Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 212 - Chương 212 - Đào Hố (3)

Chương 212 - Đào Hố (3)
Chương 212 - Đào Hố (3)

Người dịch: Whistle

Đám nô lệ thú nhân với số lượng khổng lồ nay chính là những củ khoai nóng bỏng tay. Về chuyện khó quản lý, đó chẳng qua chỉ là cái cớ mà Hudson tùy tiện bịa ra thôi.

Với một chút binh sĩ của Phong Diệp lĩnh mà cũng có thể trông chừng được nhiều nô lệ như vậy. Chắc là những kẻ khó thuần đã được giải quyết xong hết rồi.

Về phần Nam tước Sith sẽ giải quyết vấn đề như thế nào thì lại không liên quan gì đến Hudson. Dù sao mặc kệ kết quả cuối cùng có như thế nào thì hắn cũng đều có thể gieo được hạt giống mâu thuẫn vào trong lòng đám con em quý tộc phương bắc.

“Nam tước Hudson, không nói gạt các hạ. Quan hệ giữa ta và Nam tước Sith vẫn luôn không tốt, Vấn đề được bắt nguồn từ một chuyến đi chơi.”

“Chi tiết cụ thể thì ta không tiện giải thích. Tóm lại, quan hệ giữa chúng tôi vẫn luôn chẳng ra sao cả.”

“Trước đó không lâu gã ta còn muốn mượn đường đánh lén lãnh địa của các hạ nhưng bị ta cự tuyệt. Trông cậy vào gã ta hỗ trợ, sợ là......”

Hudson cũng không có cách nào xác định Nam tước Kettler là đang giả bộ thảm thương hay đang nói sự thật. Nhưng có chuyện có thể chắc chắn đó chính là Hudson lão gia thật sự không có tiền.

Nếu như chỉ là một hai vạn kim tệ thì hắn còn có thể cắn răng móc ra, 3-4 vạn kim tệ thì phải đi vay nợ.

Nhiều hơn nữa thì muốn mượn cũng khó.

Hudson đang nợ nần chồng chất là một bí mật được công khai ở trong giới quý tộc bản địa. Dính đến tiền tài, cho dù là bạn bè thân thích thì cũng phải cân nhắc đến chuyện hắn có trả được không.

“Nếu là như thế thì các hạ càng nên qua đó. Chắc là các hạ cũng đã nhận được thư mời rồi. Trên thư mời cũng đã viết rõ ràng là hy vọng chúng ta mang theo hàng hoá đi tới đó giao dịch.”

“Có lẽ Nam tước Sith của chúng ta sẽ hào phóng mà phụ trách chi phí tiêu xài hàng ngày của tất cả mọi người. Hơn 2 vạn tên nô lệ ăn uống ngủ nghỉ mỗi ngày cũng đã không phải một khoản tiền nhỏ.”

“Các hạ chỉ cần mang toàn bộ đám nô lệ này qua đó, không cần bao lâu nữa, Nam tước Sith sẽ càng rầu hơn các hạ.”

Hudson ra sức cổ động nói.

Không phải là hắn có chủ tâm giở trò xấu, thật sự là do Nam tước Sith quá khí phách. Vì đánh bóng tên tuổi của thành Dadir, toàn bộ nhân viên tham gia hội giao dịch lần này đều được bao ăn bao ở.

Cái này không phải là buộc cho Hudson lão gia làm chuyện xấu sao?

Hudson vốn còn chuẩn bị đi mời một đám quý tộc mang theo nhiều người một chút qua đó ăn uống chùa rồi thuận tiện gây một chút chuyện, để cho Tổng đốc đại nhân ở ngoài mấy trăm dặm nhìn thấy sự cố gắng của hắn.

Bây giờ có thêm cây đao là Nam tước Kettler này, hắn lại càng phải đi cổ động Nam tước Sith . Không chỉ phải cổ động mà còn nhất định phải làm lớn.

