"Tấn công!"
Nhận thấy không thể tiếp tục tiềm hành được nữa, quân đoàn trưởng Maas đã quyết đoán hạ lệnh.
Các binh sĩ rết vừa mới đứng dậy, đang chuẩn bị xung phong thì đã phải đối mặt với một trận mưa tên, trong nháy mắt đã có hàng trăm con rết tử thương.
Chứng kiến cảnh này, ai cũng biết rằng hành động tập kích này đã bị bại lộ, vừa rồi là do kẻ địch đã cố ý cho họ đi qua.
"Mang sàng nỏ và máy ném đá lên đây!"
Quân đoàn trưởng Maas ra lệnh một lần nữa.
Thất bại trong việc tập kích trực diện là điều đã được dự đoán từ trước.
Mặc dù bị kẻ địch lừa gạt một trận, nhưng lại không ảnh hưởng gì nhiều đối với toàn bộ cuộc chiến.
Để yểm hộ cho hai đội quân đột kích, cảnh tượng ở đây càng náo nhiệt càng tốt.
Chiến tranh nổ ra, những binh sĩ Rết đi vòng qua hai cánh đều cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Mặc dù hai bên sườn núi không được tính là vách núi cheo leo, nhưng cũng không tốt hơn là bao, hoàn toàn không thích hợp cho đại quân di chuyển.
Nguyên nhân mà tộc rết chỉ bố trí một trung đoàn phục kích mỗi bên là do địa hình quá khó đi, chứ không phải là do không đủ binh lực.
Tộc Rết Chân To tuy có huyết thống Ma thú, nhưng dù sao cũng không phải Ma thú thuần chủng, khả năng leo núi đã thoái hóa từ lâu.
Một tên binh sĩ rết hơi sơ ý liền ngã xuống bên dưới, lăn lông lốc hàng chục mét mới ôm được một cái cây to giữ được mạng sống.
Nhìn thấy cảnh này, đoàn trưởng Karliss bị dọa gần chết.
Nếu không bị cái cây cản lại, mà trực tiếp lăn thẳng xuống dưới, thì hành tung của chúng sẽ bị bại lộ.
Không còn hiệu quả từ việc tập kích bất ngờ nữa, với số lượng quân ít ỏi của chúng thậm chí còn không đủ để kẻ địch nhét kẽ răng.
"Truyền lệnh xuống, bảo mọi người cẩn thận một chút, ai để lộ hành tung thì trực tiếp tru sát cả nhà"
Karliss trầm giọng cảnh báo.
Ở sâu trong nội tâm, gã ta đã lần lượt hỏi thăm cả gia đình của quân đoàn trưởng nhà mình.
Nhiệm vụ cực khổ như vậy đâu phải là tập kích quân địch, rõ ràng là để gã ta làm tử sĩ mà.
Trên chiến trường, quân lệnh như núi, đã nhận nhiệm vụ thì dù khó khăn đến mấy cũng phải hoàn thành.
Thêm một sự cố nhỏ, hành động tiếp theo trở nên càng cẩn thận hơn.
Vì lý do an toàn, Karliss dứt khoát từ bỏ con đường tắt lưng chừng núi, mà chọn đi lên đỉnh núi.
Không chỉ Karliss là Rết thông minh. Một kẻ xui xẻo khác cũng nhận được nhiệm vụ này là Anderson cũng đã đi thẳng đến đỉnh núi ngay từ đầu.
Thay đổi tưởng chừng như không đáng kể này đã làm tăng thêm quãng đường di chuyển, trận đánh nghi binh ở phía dưới đã kéo dài hai hoặc ba tiếng rồi, mà quân phục kích vẫn đang bận di chuyển.
Tại chiến trường phía dưới, hai đội quân đang triển khai chiếm giết kịch liệt xoay quanh cửa doanh trại.
Công sự phòng thủ trước đây đã bị máy ném đá tấn công khiến cho tan nát.
Làm phe tấn công, nhưng các binh sĩ tộc rết lại không chiếm được thế thượng phong.
