Vương thất đột ngột dâng tặng lối vào thế giới Địa Tâm, Hudson không tin rằng Caesar IV sẽ hào phóng như vậy. Nếu thực sự như vậy thì trước đây y đã không lén ăn một mình rồi.
Thịt đã nuốt vào rồi mà lại nhả ra, chỉ có một cách giải thích duy nhất - bị mắc nghẹn!
Tuy Hudson không rõ tình hình cụ thể của thế giới Địa tâm, nhưng vẫn có thể ước tính sơ bộ từ trên người của những chủng tộc Địa tâm xâm lược.
Vương thất tiêu diệt những chủng tộc Địa tâm xâm nhập thế giới mặt đất không có nghĩa là thế giới Địa tâm cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Ở trên mặt đất, vương thất có thể đè kẻ địch xuống đất mà đám, nhưng nếu tiến vào thế giới Địa Tâm, không chừng tình hình sẽ đảo ngược.
Nhân tộc không sinh tồn ở thế giới Địa tâm, liều lĩnh xông vào một vùng đất xa lạ, có thể giữ lại được bốn hoặc năm phần sức chiến đấu là tốt lắm rồi.
Sự hào phóng của Vương thất hiện giờ có khả năng cao là lựa chọn bất đắc dĩ sau khi thử nghiệm mở rộng thế giới Địa tâm thất bại.
Làm rõ mạch suy nghĩ, Hudson liền dứt khoát cười không nói, lặng lẽ nhìn một đám quan đại thần ca tụng Quốc vương.
Tài nguyên của thế giới Địa tâm rất quan trọng, nhưng đó là chuyện của tương lai, trong thời gian ngắn sẽ rất khó có thể nhìn thấy hiệu quả.
Theo Hudson, việc khai thác tài nguyên thế giới Địa tâm là một công trình lớn, không hề dễ hơn việc tiêu diệt Đế quốc Thú Nhân.
Không chỉ phải đầu tư rất nhiều nhân lực, vật lực và tài lực, giai đoạn đầu còn phải chịu nhiều thương vong về nhân mạng và tổn thất kinh tế khổng lồ.
Chỉ việc thâm nhập sâu vào thế giới Địa tâm để tiêu diệt những chủng tộc Địa tâm còn sót lại thôi đã là một vấn đề lớn rồi.
Nếu như trong thời bình, với thực lực của vương thất, kết hợp thêm các biện pháp chính trị và quân sự, đương nhiên là có thể từ từ khai thác.
Nhưng bây giờ thì chắc chắn là không thể làm được!
Nếu đầu tư một lượng lớn lực lượng vào thế giới Địa tâm, một khi bị tổn thất nặng nề, thì Vương thất sẽ gặp nguy hiểm trong thời loạn sắp tới.
"Nguyên soái có đề nghị gì không?"
Thấy Hudson bất vi sở động, Caesar IV đột nhiên mở miệng hỏi.
"Bệ hạ, việc mở rộng khai thác thế giới Địa tâm e là cần phải bàn bạc kỹ hơn!"
"Ngoài việc thiếu hiểu biết về thế giới Địa Tâm, vấn đề lớn nhất là: người bình thường rất khó thích nghi với môi trường toàn một màu đen kịt."
"Liều lĩnh phái đại quân tiến vào, sợ rằng chưa kịp tìm thấy kẻ địch thì sĩ khí quân tâm đã sụp đổ trước rồi."
"Nếu thật sự muốn khai thác thế giới Địa Tâm, chính phủ vương quốc cũng không nên vội vàng hành động, lựa chọn tốt nhất là cử lính đánh thuê đến đó dò đường trước."
"Trong thế giới Địa Tâm phức tạp, lính đánh thuê xuất thân dã lộ có khả năng sinh tồn mạnh hơn nhiều so với quân đội chính quy."
Hudson uyển chuyển khuyên.
Con người phải biết lượng sức mình, đánh trận trên mặt đất, hắn không hề nao núng.
