Cảnh tượng trước mắt chính là cuộc chiến báo thù do tộc Ma thú phát động.
Nhìn thoáng qua những con Ma thú đang đi lang thang trong trại, trán của Vua rết liền nổi đầy gân xanh.
Mơ mơ hồ hồ đánh nhau với đại quân Ma thú đã đủ buồn bực rồi, tại sao lại còn đột nhiên xuất hiện nhiều Ma thú cấp cao như vậy?
"Bệ hạ, hành lang dài trăm dặm quả nhiên có vấn đề!"
"Có lẽ hai vương quốc Nhân tộc bị khu vực này ngăn cách không chỉ đơn giản là vì vùng đệm chiến lược, mà còn là vì lo ngại những con Ma thú trong sơn mạch."
"Bây giờ sự xuất hiện của chúng ta đã vi phạm một số quy tắc nội bộ của Ma thú, bị Ma thú Thánh Vực trả thù."
"Vương quốc Alpha không thừa thắng xông lên, có lẽ cũng không phải là e dè sức mạnh của chúng ta, mà là muốn ngồi nhìn chúng ta và Ma thú chém giết, sau đó ngồi thu ngư ông thủ lợi!"
Tể tướng Javet lo lắng phân tích.
Bây giờ biết những điều này đã muộn, bất kể kết quả phân tích có chính xác hay không, thú triều đều đã bộc phát rồi.
Chỉ cần nhìn vào mười mấy con Ma Thú Thánh Vực trên trời liền biết chuyện hôm nay sẽ không thể kết thúc dễ dàng như vậy.
Vua rết nhìn thoáng qua cường giả của tộc mình, cuối cùng vẫn không dám hạ lệnh để họ đi ngăn chặn những Ma thú Thánh Vực này.
Muốn bồi dưỡng được một cường giả đỉnh cao không dễ dàng gì, không thể tùy ý phung phí. Trên chiến trường trước đó đã có hai cường giả Thánh Vực bỏ mạng rồi, đến giờ Vua rết vẫn còn cảm thấy đau lòng.
Nếu như tiếp tục dùng cường giả trong tộc để đổi mạng với Ma thú thì sẽ quá thiệt thòi.
Cái quan trọng nhất là: Đánh không thắng nha!
Số lượng Thánh Vực của tộc vốn không bằng số lượng Ma thú trên trời.
Dù sao người ta cũng có thiên phú, sau khi trưởng thành liền là Ma thú Thánh Vực, hoàn toàn không có bình cảnh.
Đặc biệt là sau khi các nguyên tố thiên địa trở nên nồng nàn, cơ hội đột phá của một số Ma thú cấp 8 cũng tăng lên rất nhiều.
Là một chủng tộc trường thọ, thứ không thiếu nhất chính là những lão già. Lần này chỉ có một phần đến đây, không ai biết có bao nhiêu Ma thú Thánh Vực đang trú ngụ trong Hắc Thạch sơn mạch này.
Bất kể là vị bá chủ nào thống trị đại lục cũng đều không có ý định tấn công những Ma thú này, điều này đã đủ để nói rõ rất nhiều vấn đề.
"Bệ hạ, không thể để những con súc sinh này tiếp tục ngang ngược nữa!"
"Hiện giờ, chúng ta chỉ có thể bắt chước theo Nhân tộc, triệu tập một lượng lớn cường giả cấp 8 phối hợp với mấy vị Tôn giả trong tộc, cùng nhau kiềm chế những con Ma thú Thánh Vực này!"
Khi đưa ra đề nghị này, nội tâm của Howell đang nhỏ máu.
Đêm đó, khi Nhân tộc dùng cường giả cấp 8 để kiềm chế Thánh Vực, trận đại chiến đó nguy hiểm đến mức nào, gã ta đã tận mắt chứng kiến.
Nếu không nhờ vào ma pháp dược tề phục hồi năng lượng đã cạn kiệt, thì đêm đó sẽ có ít nhất một nửa số cường giả cấp 8 của Nhân tộc bỏ mạng rồi.
Lý do chính khiến kẻ địch có thể toàn thân trở ra là do những cường giả của phe mình không biết con át chủ bài của quân địch, cố tình kéo dài thời gian, hy vọng có thể mài chết kẻ thù mà không cần phải trả giá.
Tính toán sai lầm này mới để Hudson chạy tới kịp thời, dẫn đến hai cường giả Thánh Vực phe mình vẫn lạc trên chiến trường.
Bây giờ muốn sao chép trận đại chiến đó thực sự là quá khó. Số lượng Ma Thú Thánh Vực trước mắt còn nhiều hơn số lượng Thánh Vực của họ vào đêm đó.
"Goran Tôn giả, thực lực của những con Ma thú Thánh Vực ở phía trên như thế nào?"
Vua rết hỏi với vẻ mặt nghiêm trọng.
Không hoảng hốt là không được, cường giả Thánh Vực trong đại doanh của mình cũng chỉ có bảy vị, nhưng phía trên lại xuất hiện mười ba con Ma thú Thánh Vực.
Nói rõ là đang muốn tới khi dễ tộc rết mà!
"Ngoài ba con có khí tức bất ổn là mới đột phá gần đây ra, những con còn lại đều có thực lực không yếu, trong đó có một số con có thực lực ngang ngữa với ta."
"Nếu như có thể thì tốt nhất là nên đàm phán với bọn chúng. Chỉ cần có thể thuyết phục những con Ma thú này rút quân, trả giá nhiều một chút cũng là đáng!"
Goran Tôn giả lập tức trả lời.
Có thể thấy rằng lão ta thực sự không muốn đánh trận này.
So đo với bọn Ma thú ngu ngốc này chẳng khác nào đang tự chuốc khổ vào thân.
Trừ phi hôm nay có thể tiêu diệt tất cả những con Ma thú Thánh Vực này, nếu không thì sau này thú triều sẽ thường xuyên tới bầu bạn với họ.
Đồng thời những đột công kích này cũng sẽ ngày càng mạnh hơn, bởi vì Ma thú cũng biết tìm viện binh.
"Làm sao đàm phán?"
Vua rết khóc không ra nước mắt nói.
Ông ta đã trải qua nhiều cuộc đàm phán rồi, nhưng đây là lần đầu tiên phải đàm phán với Ma thú.
Trong thế giới Địa Tâm, đừng nói là nhìn thấy, ông ta thậm chí còn chưa từng nghe nói nơi nào có một nhóm Ma thú hung hãn như vậy.
"Ngài hãy ra lệnh cho cường giả trong tộc đồng loạt ra tay, vừa đánh vừa nói với bọn chúng!"
"Trí thông minh của Ma thú Thánh Vực không hề thấp hơn chúng ta, chỉ cần thể biểu ra thực lực đủ để uy hiếp bọn chúng, hai bên liền có cơ sở để đàm phán."
Goran Tôn giả chậm rãi nói.
Trong thâm tâm, lão ta đã thầm mắng, nếu biết được là ai đã thu hút những con Ma thú này tới đây, lão ta nhất định sẽ chém kẻ đó thành muôn mảnh.
"Được!"
"Truyền lệnh xuống, toàn bộ cường giả trong doanh trại từ cấp 8 trở lên đều xuất thủ, nhất định phải kiềm chế được Thánh Vực của quân địch."
"Đồng thời sử dụng tất cả các vũ khí phòng không, cố gắng hỗ trợ hết mình cho cường giả trong tộc, đồng thời còn phải kiềm chế những con Ma thú phi hành của phe địch!"
Một loạt các mệnh lệnh được ban ra, bản thân vua rết cũng cảm thấy yêu cầu có phần quá đáng.