Người dịch: Whistle
Một chuyện đại sự khác vẫn còn cách cuộc sống của Hudson rất xa, nhưng mà ảnh hưởng của nó lại là thực tế nhất.
Hoàng tử Alex, trong tình huống chúng vọng sở quy, đã leo lên ngôi vị hoàng trữ Behemoth.
Thật sự là chúng vọng sở quy, ngoại trừ nội bộ của Behemoth phản đối tương đối kịch liệt ra, từ nội bộ của đế quốc Thú Nhân cho đến toàn bộ vương quốc Alpha, tất cả mọi người đều ca tụng quyết định anh minh thần võ này.
Còn chưa thượng vị mà lực hiệu triệu của hoàng trữ Alex đã mạnh như vậy rồi, cũng có thể được xem là khơi dòng lịch sử.
Chuyện hoàng đình Behemoth nghênh đón một vị hoàng trữ là hoa hoa công tử cũng là một chuyện tốt đối với các phương, bao gồm cả Sơn Địa Lĩnh cũng là như vậy.
Ít nhất có thể chắc chắn rằng sau khi vị này trở thành hoàng trữ Behemoth thì sức mạnh của phái chủ chiến và phái chủ hòa trong nội bộ đế quốc Thú Nhân phát sinh nghịch chuyển.
“Hoàng trữ ” không chỉ mang ý nghĩa là người thừa kế, mà còn nắm giữ quyền lực và sức ảnh hưởng nhất định ở trong hoàng đình, nếu như hoàng trữ là một thanh niên trẻ trung khỏe mạnh theo phái chủ chiến thì không chừng hoàng đình Behemoth cũng từ phái phản chiến biến thành phái chủ chiến.
Không thể nghi ngờ, cục diện như hiện giờ đã là tốt nhất, Behemoth đại đế cao tuổi nên cũng bất lực mang quân xuất chinh, hoàng trữ Alex cơ thể không tốt nên cũng không phải là người có thể mang minh.
Hai vị đại lão hoàng đình đều không thích hợp mang quân xuất chinh, những người khác thì lại không đủ thân phận địa vị, không thể tranh đoạt quyền lãnh đạo với tứ đại hoàng đình.
Không phát động chiến tranh đồng nghĩa với việc đế quốc Thú Nhân đang chắp tay nhường lại quyền chủ đạo, dưới sự điều khiển của lợi ích, hoàng đình Behemoth muốn không phản chiến cũng khó.
Đối với Hudson mà nói, mặc kệ hai người này có thể kiên trì được mấy năm thì khoảng thời gian đó cũng là khoảng thời gian hiếm có để khai hoang trồng trọt.
Nếu như có thể mà nói, tốt nhất là để cho hai người này trường mệnh trăm......
Vãi, hai lão già này một lão đã qua ba trăm tuổi, một lão khác cũng sắp sửa hai trăm tuổi, với tuổi tác của hai lão này mà chúc trường thọ trăm năm thì có vẻ như không phù hợp chút nào.
Tóm lại, bây giờ Hudson lão gia cần hai lão già này sống sót để duy trì cách cục hiện hữu của đế quốc Thú Nhân. Tốt nhất là có thể sống lâu một chút, chừng mười mấy hai mươi năm, để Hudson lão gia có thể khai phá toàn bộ Sơn Địa lĩnh.
Trước mặt hai chuyện đại sự này, việc một đám nô lệ thú nhân xuôi nam liền trở thành chuyện nhỏ chẳng thấm vào đâu.
Mặc dù Hudson chưa từng gặp qua thú nhân, cũng muốn đi ngó một chút, nhưng lý trí của hắn nói là phải nhịn.
Quan hệ của Hudson với đám quý tộc phương bắc vốn rất bình thường, người ta cũng không có mời hắn đi, chủ động tới cửa xem náo nhiệt thì sẽ rất thất lễ.