Do dự một hồi một dạng, cuối cùng vẫn là thực tế chiến thắng hết thảy. Dù rằng biết rõ làm vậy có chút không đạo nghĩa, nhưng Nam tước Kettler vẫn cắn răng gật đầu.

Dù có nói thế nào thì đắc tội một mình Nam tước Sith cũng còn tốt hơn là đắc tội với đám hào môn phương bắc. Đều là đám con buôn nô lệ cùng hung cực ác, nếu dám không trả nợ cho bọn chúng, hậu quả sẽ rất đáng sợ.

......

Dadir thành, mắt thấy ngày diễn ra hoạt động đang tới gần, Nam tước Sith lại có chút cảm giác tâm thần không được tập trung. Trực giác nói cho gã ta biết là sắp xảy ra chuyện gì đó.

Nhưng sau khi kiểm kê lại tất cả công tác chuẩn bị, toàn bộ những chỗ có thể xuất hiện sơ sót đều đã bị gã ta bố trí đâu vào đó, thật sự là không tìm được vấn đề gì.

“Sau khi đám quý tộc bản địa kia nhận được thư mời thì có phản ứng gì, bọn chúng có ý định kêu gọi tập thể chống lại hoạt động này không?”

Đám quý tộc phương bắc đều đã nói xong rồi, cho dù là những người trước đó từng xảy ra xích mích nhỏ với gã ta đều biểu thị sẽ toàn lực ủng hộ hoạt động này. Như vậy cũng chỉ có quý tộc bản địa mới có khả năng kiếm chuyện thôi.

Trên thực tế, trước khi tổ chức hoạt động lần này thì Sith cũng đã đi nhờ cậy rất nhiều quan hệ, còn lôi kéo được một nhóm quý tộc bản địa trung lập.

Chỉ là so sánh với quần thể quý tộc bản địa mà nói thì những người nguyện ý chấp nhận sự lôi kéo của gã ta cũng chỉ là số ít.

“Yên tâm đi, thiếu gia. Dựa và tình báo mà chúng ta thu thập được, đám quý tộc bản địa đúng là đã tập hợp lại với nhau, bất quá không phải chống lại hoạt động lần này, mà là muốn mang thêm một số người tới đây để làm tăng áp lực hậu cần của chúng ta.

“Nghe nói người đứng ở sau màn khởi xướng chuyện này chính là vị Sơn Địa nam tước kia.”

“Xem ra hắn ta đang định nhân lúc nhiều người để gây hỗn loạn cho chúng ta.”

“Dù sao cũng là kẻ có xuất thân từ tiểu gia tộc, trong lúc làm việc khó tránh khỏi lộ ra vẻ không phóng khoáng. Hoạt động này cũng chỉ được cử hành có mấy ngày, cho dù bọn hắn có mang nhiều người hơn thì cũng có thể tăng thêm được bao nhiêu chi phí chứ?”

“Chỗ nên đề phòng thì chúng ta cũng đã đề phòng rồi. Cộng thêm những quý tộc phương bắc thân cận với thiếu gia, đến lúc đó chúng ta có thể có chừng hơn một ngàn năm trăm người để duy trì trật tự.”

“Cho dù là bọn hắn có muốn quấy rối thì chúng ta cũng có thể ứng phó kịp thời. Chỉ cần thành Dadir khôi phục lại địa vị của một trung tâm thương nghiệp thì chúng ta có thể thu lại gấp bội những gì mà bây giờ đã bỏ ra.”

Lão quản gia khinh thường nói.

Vốn cho rằng đối thủ xếp hạng hoàng kim, không ngờ lại là thanh đồng, thật sự là làm cho ông ta không cảm thấy hứng thú nổi.

Thành Dadir có vị trí địa lý học ưu thế rõ ràng như vậy, muốn trở ngại nó trở thành trung tâm thương nghiệp là chuyện không thực tế, phương pháp ứng đối tốt nhất chính là nghĩ ra biện pháp kéo dài thời gian.

Bình Luận (0)
Comment