trong lãnh thổ Nhân tộc.
Về mặt lý thuyết, Liên minh Dị tộc và chủng tộc Địa Tâm có chung kẻ thù, nên có cơ sở để liên thủ đối phó với Nhân tộc.
Nhưng thực tế thì khác, cho đến thời điểm này, vẫn chưa có thế lực nào trong Liên minh Dị tộc chính thức hợp tác với chủng tộc Địa Tâm.
Nguyên nhân chính là vì mọi người đều lo ngại phản ứng của tộc Tinh Linh.
"Sư Hoàng nói sai rồi, trên chiến trường thì Hudson tính toán không bỏ sót, nhưng không có nghĩa là hắn cũng lợi hại như vậy khi ở ngoài chiến trường."
"Thực lực của Vương quốc Hắc Ám Tinh Linh không yếu, cho nên hắn không thể nào kiểm soát được."
"Cho dù hai bên có tồn tại hiệp nghị mật ước, nhưng ở trước mặt lợi ích của chủng tộc, mọi hiệp ước đều có thể bị xé bỏ."
"Ít nhất cũng có thể lá mặt lá trái!"
"Dù sao, đứng trên lập trường của Vương quốc Hắc Ám Tinh Linh, họ cũng không muốn Nhân tộc thống nhất Bắc đại lục!"
"Còn về phía tộc Tinh Linh, chúng ta hoàn toàn có thể ném vấn đề này cho họ trước."
"Trong cuộc đối đầu với Vương quốc Alpha, Đế quốc vẫn luôn ở vào thế yếu, theo diễn biến của tình hình hiện tại, khoảng cách chênh lệch giữa hai bên sẽ càng ngày càng lớn."
"Chắc là tộc Tinh Linh cũng không muốn nhìn thấy Đế quốc tiếp tục thất bại trong những cuộc đối đầu sau này, cuối cùng tặng Bắc đại lục lại cho Nhân tộc!"
Behemoth vương bình tĩnh giải thích.
Y dám nhắc tới vấn đề này thì đương nhiên là đã cân nhắc đến ảnh hưởng sau này.
Dựa vào sự hiểu biết của y đối với tộc Tinh Linh, trong thời điểm nhạy cảm này, khả năng đối phương thỏa hiệp là rất cao.
"Nếu như tộc Tinh Linh có thể ngầm đồng ý hành động của chúng ta, vậy thì việc phải gánh chịu một rủi ro nhất định để chấp nhận Vương quốc Hắc Ám Tinh Linh cũng không phải là không được."
"Tuy nhiên, Hắc Ám Tinh Linh cũng phải thể hiện thành ý, ví dụ như: phối hợp với chúng ta trấn áp hoặc là thu phục tộc Chó địa ngục nhiều đầu."
"Chủng tộc này chưa tiến hóa hoàn toàn, vẫn có thể xem như Ma thú để ký kết khế ước. Nếu như có thể sáp nhập chúng sẽ có lợi cho tất cả mọi người!"
Sư Nhân Hoàng bị thuyết phục, lập trường của các vị vương giả khác cũng bắt đầu dao động.
Thử một chút mà thôi, nếu tộc Tinh Linh tộc đồng ý, họ liền kiếm lợi lớn.
Mặc dù việc thâu tóm hai chủng tộc Địa tâm không thể lập tức khiến cho Đế quốc Thú Nhân khôi phục lại đỉnh phong, nhưng việc xóa nhòa khoảng cách sức mạnh với Vương quốc Alpha vẫn không thành vấn đề. ...
Thời gian trôi nhanh, cỗ máy chiến tranh của Nhân tộc nhanh chóng được vận hành.
Sau khi Vương quốc Alpha xuất binh, Đế quốc Frank và Vương quốc Iberia cũng lần lượt xuất binh, hỗ trợ các quốc gia Nam đại lục đang lâm vào khổ chiến.
Dù sao Nhân tộc cũng là bá chủ đại lục, một khi dốc hết toàn lực, những kẻ thất bại này không thể nào sánh bằng.
Cho dù đã được nghỉ ngơi dưỡng sức vài vạn năm, nhưng trong thế giới Địa Tâm thiếu thốn tài nguyên đã hạn chế sự tăng trưởng sức mạnh của các chủng tộc.
Những quốc gia có thể một mình giữ vững chiến tuyến, sau khi nhận được quân tiếp viện, đã ngay lập tức nắm quyền chủ động trong chiến tranh.
Còn các quốc gia ở thế yếu cũng thở phào nhẹ nhõm sau khi được chi viện.
Nhìn thấy tình hình không ổn, các chủng tộc Địa Tâm đã dẫn đầu phá vỡ quy tắc, cường giả Thánh vực trực tiếp tham gia vào chiến tranh.
Hành vi phá vỡ quy tắc này đã ngay lập tức chọc giận Nhân tộc, cường giả Thánh Vực của hai bên liên tiếp xuất hiện trên chiến trường.
Các loại thủ đoạn vô liêm sỉ xuất hiện tràn lan trên chiến trường, khiến cho chỉ huy hai bên vô cùng đau đầu.
Bất kể có bài binh bố trận như thế nào cũng không chịu được cường giả Thánh vực liên tục tập kích quấy rối. Đặc biệt là lương đạo của hai bên, đã bị tấn công hết lần này đến lần khác.
Trung bình mười lần vận chuyển lương thảo sẽ có bảy lần bị tổn thất trên đường đi.
Để đảm bảo an toàn hậu cần, các bên cũng đã sử dụng hết mọi biện pháp.
Bố trí giả đội vận chuyển lương thảo giả để đánh lừa kẻ địch, sắp xếp các cường giả lẩn trốn trong bóng tối phục kích, áp dụng các biện pháp để phản công...
Đáng tiếc, kế hoạch tuy tốt nhưng hiệu quả không được như ý muốn.