Mang theo những chiếc khiên được chế tạo tạm bợ, chúng nhanh chóng bị tên nỏ của kẻ thù xuyên thủng.
Sự thật đã chứng minh, biện pháp phòng thủ chống lại cung tiễn mà gặp phải ma pháp nỏ có uy lực mạnh hơn thì cũng chỉ có tác dụng an ủi tinh thần. .
Mũi tên sắc nhọn xuyên qua tấm khiên, rồi xuyên qua cơ thể của một binh sĩ Rết, sau đó là xuyên qua tên binh sĩ cầm khiên ở hàng thứ.
Liên tục đâm xuyên qua hai lớp khiên, mang theo hai binh sĩ Rết, cuối cùng mũi tên mới chịu cắm vào lớp khiên thứ ba.
Mưa tên dày đặc kết hợp với sức sát thương kinh người, đây quả thực là đại sát khí trên chiến trường.
Do điều kiện địa lý hạn chế, chiến trường lẽ ra phải là nơi giáp lá cà, nhưng lại trở thành cuộc đọ sức hỏa lực tầm xa.
Chỉ có một số ít người may mắn xông qua mưa tên là có thể chiến đấu trực diện với binh sĩ Nhân tộc.
Đáng tiếc, đến bước này, vận may của chúng cũng đã cạn kiệt. Đồng đội ở phía sau không theo kịp, nên những người may mắn này cũng nhanh chóng bị binh sĩ Nhân tộc vây giết.
Chỉ trong vài giờ giao tranh ngắn ngủi, trên mặt đất đã nằm lại hàng ngàn thi thể của binh sĩ hai bên.
Tuy nhiên, so với bên phòng thủ, thi thể của binh sĩ Rết phe tấn công rõ ràng là nhiều hơn.
"Maas, ma pháp nỏ của quân địch quá ác độc, ngay cả cường giả cấp tám cũng có thể bị trúng đòn nếu không cẩn thận."
"Những tấm khiên bình thường sẽ không thể nào cản được mũi tên của kẻ thù."
"Lực sát thương từ máy ném đá và sàng nỏ của chúng ta tuy không nhỏ, nhưng tốc độ bắn quá chậm, rất khó áp chế tên nỏ của kẻ địch."
"Nếu tiếp tục như vậy, hai quân đoàn của chúng ta có thể sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn"
Quân đoàn trưởng Belt lo lắng nói.
Đây là lần đầu tiên họ gặp phải ma pháp nỏ dày đặc như vậy, hoàn toàn không biết phải đối phó như thế nào.
Mặc dù lần giao tranh trước đó cũng đã từng gặp rồi, nhưng khi đó chiến tuyến kéo rất dài.
Binh lính phân tán ra tấn công, hầu hết tên nỏ của kẻ địch đều được sử dụng để kiềm chế các cường giả Thánh Vực, chỉ có một lượng nhỏ tên nỏ được sử dụng lên người họ, nên cảm giác cũng không rõ ràng.
Trong trận đại chiến đêm nay, không có cường giả Thánh Vực nào của cả hai bên ra tay, toàn bộ đều là cuộc chiến giữa các lực lượng thông thường.
Địa hình chật hẹp rất thích hợp cho ma pháp nỏ phát huy tác dụng.
"Ma pháp nỏ của quân địch đúng là lợi hại, nhưng cũng không phải không có biện pháp đối phó. Chỉ cần chế tạo ra một nhóm khiên có khả năng phòng thủ đủ mạnh là có thể chặn được."
"Công tượng trong tộc đã từng thí nghiệm rồi, nhưng tiếc là những chiếc khiên như vậy quá cồng kềnh, không phù hợp với binh lính bình thường sử dụng."
"Nghe nói những chiếc khiên do tộc Dwarf chế tạo có thể giảm trọng lượng xuống trong vòng hai mươi pound, đồng thời còn chặn đứng đòn tấn công của ma pháp nỏ."