Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1999 - Chương 1999: Đánh Nghi Binh (2)

Chương 1999: Đánh Nghi Binh (2) Chương 1999: Đánh Nghi Binh (2)

Không thể thất bại nữa!

Vầng hào quang danh tướng trên người đã phai nhạt, nếu tiếp tục thất bại, binh nghiệp của gã ta sẽ kết thúc, còn có thể bị mất cả mạng nhỏ.

Ông ta đã nếm trải trọng lượng của "danh tướng số một đại lục" rồi.

Mặc dù trong thâm tâm hận không thể chém Hudson thành muôn mảnh, nhưng khi ra chiến trường thực sự, gã ta vẫn không muốn gặp tên cường địch này.

"Hừ!"

"Đừng quên rằng quân đoàn Ma Thú của quân địch vẫn chưa xuất kích, kỵ binh cũng chưa chắc đã tham chiến toàn bộ."

"Nói với quân đội phụ trách bọc hậu là nhất định phải chú ý cẩn thận, đừng để kẻ thù có cơ hội lợi dụng!"

Vua Rết dặn dò với vẻ mặt âm trầm.

Rõ ràng là cơn giận vào ban ngày vẫn chưa tiêu tan, ông ta cũng bắt đầu nghi ngờ khả năng chỉ huy quân sự của Nguyên soái Howell.

"Xin bệ hạ yên tâm!"

"Lần này thần sẽ đích thân dẫn quân bọc hậu, nếu như lại xảy ra ngoài ý muốn..."

Nguyên soái Howell lập quân lệnh trạng khiến sắc mặt của Vua Rết hơi dịu đi đôi chút, nhưng sắc mặt của một số Rết có mặt ở hiện trường lại trở nên khó coi.

Ai cũng có thể nhận ra là Nguyên soái Howell bị ép phải lập quân lệnh trạng.

Ngay cả những người vốn không hợp với Nguyên soái Howell, lúc này cũng đang nhìn gã ta với vẻ mặt đồng tình.

Đại chiến có thể bộc phát bất kỳ lúc nào, Quân vương và Nguyên soái lại nảy sinh mâu thuẫn, đây không phải là chuyện tốt đối với cục diện sau đó.

Nhưng không may là họ lại không có cách nào mở miệng thuyết phục. ...

"Giết!"

Những tiếng la giết vang lên xé tan bầu không khí yên tĩnh của màn đêm, như thể đang có thiên quân vạn mã đang xông lên vậy.

Đèn ma pháp trong doanh trại liên quân đã được thắp sáng, phạm vi ba trăm mét quanh doanh trại đã được chiếu sáng như ban ngày.

Ma Tinh pháo đã được điều chỉnh lại góc độ, ma pháp nỏ và cung tiễn thủ đã chuẩn bị sẵn sàng, bộ binh cũng đã bày xong trận hình, chuẩn bị sẵn sàng tham chiến bất cứ lúc nào.

Nhìn thấy quân địch đã sẵn sàng chiến đấu, những binh sĩ rết đang xông lên liền cảm thấy thấp thỏm.

Trên mặt lại tỏ ra phẫn nộ, quân chủ lực đã sắp rút lui rồi, lưu nhiệm vụ ở lại đoạn hậu xui xẻo này liền rơi xuống đầu bọn chúng.

"Sưu, sưu, sưu..."

Tiếng mưa tên quen thuộc vang lên, một binh sĩ rết phản ứng nhanh nhạy lập tức nằm rạp xuống đất.

Sau khi nhìn thấy cảnh này, những đồng đội bên cạnh cũng đang chuẩn bị làm theo. Tiếc là cuối cùng vẫn chậm một bước, cơ thể đã bị mũi tên xuyên thủng.

Tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên bên tai, binh sĩ rết đang nằm rạp dưới đất hoàn toàn không dám nhúc nhích.

May mà tối nay chỉ là đánh nghi binh, số lượng binh sĩ xung phong cũng rất phân tán, nhìn như thanh thế to lớn, nhưng trên thực tế binh lực tham chiến cũng không nhiều.

