"Trên thực tế, hiện giờ không có nhiều quốc gia thực sự phù hợp cho chúng ta nhúng tay."
"Nếu có nhiều người thiếu tiền như vậy thì phải xem điều kiện mà bọn họ đưa ra như thế nào."
"Cá nhân ta càng có khuynh hướng cho các quốc gia duyên hải vay, đồng thời những quốc gia này còn không thể quá yếu!"
Công tước Carol cười ha hả trả lời.
Mọi người đã lén lút thảo luận qua vấn đề này từ lâu rồi, bây giờ chỉ là làm theo quy trình mà thôi.
Mấy năm gần đây, Vương quốc Falcon phát triển không tệ, nhưng so với ba cường quốc thì vẫn còn chênh lệch rất xa về mặt quân sự.
Ngoài Vương quốc Alpha cách xa vạn dặm có thể xem nhẹ ra, Đế quốc Frank và Vương quốc Iberia đều chỉ cách họ một eo biển.
Đắc tội bất kỳ ai trong hai nước cũng đủ khiến họ khó chịu rồi, càng không cần phải nói đến việc đồng thời trêu chọc cả hai nhà.
Trong bối cảnh này, đối tác tốt nhất của Vương quốc Falcon là Liên minh Năm nước, sau đó mới là một số cường quốc ở Nam đại lục.
Còn về phần các nước nhỏ, đó chỉ là góp đủ số.
Chỉ có cường quốc mới có thể chống lại áp lực quốc tế và đứng chung một chỗ với họ.
Chỉ đáp ứng nhu cầu chính trị thôi là không đủ, mà còn phải xem xét đến khả năng trả nợ. Những quốc gia bị phá sản như Công quốc Mosey đã bị đưa vào danh sách đen tín dụng.
Một cường quốc hàng đầu như Vương quốc Alpha cũng không phải là đối tác tốt.
Trong trường hợp bình thường, người cho vay có quyền nói chuyện cao hơn, nhưng trong trường hợp gặp được cường giả thì ngược lại.
Có thể cho vay một khoản nhỏ để thắt chặt mối quan hệ, nhưng nếu cho vay một khoản lớn, mối quan hệ của hai bên sẽ trở thành thiếu tiền chính là đại gia.
Sau khi sàng chọn vài lần, đối tác mà họ có thể lựa chọn cuối cùng cũng không nhiều.
"Công tước, chú ý nắm bắt mức độ. Vương quốc đang ở thời điểm phát triển nhanh chóng, chúng ta không nên gây ra động tĩnh quá lớn!"
Nữ vương Marisol nói với giọng cảnh cáo.
Người Frank và Người Iberia dám yêu cầu các nước mở cửa, đó là vì thực lực của họ đủ mạnh để đối phó với các tình huống bất ngờ.
Chuyện giống như vậy mà đặt trên người vương quốc Falcon, cái cơ thể nhỏ bé của họ sẽ không thể chịu nổi.
Dù sao, trên thế giới này còn có một chiêu thức gọi là "Lá mặt lá trái" .
Làm ăn trên địa bàn của người khác, người ta tùy tiện làm ít chuyện là có thể biến những lời hứa trước đây thành mớ giấy lộn.
Điều phù hợp nhất với Vương quốc Falcon hiện giờ là thủ đoạn cắt thịt mềm, chứ không phải xông vào nhà người khác cướp bóc.
"Xin Bệ hạ yên tâm!"
"Chúng ta không tham lam như họ, không dám coi các đại vương quốc lớn là thức ăn."
"Điều kiện cho vay cụ thể cứ để các quốc gia muốn vay tự đưa ra, ai đưa ra giá cao hơn thì chúng ta sẽ ưu tiên hợp tác với người đó."...
Tình hình quốc tế không ngừng biến chuyển, ngày càng có nhiều quốc gia bị cuốn vào, hội nghị hòa giải nội bộ của Vương quốc Alpha cũng sắp kết thúc.
