Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 2024 - Chương 2024: Xung Đột (2)

Chương 2024: Xung Đột (2) Chương 2024: Xung Đột (2)

Về phần nỗi khổ của tộc Rết Chân To, thật đáng tiếc là ông ta không muốn biết. Tóm lại, kết quả đã chứng minh rằng tộc Rết Chân To đã lựa chọn sai chiến lược.

Nếu như trước lúc xâm lược thế giới mặt đất, chúng phái người đi điều tra tình hình trước, rồi chọn quả hồng mềm là Hessen để bóp, thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn khác.

Nếu không có mối hận thù trước đó, dù có xuất binh thì Vương quốc Alpha cũng sẽ không dứt khoát như vậy.

Nếu như tộc rết cẩn thận hơn một chút, kiểm soát nhịp độ tấn công, không ép người Hessen vào đường cùng, có lẽ họ cũng sẽ không cầu viện Vương quốc Alpha.

Sau khi so sánh hai bên, giới cao tầng của tộc Ma Ngạc, bao gồm cả Brahm, đã đưa ra kết luận —— giới cao tầng của tộc Rết Chân To có vấn đề về đầu óc.

May mà nơi này là thế giới mặt đất, nếu như kết luận này được đưa ra khi còn ở thế giới Địa Tâm, có lẽ hai tộc đã khai chiến từ lâu rồi.

Cuộc đối thoại của hai người không được giữ bí mật, khiến cho Tôn giả Saiyam lẻn vào trong doanh trại bị tức gần chết.

May mà lão ta tu luyện pháp tắc ẩn nấp, nếu không, sự dao động nội tâm dữ dội này sẽ khiến cho lão ta bị lộ ngay lập tức.

Tuy nhiên, trong thâm tâm, Tôn giả Saiyam cũng cũng nghi ngờ về năng lực của Vua Rết.

Có lẽ vị vua từng dẫn dắt tộc Rết Chân To không ngừng phát triển này giờ đã thực sự già rồi, cần phải thay một kẻ thống trị mạnh mẽ hơn. ...

Dưới hình thức một đuổi một chạy, khi tộc Rết Chân To dừng lại, Hudson đã lập tức nhận được tin tức.

"Lối vào Địa Tâm đang ở quận Dương Quan, phù hợp với thông tin tình báo mà các ngươi cung cấp trước đó, về cơ bản có thể xác định được phạm vi."

"Từ giờ trở đi, đại quân sẽ giảm tốc độ hành quân, đợi Ma Tinh pháo vận chuyển đến!"

Nghe được lời của Hudson, các tướng lĩnh tỉnh Đông Nam đều lộ vẻ vui mừng.

"Lối vào Địa tâm" + "Ma Tinh pháo", họ đã quá quen thuộc với sự kết hợp này rồi.

Tộc Rết Chân To trước mắt cũng vì lối vào Địa Tâm bị bắn nát nên mới phải trôi dạt khắp nơi.

Tiêu diệt quân địch trong quá trình hành quân có thể phát huy tối đa lợi thế của kỵ binh. Không chỉ có thể dễ dàng lập chiến công mà còn có thể thu được nhiều chiến lợi phẩm.

Vào thời đại phong kiến, quân đội hành quân qua nơi nào cũng đều là tai họa. Đặc biệt là quân đội viễn chinh xuyên quốc gia, cơ bản là đi đến đâu tàn phá đến đó.

Màn thể hiện của liên quân tỉnh Đông Nam lần này vô cùng xuất sắc, không phải vì họ có đạo đức cao thượng, mà chủ yếu là do có người làm giúp những công việc bẩn thỉu.

Quân địch ở phía trước tai họa tứ phương, đốt giết cướp bóc mang tiếng xấu, họ chỉ cần đi qua cướp đoạt thành quả của kẻ địch là được.

Lợi ích thu được không hề giảm đi, đồng thời còn nhận được danh tiếng trị quân nghiêm minh.

Nếm được vị ngọt, mọi người đều muốn lặp lại một lần nữa.

Còn về cảm nhận của các tướng lĩnh Vương quốc Hessen, điều này đã không còn quan trọng nữa.