“Lão gia, Nam tước Sith phái người đưa thiếp mời tới, mời ngài tham gia hội chợ thương mại hàng hóa ở thành Dadir vào tháng sau.”
Nhìn tấm thiệp mời mà người hầu đưa tới, Hudson cạn lời. Đây là đang ngủ gật có người đưa gối đầu hay là chồn chúc tết gà vậy?
Mặc dù không có xung đột trực tiếp về lợi ích, nhưng Hudson và Nam tước Sith lại thuộc về thế lực đối địch. Cuộc tranh chấp lần trước phát sinh ở thành Dadir đều đã dồn hai người đến chân tường.
Có lẽ lúc đó Nam tước Sith chỉ là đầu óc nóng lên, nhưng trong thế giới của quý tộc không có thuốc hối hận. Một khi đã lựa chọn thì nhất định phải tiếp nhận kết quả.
Thành Dadir có vị trí địa lý ưu việt, giao thông thuận tiện, chính là một thành phố thương nghiệp ở khu vực phía nam của tỉnh Đông Nam.
Bất kỳ một lãnh chúa nào cắm rễ ở đó mà muốn nhanh chóng phát tài thì nhất định phải coi trọng phát triển thương nghiệp. Có thể nhịn đến bây giờ mới hành động, Nam tước Sith cũng xem như là duy trì được sự bình thản .
Chỉ là Hudson vẫn còn đang do dự xem có nên đến đó hay không. Mặc dù hiện giờ hắn đang cảm thấy rất hứng thú với nô lệ thú nhân, nhưng hắn và Nam tước Sith chung quy vẫn thuộc về hai thế lực đối địch.
Là nhân vật đại biểu cho quý tộc bản địa, sức ảnh hưởng của Hudson trong hàng ngũ quý tộc ở hai quận Wright và Ryton cũng không nhỏ. Một khi quyết định, hắn không chỉ đại biểu cho bản thân, mà còn có thể ảnh hưởng đến sự lựa chọn của một số quý tộc khác.
Ngay vào lúc này mà chạy tới cổ động cho Nam tước Sith thì không thể nghi ngờ là đang tư thông ngoại địch. Dù rằng ở trong hội chợ thương mại có thể cầm tới đơn đặt hàng mới, nhưng đối phương mới là người được lợi lớn nhất.
Nhưng mà nếu như mình không đi tham gia liền có thể quấy rối được hội chợ thương mại này sao?
Hudson cảm thấy rất nghi ngờ.
Cuối cùng, hai quận Wright và Ryton đang khôi phục nguyên khí nên cần một hội chợ để đám quý tộc trong hai quận giao dịch hàng hóa.
Nếu như có thể nói, Hudson cũng muốn đặt cái hội chợ thương mại này ở trên địa bàn của mình.
Tiếc là Sơn Địa lĩnh thật sự quá vắng vẻ, cho dù đây là nơi có sản lượng sắt lớn nhất ở tỉnh Đông Nam, nhưng lại không có khả năng trở thành một trung tâm thương nghiệp được.
Dù rằng quan hệ nhân mạch có mạnh hơn thì cũng không được, muốn khách hàng phải chạy thêm một trăm dặm đường để mua sắm hàng hoá thì thật sự là nói không thông nha!
Trong nội tâm của Hudson đang thầm mắng đám quý tộc đồng liêu thật là phế vật. Đúng là thành Dadir có vị trí địa lý rất ưu việt, nhưng những lãnh địa khác cũng đâu phải là nơi vắng vẻ.
Ngày trước, thành Dadir có thể trở thành trung tâm thương nghiệp của khu vực miền nam thì nguyên nhân lớn nhất là vì lãnh chúa tiền nhiệm chính là quý tộc cường thế nhất ở khu vực phía nam này.
Trong hai quận này cũng có không ít khu vực có cơ hội cạnh tranh trung tâm thương nghiệp với thành Dadir. Mặc dù danh tiếng không vang dội bằng thành Dadir, nhưng đúng là có điều kiện.