Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1895 - Chương 1895: Kết Thúc

Chương 1895: Kết Thúc Chương 1895: Kết Thúc

Hai người khen qua khen lại, nhất thời cảm thấy như gặp nhau quá muộn.

Chỉ là mùi hôi khó chịu đã phá hỏng bầu không khí hòa hợp này. Sau khi nhận ra không ổn, Raquel bèn vội vàng nói:

"Ngài Công tước, ta đi rửa mặt trước, sau đó..."

Cuối cùng Raquel vẫn thu hồi lại ba chữ "tiệc mừng công". Pháo đài August lúc này không khác gì đống đổ nát, hoàn toàn không có khả năng tổ chức bất kỳ bữa tiệc mừng công nào.

Miễn cưỡng tổ chức chỉ khiến cho bản thân bị mất mặt trước đồng minh.

"Mời ngài Tổng đốc cứ tự nhiên, chúng tôi đã mang theo lều trại, các vị không cần chuẩn bị gì cả."

"Đợi sau khi tiêu diệt tà ma rồi mới chúc mừng thắng lợi cũng không muộn!"

Công tước Beckett hào khí nói.

Là một vị tướng dày dặn kinh nghiệm trên chiến trường, chỉ nhìn vào hình tượng chật vật của Raquel, lão ta nhận ra tình cảnh khó khăn hiện giờ của Công quốc Mosey.

Chủng tộc Địa tâm nổi loạn, các dị tộc khác cũng không hề rảnh rỗi.

Theo Raquel được biết, vài ngày trước, tộc Tinh Linh đã tăng số lượng quân thường trú ở tiền tuyến, buộc người Mosey cũng phải tăng cường theo.

Chỉ cần khu vực biên giới có động tĩnh, số lượng quân cơ động mà Công quốc Mosey có thể sử dụng sẽ giảm đi rất nhiều.

Công quốc Mosey hiện giờ đang bận điều động quân dự bị để đối phó với tình hình phức tạp trong nước. Trong số những binh lính tham chiến hiện nay, có không ít là quân dự bị.

Sau này, miễn là người Mosi chịu bỏ tài nguyên, những binh lính đã trải qua chiến tranh trận mạc này sẽ dần biến thành quân tinh nhuệ.

Pháo đài August chỉ là một trong số rất nhiều chiến trường, giải vây cho Pháo đài August cũng chỉ là khởi đầu của chiến tranh, còn lâu mới kết thúc!...

Phỉ Thúy cung.

Đồng thời nhận được tin vui và tin buồn, vẻ mặt âm trầm của Caesar IV cuối cùng cũng đã hồng hào trở lại.

"Lão tổ tông, hiện giờ ngài hài lòng rồi chứ!"

"Tinh thần của quân viễn chinh đi tiếp viện cho Vương quốc Hessen đang tan rã, buộc phải rút về nước chỉnh đốn, chỗ trống do họ để lại sẽ do quân đội tư nhân của Vương thất thay thế."

Quân viễn chinh là đi công tác, mọi chi phí đều do chính phủ vương quốc thanh toán. Nhưng khi quân đội Vương thất tới thế cho, tính chất của chuyện này sẽ biến thành lấp hố giải quyết hậu quả.

Không chỉ phải tự bỏ tiền túi lo công tác hậu cần, mà còn không có người gánh vác tổn thất trên chiến trường cho họ.

Hơn nữa họ còn không thể phàn nàn về sự đối đãi khác biệt này, đây là đang trả giá cho cái chết của Công tước Zlatoust.

Các quý tộc đều đang đứng nhìn, nếu vương thất không cắt thịt chảy máu, chuyện này sẽ không thể kết thúc.

"Được rồi, tiểu Caesar, cái chết của Công tước Zlatoust không liên quan gì đến ta."

"Vô duyên vô cớ chơi chết chủ soái đại quân thì có lợi gì cho ta chứ?"

"Nhìn từ tình hình hiện tại, ta mới là người thua lớn nhất trong sự kiện này, ngươi còn đáng ngờ hơn cả ta!"