Nếu không, chỉ cần giẫm đạp thôi cũng đã đủ lấy cái mạng rết của nó rồi.

May mắn không thể luôn đồng hành, rất nhanh liền có một đồng đội bị trúng tên ngã xuống, đập thẳng vào người nó.

Một tiếng kêu la thảm thiết vang lên, không gây ra bất kỳ gợn sóng nào. Xung quanh đầy rẫy những thương binh đang nằm rên rỉ, thêm một con rết cũng chẳng có gì.

Nhưng Kuluo đã nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường, con rết đang đè trên mình nó lật người lại và đang nở một nụ cười.

Đây đâu phải bị trúng tên, rõ ràng là đang giả chết nha.

Kuluo nhìn quanh bốn phía, ngạc nhiên nhận ra rằng có rất nhiều con rết cũng đang lựa chọn giống mình.

Có thể thấy, những tên này đều là lão binh, kinh nghiệm giả chết phong phú hơn nó nhiều.

So với việc trực tiếp ngã xuống đất, trên thân người ta đều bị thương, chỉ là không bị thương đến chỗ yếu hại mà thôi.

"Tiểu tử, nhìn cái gì đó, trên người không có chút vết máu nào mà cũng dám giả chết, ngươi không muốn sống nữa à!"

"Tính tiểu tử ngươi tốt số, gặp được người thiện tâm như ta."

"Chờ lát nữa lăn qua lăn lại trên thi thể kia mấy lần, dính chút máu lên người, sau đó gây một chút vết thương nhỏ rồi mới trở về."

Lời nói của tên đồng đội này đã đưa Kuluo đến một thế giới mới, hóa ra giả chết cũng là một việc cần có kỹ thuật.

Giác quan mách bảo Kuluo rằng, người đồng đội tràn đầy ác ý đối với nó. Nếu không phải vì không nắm chắc sẽ không bị phát hiện, sợ rằng bây giờ nó đã là một con rết chết rồi.

Nguyên nhân mà vị đồng bọn này mở miệng nhắc nhở là vì lo lắng Kuluo xảy ra bất trắc, làm liên lụy đến mình.

"Yên tâm đi, ta có kinh nghiệm!"

Kuluo cố gắng bình tĩnh nói.

Chỉ là so với người đồng đội toàn thân dính máu, và bản thân dính đầy bụi đất, lời giải thích này rõ ràng thiếu sức thuyết phục.

Lướt nhìn xung quanh một lượt, Kuluo ngạc nhiên nhận ra rằng có không ít xác chết đang cử động.

Hóa ra không chỉ có bọn họ đang giả chết!

Nhưng dù có nhiều người giả chết đến đâu thì cũng không nhiều bằng người chết thật. Ngay trong khoảnh khắc do dự, máu của người đồng đội đã phun lên người Kuluo.

Xem ra không cần phải cố gắng ngụy trang nữa, nó cũng có thể trở thành huyết nhân rồi.

Nhìn lại vết sẹo trên mặt người đồng đội, Kuluo cắn răng, trong lòng đã có quyết định.

"Ầm ầm..."

Tiếng nổ của Ma Tinh pháo lại vang lên, đạn pháo bay tán loạn trong màn đêm đen kịt, bắn trúng cái gì đều toàn dựa vào may mắn.

Kế hoạch đánh nghi binh rất thành công, đại quân đã bắt đầu lần lượt ra khỏi thành, quân địch vẫn đang cố thủ trong doanh trại.

Nhưng trên mặt của Nguyên soái Howell lại không có chút vui mừng nào.

Nhiệm vụ đêm nay dường như sắp hoàn thành suôn sẻ, nhưng từ cách thể hiện của kẻ địch, gã ta đã xác định rằng bọn họ đã trúng bẫy!

Cho dù có che giấu kỹ đến đâu thì động tĩnh đại quân xuất thành cũng không thể hoàn toàn che đậy được.

Nhìn vào nòng pháo là biết, có thể thấy rằng kẻ địch luôn cố ý hay vô ý nhắm vào khu vực xung quanh thành trì.

Bình Luận (0)
Comment