Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 2082 - Chương 2082: Chia Chác

Chương 2082: Chia Chác Chương 2082: Chia Chác

Đáng tiếc là phe cải cách thất bại, con cháu vương thất có liên quan cũng bị buộc phải rời khỏi triều đình. ...

"Hừ!"

Sau khi hừ lạnh một tiếng, Caesar IV liền phất tay áo bỏ đi.

Có thể thấy rằng y rất không hài lòng với kết quả thương lượng của hai phe.

Theo thỏa thuận của hai bên, tể tướng và đại thần nhiệm kỳ tiếp theo sẽ đều xuất thân từ gia tộc của các đại quý tộc phe bảo thủ.

Việc chia chác trắng trợn những vị trí quan trọng trong triều đình như vậy rõ ràng là không coi người làm Quốc vương như y ra gì.

Là người hòa giải, Hudson biết rõ đây là hành động cố ý của cả hai phe.

Không chư hầu nào muốn có một Quốc vương mạnh mẽ ngồi trên đầu mình cả.

Nhìn vào những gì Caesar IV đã thể hiện trong những năm gần đây, nếu uy tín cá nhân được nâng cao hơn nữa thì y hoàn toàn có thể trở thành một vị Quốc vương cường thế.

Đối với những Quốc vương khác mà nói, muốn nâng cao uy vọng thêm một bước là chuyện rất khó, nhưng đối với Caesar IV thì khác.

Dù cải cách thành công hay tương lai tiêu diệt Đế quốc Thú Nhân cũng đều sẽ đẩy y lên thần đàn.

Nếu chỉ có vậy thôi thì không nói, đằng này Caesar IV lại còn rất trẻ, ai mà chịu nổi chứ!

Sự nghi kỵ tương tự cũng được áp dụng cho Hudson.

Chỉ có điều là thực lực cá nhân của hắn quá mạnh, lại thường xuyên bế quan tu luyện, tạo cho người ngoài ấn tượng là một kẻ cuồng luyện tập.

Hudson còn lén lút sắp xếp người tung tin: Chờ sau khi con trai mình trưởng thành, hắn sẽ từ bỏ quyền lực khổ tu.

Mặc dù chỉ là tin đồn, nhưng cách nói này lại rất có sức hút, đặc biệt là những cường giả Thánh Vực càng tin tưởng không nghi ngờ.

Bản thân họ đều chọn con đường này, quyền lực thế tục sao sánh được với đại đạo trường sinh.

Trong bối cảnh này, đương nhiên là không ai dám nhảy ra làm ác nhân.

Đắc tội với Caesar IV chỉ là nhất thời, chịu đựng vài chục năm là qua.

Nhưng chọc giận Hudson, không chừng sau trăm ngàn năm nữa, tên đại địch này vẫn còn tồn tại.

Ít nhất là trước khi Đế quốc Thú Nhân bị hủy diệt, không ai dám nhảy ra tìm đường chết.

Suy cho cùng, không ai muốn mình bị nhằm vào trong chiến tranh.

Vạn nhất vương quốc giành được toàn thắng, tất cả mọi người đều đang ăn mừng thắng lợi, chỉ có một mình mình nhìn chằm chằm vào danh sách tử trận ngẩn người, vậy thì sẽ rất khổ.

Muốn làm ầm ĩ cũng không được, chiến tranh vốn dĩ phải có người chết.

"Hơi quá đáng rồi đấy, khi các vị quyết định những chuyện này thì phải hỏi ý kiến của bệ hạ trước chứ!"

Hudson nghiêm mặt khiển trách.

Chỉ có điều khi những lời này lọt vào tai mọi người thì ý nghĩa lại hoàn toàn khác.

Chỉ là phê bình bọn họ làm sai quy trình chứ không phản đối thỏa thuận mà họ đạt được, rõ ràng là đang ngầm thể hiện sự ủng hộ.

"Nguyên soái nói rất đúng, đợi đến khi bệ hạ hết giận, chúng ta sẽ đến xin lỗi!"

