Người dịch: Whistle
Tốt nhất là làm cho gia tộc Dalton nghĩ rằng lực lượng của song phương là tương đương nhau, trong lúc nhất thời khó mà phân ra thắng bại, hoặc là mình hơi rơi vào thế hạ phong cũng được.
Chỉ cần vẫn luôn giằng co không bại, gia tộc Dalton mới nghĩ rằng đang nắm mọi chuyện trong lòng bàn tay, sẽ không vội vàng áp chế Sơn Địa Lĩnh phát triển.
“Nói cho người đưa tin, ta sẽ mang người tới tham dự đúng giờ.”
Hudson lạnh lùng nói.
Hội chợ đương nhiên là phải tham gia, bất quá không phải đi cổ động, mà là tới gây chuyện.
Có lẽ làm vậy có hơi không phóng khoáng, thủ đoạn không đủ cao minh, nhưng với một tiểu quý tộc đang cần thời gian để cẩu thì cũng không cần thủ đoạn gì quá cao minh.
Có đôi khi thủ đoạn cao minh quá cũng là một loại tội lỗi.
Trong thế giới quý tộc, gia tộc có thực lực yếu mà năng lực cá nhân lại quá mạnh thì thường thường phải bị thua thiệt.
......
Phong Diệp lĩnh, kèm theo một số lớn nô lệ thú nhân xuôi nam, Nam tước Kettler đúng là đã nhặt được không ít hàng tiện nghi rẻ tiền.
Những mục tiêu hùng vĩ như “lũng đoạn nô lệ thú nhân mậu dịch” hay trở thành “thương nhân buôn bán nô lệ thú nhân lớn nhất tỉnh Đông Nam”vv....... Nam tước Kettler đều đã đạt thành.
Sau đó chuyện này liền trở nên lúng túng. Kêu y mang binh đánh giặc thì vẫn được, nhưng kêu y đi làm ăn thì thật là làm khó người. Thủ hạ toàn là một đám vũ phu, rõ ràng không phải là nhân tài kinh doanh.
Mặc dù khi còn ở phương bắc thì Kettler cũng từng tham dự chuyện buôn lậu, nhưng mà những chuyện làm ăn này đều do gia tộc chủ đạo, y chỉ là một trong những người chấp hành mà thôi.
Những món hàng tới tới lui lui giữa vương quốc Alpha và đế quốc Thú Nhân đều là những hàng bán chạy, đã được người khác đặt mua từ trước, căn bản không cần tìm nguồn tiêu thụ.
Ketter còn tưởng rằng chỉ cần mình lũng đoạn cung ứng nô lệ thú nhân thì khách hàng sẽ tự tìm tới cửa. Sự thật chứng minh là y đã suy nghĩ nhiều rồi.
Quý tộc phương bắc và quý tộc phương năm là hai vòng tròn khác nhau, tin tức trong tay Nam tước Kettler cầm rất nhiều nô lệ thú nhân chỉ được truyền qua truyền lại ở trong vòng tròn của đám quý tộc phương bắc, người ngoài căn bản không biết y đã trở thành thương nhân buôn nô lệ lớn nhất tỉnh Đông Nam.
Nếu như chỉ vì tin tức truyền bá chậm chạp thì cũng không phải là không thể tiếp nhận, chỉ cần qua vài ngày nữa là những quý tộc khác cũng sẽ nhận được tin tức.
Mấu chốt của vấn đề nằm chỗ Kettler đã phái người đi thông báo cho đám quý tộc ở lân cận một tiếng, cho người ta biết là trong tay y đang nắm giữ rất nhiều nô lệ thú nhân, kết quả người ta chỉ trả lời có hai chữ —— “biết rồi”!
“Đám quý tộc phương nam khốn kiếp này, chỉ vì chút mặt mũi đáng thương mà ngay cả lợi ích cũng không thèm để ý đến!
Biết rõ lãnh địa của mình không đủ sức lao động cũng không thèm mua một chút nô lệ để bổ sung. Chờ xem đi, sẽ có ngày bọn chúng sẽ cảm thấy hối hận......”
