Người dịch: Whistle
Vô số khách mời ở đây đều đang thầm mắng thái tử Behemoth, ngươi không uống được rượu thì uống ít một chút đi!
Bây giờ thì tốt rồi, thái tử Behemoth đã trực tiếp chết thẳng cẳng, nhưng những vị tân khách đã kính rượu như bọn hắn thì phải làm sao bây giờ?
Mặc dù bọn hắn cũng là người bị hại, căn bản cũng không biết Hoàng thái tử lại “cùi bắp” như vậy, nhưng nếu như đi lên giảng đạo lý với một ông lão đang phải chịu nỗi khổ mất con là chuyện không thực tế.
Cho dù lão ta là Hoàng giả vĩ đại nhất của đế quốc Thú Nhân, thế nhưng vào giờ khắc này, lão ta cũng là một người cha đã mất đi đứa con trai của mình.
Bị giận lây là tất nhiên, không có phát tác ngay tại chỗ là vì nội tâm của Behemoth đại đế rất cường đại.
Có lẽ là vì cảnh tượng tương tự đã từng xảy ra ba lần rồi. Một lần lạ, hai lần quen, ba bốn lần liền có thể rèn luyện cho nội tâm trở nên cường đại hơn.
Behemoth đại đế cố nén bi thương tuyên bố phát tang cho con trai mình, sau đó liền ôm theo vị Hoàng thái tử đã chết quay người rời đi, để lại một đám khách mời đang mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Không chần chờ bao lâu, đám khách mời liền phản ứng lại, nhao nhao cáo từ rời đi. Bây giờ không tránh thì sau này có muốn tránh cũng không kịp.
Không ai dám chắc là một lão ba trăm tuổi đang phải chịu nỗi đau mất con sẽ làm ra những chuyện điên cuồng cỡ nào.
Lỡ như lão ta nhất thời giận quá muốn mọi người chết theo đứa con trai xui xẻo của lão thì sẽ rất bi kịch.
Đám khách mời vừa bước ra khỏi đại sảnh yến hội liền lập tức bạo phát ra tiềm lực lớn nhất của bản thân, nhanh chóng lao thẳng đến cửa thành bằng tốc độ nhanh nhất.
Không biết còn tưởng rằng bọn hắn đã làm chuyện gì xấu, rơi vào kết cục phải vội vàng thoát thân nữa. Là người trong cuộc, bọn hắn cũng không muốn giải thích.
Hoàng thái tử xảy ra bất trắc, bên trong đế quốc Thú Nhân chắc chắn sẽ nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu. Vô số những kẻ xui xẻo không liên quan gì sẽ bị dính líu vào, không có người nào muốn theo gót mấy kẻ này.
Nếu như cẩn thận quan sát liền sẽ phát hiện ra tứ đại hoàng tộc khác cũng đang ở trong đội ngũ chạy như điên.
Rất rõ ràng, tất cả mọi người đều là người thông minh, biết rất rõ tính mạng là của mình, hơn nữa còn chỉ có một cái. Bọn hắn đều không muốn ở lại, không muốn đánh cược vào Behemoth đại đế có thể giữ được bình tình trong nỗi đau mất con.
Behemoth đại đế không để ý tới suy nghĩ của những người này, lão ta ôm theo thi thể của con trai bước những bước nặng nề về phía trước, trải qua khó khăn trắc trở mới tiến vào một cái mật đạo ở bên dưới mặt đất.
Ở hai bên mật đạo có những cây đèn chong chiếu rọi, bích họa trên tường không ngừng biến hóa, phảng phất giống như sống lại vậy, tràng cảng cực kỳ quỷ dị.
Behemoth đại đế bước đi bên trong mật đạo giống như đã sớm quen thuộc hoàn cảnh ở đây, lão ta ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục bước tới.
Bước chân cũng càng lúc càng nhanh, ngay cả nếp nhăn trên trán cũng dần dần tiêu tán, nhìn thế nào cũng không giống như một ông già gần đất xa trời.
Một đường vừa đi vừa nghỉ, không ngừng đập cơ quan, hơn nửa giờ sau lão mới đi ra khỏi mật, bước tới một tòa địa cung thần bí.
Trong cung điện đã bày đầy quan tài rậm rạp chằng chịt, trong đó có năm cỗ huyền quan đang lơ lửng ở chính giữa kỳ lạ nhất.
Ở bên dưới huyền quan có khắc hoạ vô số đường cong ma pháp trận, phân tách bài bố thành hình ngôi sao năm cánh, đây hẳn là một tòa thần bí Ngũ Tinh Mang Trận.
Chỉ thấy Behemoth đại đế chậm rãi đặt thi thể của con trai mình vào trong một cái quan tài bỏ trống đang được treo trên vách đá, có chút thương cảm nói: “Terri, đừng nên trách vi phụ lòng dạ ác độc, ngay cả sau khi con chết rồi mà linh hồn cũng không được yên nghỉ.”
“Muốn trách chỉ có thể trách số mệnh của con không tốt, ta đã các con cơ hội rồi. Chỉ cần các con có thể sống lâu một chút, chờ một ông già như cha chết đi thì có thể kế thừa cái đế quốc khổng lồ này.”
“Đáng tiếc, con và mấy đứa anh trai trước đó đều là ma chết sớm, đều đi trước vi phụ một bước.”
“Nếu các con đã bất hiếu như vậy, để cho người làm cha như ta phải trải nghiệm nỗi đau mất con nhiều lần, vậy thì các ngươi hãy thay ta kéo dài tính mạng đi!”
“Bây giờ sẽ phải xem em trai của các con rồi. Người làm cha như ta cũng sẽ cho nó một cơ hội, chỉ cần nó có thể chờ đến khi ta chết, nó chính là Behemoth hoàng mới.”
“Nếu như không chờ được, đó là vì ý chí của thú thần muốn ta phải nghịch chuyển càn khôn, đoạt được đại cơ duyên đột phá Thánh Vực!”
Trong lúc nói chuyện, bốn tòa huyền quan bên trong đại điện nhao nhao tản ra vô tận oán khí, giống như bọn họ đang thể hiện sự không cam lòng của mình.
Đáng tiếc là những chuyện này đều không hề ảnh hưởng gì đến Behemoth đại đế. Là một vị Hoàng giả, trong cuộc đời của lão ta không hề có hai chữ hối hận.
Từ khi lão bắt đầu bí mật mang theo thi thể của bọn hắn vào đây thì đã không tồn tại thứ gọi là tình cha con nữa.
Những chiếc quan tài bốn phía cũng đang run rẩy theo, không ngừng phát ra oán khí vô tận, giống như muốn thôn phệ Behemoth đại đế vậy.
Đáng tiếc là sau khi những oán khí này tiếp xúc với Behemoth đại đế thì lại lập tức bị lão ta nuốt vào trong bụng, không thể gây ra được bất kỳ một vết thương nào.
Dưới tác dụng của ma pháp trận thần bí, oán niệm trong những oán khí bị thôn phệ này dần dần bị tách ra, chỉ còn lại khí thuần túy nhất ở lại trong cơ thể Behemoth đại đế, dần dần chuyển hóa thành một cỗ sinh cơ.
Những oán niệm bị tách ra cũng không hề biến mất, mà là nằm lơ lửng trên năm cái quan tài. Mơ hồ còn có thể nghe được trong quan tài phát ra những tiếng hét từ trong linh hồn sâu thẳm.