Muốn mau chóng tiêu diệt kẻ xâm lược thì đương nhiên là phải trả giá.

"Nguyên soái, sau khi nếm trải một lần thất bại, e là quân địch sẽ không mắc mưu lần thứ hai."

"Đại quân Ma Ngạc đã xuất phát vào ngày hôm qua, cách chúng ta chưa đến hai trăm dặm, nếu như không thể tốc chiến tốc thắng, rất có thể sẽ bị tiền hậu giáp kích!"

Hầu tước Simeone cẩn thận nói.

Trận thì nhất định phải đánh, cho dù có bắn nát được lối vào Địa tâm hay không, đại chiến là điều không thể tránh khỏi.

Nếu so với trước đây thì tổng binh lực của liên quân đã giảm nhẹ, nhưng sức chiến đấu thực sự lại không giảm mà còn tăng.

Đi theo Nguyên soái Hudson đánh thuận phong chiến, tinh thần và kinh nghiệm chiến đấu của quan binh Hessen đều được nâng cao đáng kể.

"Không sao, tộc Rết Chân To sẽ giúp chúng ta đạt được mục tiêu chiến lược."

"Tôn giả Elfred, làm phiền ngài dẫn đầu đoàn cung phụng lén lút qua đó, chuẩn bị khơi mào xung đột giữa tộc Rết Chân To và tộc Ma Ngạc."...

"Vèo"

Một âm thanh vang lên, một mũi tên từ trong hàng ngũ binh sĩ rết bay ra, trực tiếp bắn trúng một vị tướng lĩnh của tộc Ma Ngạc.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, các binh sĩ Ma Ngạc ở lân cận, sau khi biết được tình hình, liền lập tức nổi giận.

Một đám chó nhà có tang cũng dám giơ móng vuốt về phía bọn hắn, quả thực là đang muốn chết mà.

"Báo thù!"

"Nhất định phải báo thù!"...

Thấy các binh sĩ Ma Ngạc vô cùng phẫn nộ, trên trán của tướng lĩnh rết đổ đầy mồ hôi lạnh. Gã ta vội vàng chạy đến chỗ tên binh sĩ bắn tên rồi quát hỏi: "Ai bảo ngươi bắn tên?"

Không có mệnh lệnh từ cấp trên, tự ý khơi mào chiến tranh là hành động sẽ mất mạng. Là quan chỉ huy tuyến đầu, gã ta chắc chắn cũng phải chịu một phần trách nhiệm.

Đáp lại gã ta không phải là lời giải thích, mà là sự lạnh lùng. Viên chỉ huy rết đang rất tức giận đã ra tay tát một cái, kết quả vừa chạm vào thì binh sĩ rết đã ngã lăn ra chết.

Sau khi tới gần xem xét, tướng lĩnh tộc rết bị dọa cho nhảy dựng. Trên cơ thể của tên binh sĩ rết này có những con giòi đang ngọ nguậy, rõ ràng đã chết nhiều ngày rồi.

Do thường xuyên sinh sống dưới lòng đất nên khí tức âm u trên người binh sĩ rết rất nồng nặc, cộng thêm gần đây liên tục có tàn binh hội tụ, việc lén lút đưa vài cái xác bị thao túng vào cũng không phải là chuyện khó.

"Có người thao túng thi thể, cố ý khơi mào xung đột giữa họ và tộc Ma Ngạc!"

Nhận ra điều này, tướng lĩnh tộc rết biết là mọi chuyện đã tệ rồi, bèn vội vàng hạ lệnh: "Mau đi báo cáo!"

Nhưng tiếc là đã chậm một bước, một tên Ma Ngạc hai mắt đỏ ngầu đã ném vũ khí trong tay về phía họ, trực tiếp giết chết hai con rết.

Sau khi nhìn thấy cảnh này, các binh sĩ rết cũng nổi giận. Mọi chuyện vẫn chưa được làm rõ mà tộc Ma Ngạc đã trở mặt rồi, rõ ràng là đang khi dễ bọn họ mà.

Bình Luận (0)
Comment