Sau khi lặng lẽ thăm hỏi dòng họ của toàn bộ quý tộc bản địa, Nam tước Kettler bất đắc dĩ phát hiện mình vẫn chưa giải quyết được vấn đề.
Nô lệ không giống như những món hàng khác, những tên nô lệ này cần cơm ăn. Hơn hàng vạn cái miệng, ăn uống mỗi ngày cũng đã là một khoản tiền không nhỏ.
Huống chi vì lũng đoạn nô lệ mậu dịch, Nam tước Kettler đã đặt cược toàn bộ tài sản của mình vào đó, còn dựa sự đảm bảo của gia tộc để thiếu một món nợ lớn bên ngoài.
Số tiền còn lại hiện giờ cũng chỉ có thể dùng để duy trì lãnh địa vận chuyển, nếu như không thể tiêu thụ được những nô lệ này, sợ là tháng sau lãnh địa có thể tuyên bố phá sản được rồi.
“Thế nào rồi, chú Holman? Có người nào đồng ý ra giá không?” Nam tước Kettler mong đợi hỏi.
Vì tìm một người dẫn đầu mua sắm đám nô lệ này, y không thể không phái người đáng tin cậy nhất bên cạnh mình - Kỵ sĩ Holman ra trận. Dù gì thì ngưỡng cửa của các quý tộc lão gia đều rất cao, không phải quý tộc mà chạy tới bái phỏng thì chắc là sẽ không gặp được.
“Kettler, chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất đi! Vốn là sau khi nghe được tin tức có nô lệ giá rẻ được bán ra thì mọi người vẫn tràn đầy phấn khởi, nhưng khi biết được người muốn bán nô lệ thú nhân là chúng ta thì bọn hắn lập tức thay đổi sắc mặt.”
“Ngay cả mấy tên nô lệ mà ta mang đi tặng cũng bị bọn hắn trả về. Lý do là sợ dọa đến cư dân trong lãnh địa, bọn hắn cần phải có trách nhiệm với tất cả cả người dân trong thuộc địa.”
“Đương nhiên cũng không phải là hoàn toàn không có người hỏi thăm. Có một vài nhà quý tộc cảm thấy hứng thú với hồ nữ, miêu nữ, thỏ nữ, báo nữ....... Nếu như giá cả rẻ thì bọn hắn có thể tiếp nhận.”
“Còn có một vị quý tộc biểu thị nhà mình có quan hệ với đấu thú trường, nếu như chúng ta có thú nhân trong ngũ đại hoàng tộc thì vị này có thể liên lạc giúp chúng ta.”
Nghe xong những lời Kỵ sĩ Holman nói, Nam tước Kettler suýt chút nữa là tức đến hộc máu. Ngay cả nô lệ tặng cho cũng không có người muốn, tên thú nhân thật sự là làm cho người ta cảm thấy chán ghét như vậy sao.
Đối với hồ nữ, miêu nữ, thỏ nữ, Báo Nữ...... Chẳng lẽ Ketter hắn là loại quý tộc xa hoa dâm đãng không có lương tri kia sao?
Mặc dù đúng là trong số nô lệ mà y thu mua được cũng có một vài mỹ nữ dị tộc, nhưng những nô lệ đó đều mang đi tặng để mở rộng nhân mạch, không phải hàng để bán.
Nếu là như chỉ bán riêng mỹ nữ dị tộc thì giá cao lắm cũng chỉ tầm 80-100 kim tệ.
Trừ phi mà mỹ nữ dị tộc trong hàng ngũ quý tộc của thú nhân, hoặc là thành viên của ngũ đại hoàng tộc thì mới có thể bán được với giá cao hơn.
Nhưng vấn đề là quý tộc thú nhân nào có dễ bắt như vậy? Ngay cả đội bắt nô lệ bị lợi ích che mờ lý trí cũng phải chắc chắn là có mạng trở về mới dám động thủ.
Liên hệ với đấu thú trường thì càng vớ vẩn, bắt ngũ đại hoàng tộc thú nhân làm nô lệ, thật sự cho rằng đám quan lại trong đế quốc Thú Nhân đều là người chết hết sao!