Caesar IV vẫn chưa đi xa, sau khi nghe được lời nói đùa cợt của Công tước Rudy, suýt chút nữa là ngất xỉu ngay tại chỗ.

"Hết giận, xin lỗi" rõ ràng là chê không đủ, còn muốn tăng thêm một mồi lửa.

Một cuộc họp chính trị tốt đẹp giờ đây sắp biến thành một vở hài kịch, Hudson trừng mắt nhìn Công tước Rudy một cái.

Nếu không phải vì cân nhắc đến việc tên này có mối thù giết cha với vương thất thì Hudson nhất định sẽ tẩn cho hắn ta một trận ngay tại chỗ để thể hiện lòng trung thành của mình.

Đám quý tộc có mặt ở đây đều không cảm thấy kỳ lạ, cái chết của Công tước Zlatoust tuy đã có một kết thúc, nhưng không có nghĩa là mọi chuyện đã kết thúc.

Nếu Công tước Rudy không có động tĩnh gì, người ngoài sẽ nghi ngờ liệu gia tộc Alsad gia tộc có phải sắp xong rồi không, người làm gia chủ mà chẳng có một chút tính khí nào.

So với việc trực tiếp trở mặt với vương thất thì trò đùa không ảnh hưởng toàn cục này lại là thứ có chi phí thấp nhất.

"Được rồi, cuộc họp hôm nay đến đây thôi!""

Thấy bầu không khí thay đổi, Hudson dứt khoát tuyên bố kết thúc hội nghị.

Ân ân oán oán trong nội bộ Vương quốc chính là một mớ bòng bong, sức người là không thể nào gỡ được.

Nếu đã định sẵn là không giải quyết được, vậy thì lựa chọn tốt nhất chính là né tránh.

Nhiệm vụ hòa giải cuộc phân tranh giữa hai phe đã hoàn thành viên mãn, quý tộc mới nổi và Quốc vương đều cảm thấy không hài lòng, nhưng đây lại là điều không thể tránh khỏi.

Quả đắng mà bản thân đã gieo thì chỉ có thể tự gánh chịu hậu quả.

Trong cuộc hội nghị cung đình trước đây, họ cũng vứt bỏ phe cải cách một cách gọn gàng như vậy, lẽ ra họ nên nghĩ đến ngày này rồi mới phải.

Nếu như lúc đó họ liều chết ủng hộ phe cải cách, mặc dù cải cách vẫn sẽ thất bại, nhưng lại có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian. ...

Thế giới Nhân tộc náo nhiệt, thế giới dị tộc cũng không yên bình.

Bất kỳ một cuộc cải cách có hiệu quả nào cũng đều không thể tránh khỏi việc đụng chạm đến các nhóm lợi ích. Khi đã liên quan đến lợi ích thì sẽ không tránh khỏi mâu thuẫn.

Hạ đi thu đến, niềm vui bội thu tràn ngập khắp đất trời, nhưng làn gió xuân cải cách lại biến thành lốc xoáy.

Và kẻ bị ảnh hưởng nặng nề nhất đương nhiên là Đế quốc Thú Nhân rồi, đông đảo các chủng tộc cùng nhau chơi trò biến pháp để tồn tại, khung cảnh đó thật sự là vô cùng náo nhiệt.

Trong thời đại biến chuyển từng ngày này, chế độ bộ lạc cổ xưa rõ ràng đã trở thành gông xiềng kìm hãm sự phát triển của các chủng tộc.

Biết là một chuyện, thay đổi lại là một chuyện khác.

Khả năng sản xuất của các dân tộc du mục quá yếu, tỷ lệ sử dụng đất rất thấp, rất khó nuôi sống một lượng lớn nhân khẩu, chưa nói đến việc nuôi quân nhân chuyên nghiệp.

Thoạt nhìn, việc liên tục thất bại trong cuộc chiến với Nhân tộc là do xui xẻo gặp phải Đại Ma vương Hudson, nhưng trên thực tế cũng là sự thất bại trong trình độ văn minh.

Bình Luận (0)
Comment