Nhưng nếu chạy tới thế giới Địa Tâm tác chiến, vậy thì không cần phải bàn nữa.
Lỡ không cẩn thận bước vào một vùng đất nguy hiểm nào đó, khiến quân đội tổn thất nặng nề, thì anh danh một thế của hắn sẽ bị tiêu tan.
Mất đi danh tiếng cũng chẳng sao, điều tồi tệ nhất là còn sẽ bị mất mạng.
"Nguyên soái yên tâm, chuyện này không vội, chúng ta sẽ không tiến hành một cách mù quáng!"
"Thực lực của chủng tộc Địa tâm không yếu, hiện giờ chỉ có một phần chủng tộc Địa tâm xâm lược đại lục, nên giai đoạn đầu khi tiến vào thế giới Địa tâm chắc chắn sẽ lấy việc thăm dò làm chủ."
Caesar IV có chút bất đắc dĩ giải thích.
Không phải là do y muốn cẩn thận, mà thật sự là vương thất đã phải trả học phí cho sự liều lĩnh này.
Liên tiếp phái ra ba nhóm nhân mã, tất cả đều có đi không về. Nếu như đội thám hiểm thứ tư không có hai người may mắn trốn thoát được, Caesar IV suýt nữa đã cho rằng thế giới Địa tâm là một vùng đất chết.
Dựa trên thông tin hạn chế trong tay, Caesar IV nhanh chóng đưa ra kết luận: thế giới Địa tâm không dễ khai thác!
Một mình không giải quyết được, đương nhiên là phải kéo thêm đồng minh.
Dù sao lối vào cũng nằm trên lãnh thổ của Vương thất, chỉ cần khai thác thành công, họ chắc chắn sẽ được chia một phần lớn tài nguyên của thế giới Địa tâm.
Tuy nhiên, sự thờ ơ của Hudson lại khiến cho Caesar IV cảm thấy đau đầu.
Là người đứng đầu quân đội, lập trường của Hudson sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người. Nếu có một vài đại quý tộc hùa theo, muốn tiến hành kế hoạch cũng khó khăn.
Tài nguyên khoáng thạch của thế giới Địa tâm tuy phong phú, nhưng rủi ro cũng tỷ lệ thuận với lợi nhuận, mọi người cần phải cân nhắc kỹ lưỡng lợi và hại.
Nghe lời giải thích của Quốc vương, Hudson với EQ cao đã chọn cách mỉm cười và không nói gì.
Hudson đã đưa ra lời cảnh báo về rủi ro rồi, sau này mọi người lựa chọn thế nào sẽ không còn liên quan đến hắn nữa.
Hắn cũng có hứng thú với tài nguyên của thế giới Địa Tâm, nhưng trước cửa nhà mình đã có một lối vào, không cần phải đi tranh giành lối vào của Vương thất.
Mặc dù lối vào ở Vùng đất bị nguyền rủa hiện đang nằm trong tay của Hắc Ám Tinh Linh, nhưng việc lấy lại nó chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Việc giao thương với tộc Hắc Ám Tinh Linh hiện nay trên thực tế cũng là một biện pháp thẩm thấu.
Sau khi Vương quốc hủy diệt Thú nhân, nếu như Hắc Ám Tinh Linh không muốn bị diệt tộc thì chỉ có thể tiếp nhận thiện ý của Hudson lão gia, không có lựa chọn khác.
Có sự hỗ trợ của người dẫn đường, việc tiến vào thế giới Địa tâm sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Tuy nhiên, Hudson vẫn rất tán thưởng cách làm của Caesar IV.
Trong tình huống không thể nuốt trôi một mình, y liền dứt khoát chia sẻ lối vào thế giới Địa tâm với các quý tộc, rõ ràng là Caesar IV đã tiến bộ hơn rất nhiều.
Chỉ cần làm tốt việc chia bánh sau đó, danh tiếng của Caesar IV trong giới quý tộc chắc chắn sẽ tăng cao.