Trên thực tế, thay vì nói cuộc hội nghị lần này là hội nghị hòa giải, chẳng thà nói là hội nghị ngừng chiến của hai phe.
Đấu tranh chính trị không có chỗ cho nhu tình, thua thì phải chịu.
Phe bảo thủ giành chiến thắng vang dội trong cuộc đấu tranh, nắm giữ nhiều quyền phát ngôn hơn trên triều đình, đó là điều hoàn toàn đương nhiên.
Là kẻ thua cuộc thì phải giao nộp quyền lực trong tay, triệu hồi con cháu đang làm quan trên triều, chờ đợi cơ hội lần sau là được.
Cuộc tranh đấu giữa các quý tộc trước giờ không thể phân định được thắng thua chỉ trong một sớm một chiều, cuộc đối đầu chính trị giữa các gia tộc còn có thể kéo dài tới cả trăm năm.
Mất đi vị trí trên triều đình chỉ là tạm thời. Miễn là lãnh địa vẫn còn trong tay thì vẫn có khả năng lật ngược thế cờ.
Quan viên trên triều không phải là vĩnh hằng bất biến, mỗi năm đều sẽ có người rời đi, và có người mới tiến vào.
Ngoài việc tuyển quan bình thường, Tổng đốc và Quận trưởng các tỉnh đều có danh ngạch đề cử.
Chẳng qua là sau khi phe bảo thủ nắm giữ triều đình, con cháu của tập đoàn quý tộc mới nổi sẽ khó phát triển hơn khi vào triều đình.
Cuộc tranh giành quyền lực này không liên quan gì nhiều đến Hudson.
Vì đã nắm giữ quân đội, nên triều đình và gia tộc Koslow chắc chắn là vô duyên.
Đây là quy tắc ngầm giữa các đại quý tộc, không thể để một nhà độc chiếm lợi ích.
Thường thì chỉ cần gia tộc có người làm quan đại thần trong triều thì sẽ rất khó xuất hiện tướng lĩnh cao tầng trong quân đội, và ngược lại.
Nếu trong gia tộc có người đảm nhiệm Tể tướng, vậy thì giới hạn cao nhất trong quân đội mà con cháu của gia tộc đó có thể đạt tới chính là quân đoàn trưởng, nếu cao hơn nữa thì Quốc vương sẽ ngủ không ngon.
Đối với một sự tồn tại đặc biệt như Hudson thì lại càng không cần phải nói.
Trong thời đại vương quyền cường thế, Tể tướng và Thống soái đều sẽ không phải là con em của đại gia tộc, ngay cả đại thần cũng rất ít khi để đại quý tộc trực tiếp đảm nhiệm.
Trước đây, cấu trúc chính trị của Vương quốc Alpha là như vậy, những chức vụ quan trọng trong triều đình và trong quân đội đều không có bóng dáng của đại quý tộc.
Mãi đến khi Hudson nghịch tập trở thành đại quý tộc thì mới dần thay đổi.
Đây là trường hợp ngoại lệ đặc biệt, thường thì Quốc vương sẽ ưu tiên nâng đỡ người một nhà, chỉ khi không nâng đỡ được thì mới phá vỡ thông thường.
Sự trỗi dậy của Hudson đã tác động nhất định đến vương quyền, nhưng nhìn chung vẫn có lợi.
Liên tiếp đánh bại kẻ thù truyền kiếp là Thú Nhân, danh tiếng của Caesar IV ở trong và ngoài nước cũng ngày càng cao, được bên ngoài công nhận là: một trong những vị quân chủ kiệt xuất nhất của Nhân tộc đương đại.
Nếu cải cách thành công, thì "một trong những" và "đương đại" sẽ được xóa bỏ, trở thành vị quân chủ kiệt xuất nhất trong lịch sử Nhân tộc.