"Sau lưng chuyện này khẳng định là có vấn đề, chỉ là manh mối để lại ở hiện trường quá ít, không thể điều tra được."

"Chuyện đã đến nước này rồi, tiếp tục nhắc đến vấn đề này cũng không có ý nghĩa gì."

"Giải quyết hậu quả trước đi rồi tính!"

"Nếu như địch nhân muốn nhắm vào Vương thất thì sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy, sau này chắc chắn sẽ còn có nhiều thủ đoạn nữa."

Alpha I mặt không đổi sắc trả lời.

Chuyện lần này, lão ta thực sự rất oan uổng.

Mơ mơ hồ hồ liền gánh tội thay cho người khác, ngay cả kẻ chủ mưu là ai cũng không biết.

Nếu như không bắt được kẻ chủ mưu, để gã ta làm thêm vài vụ nữa, không chừng một vị khai quốc chi chủ được người người kính ngưỡng như lão sẽ phải biến thành chó nhà có tang.

Một khi các quý tộc nổi giận, bọn họ sẽ mặc kệ lão ta có là khai quốc chi chủ hay không, người ta chỉ biết là phải thanh trừ chướng ngại vật cản đường.

Đáng tiếc là thời gian Alpha I trở về quá ngắn, đội ngũ đang trong quá trình xây dựng. Chỉ dựa vào thực lực của lão ta, muốn điều tra ra kẻ chủ mưu đứng sau gần như là không thể.

"Tạm thời cứ xem như là có kẻ đứng đằng sau chuyện này đi, nhưng nếu như ngài bớt gây chuyện thì kẻ địch cũng sẽ không có cơ hội lợi dụng!"

Caesar IV không chút khách khí đáp trả.

Lời nói có thể lừa người, nhưng hành động thì không thể.

Alpha I đã không chỉ một lần cam đoan với y rằng mình không có ý định soán quyền đoạt vị, nhưng biểu hiện cụ thể lại hoàn toàn khác.

Huyết mạch thân tình vốn đã ít đến đáng thương, nay lại đang không ngừng tiêu hao, đã sớm hóa thành hư không.

Trong mắt của Caesar IV, loại tổ tông liên tục gây rối như thế này chẳng thà là không có.

Với thực lực hiện tại của hoàng gia, có hay không có vị lão tổ tông này, y cũng đều có thể ngồi vững trên vương vị.

Ngược lại, sau khi Alpha I trở về, mâu thuẫn nội bộ trong Vương thất lại càng trở nên gay gắt hơn.

Bị con cháu đời sau chỉ trích, Alpha I cũng tức giận, nhưng lão ta chỉ có thể kiềm chế cơn giận.

Nếu không có ý định đoạt quyền, người làm tổ tông như lão ta dù có ra tay đánh cho Caesar IV một trận cũng không phải là chuyện đại sự gì.

Nhưng bây giờ thì không được, vì trước đây đã đánh giá cao sức ảnh hưởng của bản thân, vội vàng bộc lộ dã tâm, bây giờ các phe phái đều đang nhìn chằm chằm Alpha I.

Bất kỳ hành vi vượt quá giới hạn nào cũng sẽ đào hố cho tương lai.

"Thôi, chính ngươi xem rồi giải quyết đi!"

"Ta đi bế quan trước, không có đại sự gì thì đừng có quấy rầy ta!"

Nói xong, Alpha I trực tiếp vung ống tay áo lên, rời khỏi nơi đau lòng này.

Thời gian có thể xoa dịu mọi thứ, trong thâm tâm lão ta đã quyết định, nếu sự kiện này chưa qua thì tuyệt đối sẽ không xuất quan.

Chiến công trên người Caesar IV quá nhiều, thủ đoạn chính trị mà y thể hiện cũng ở mức đạt tiêu chuẩn, xác suất miễn cưỡng đoạt quyền thượng vị thực sự không cao.

Bình Luận (0)
Comment