Người dịch: Whistle
Không sai, chỉ cần giá rẻ thì hơn 2 vạn nô lệ tuyệt đối không đủ chia cho các quý tộc trong hai quận. Muốn thỏa mãn được khẩu vị của mọi người thì còn phải thêm một số 0 ở phía sau.
Nhưng mà điều kiện tiên quyết là ở phía sau nô lệ không được thêm hai chữ “Thú nhân”, nếu không thì tình hình sẽ bị đảo ngược. Nhất là đám thú nhân này còn bị chia ra thành mấy chục loại chủng tộc, làm cho nó càng khó tiêu thụ hơn.
“Đã như vậy ta liền chúc mừng Nam tước Kettler phát tài. Nếu như giá cả hợp lý thì để lại người đầu trâu và Kobold cho ta.”
Hudson mặt không thay đổi nói.
Hắn cũng chẳng rõ là đám thú nhân này có xài được hay không. Nhưng mà hắn cũng từng nghe được một chút truyền thuyết, Kobold am hiểu đào hang, có thể dùng đến đào quáng; người đầu trâu thì có sức khỏe, dùng làm khổ lực thì không thể tốt hơn.
Còn những chủng tộc khác, Hudson lão gia biểu thị: Hoặc là dáng dấp quá xấu, hoặc là còn chưa quen thuộc.
Túi tiền của Hudson lão gia chẳng còn bao nhiêu, nên cần tránh giẫm trúng bẫy rập. Dù sao, vị Nam tước Kettler này cũng giống như là đèn cạn dầu.
Đổi thành những người khác, nếu như đã từng bị hắn hố trong cuộc làm ăn thì chắc là mãi mãi cũng sẽ không tới cửa. Nhưng mà vị này lại có thể duy trì được lý trí, dường như không hề bị những vụ giao dịch trước ảnh hưởng.
“Xin lỗi, những nô lệ này không bán lẻ, muốn mua thì chỉ có thể mua nguyên nhóm, mỗi lần không được mua ít hơn vạn người.”
“Nếu như mua số lượng nhiều thì còn có thể nhận được ưu đãi. Nếu như các hạ có thể mua hết toàn bộ thì ta có thể chiết khấu 30%.”
“Chủ yếu là vì năng lực giao tiếp của ta quá yếu, không có giao tình gì với đại đa số quý tộc ở trong hai quận này nên ngại tới cửa chào hàng. Nếu không thì ta cũng sẽ không tìm các hạ để tiêu thụ.”
Nam tước Kettler ra vẻ bất đắc dĩ hồi đáp.
Cách này là y học theo Hudson, gom nô lệ có chất lượng tốt và thấp kém lại với nhau rồi bán một lần, tránh trường hợp bán xong hàng tốt, còn hàng kém lại bị kẹt trong tay.
Vì làm cho Hudson tin tưởng rằng mình thật sự đang bán giảm hết mức, thậm chí không tiếc tự bộc điểm yếu, nói thẳng là không thân với quý tộc bản địa.
Đáng tiếc là kết quả nhất định sẽ làm cho y thất vọng, Hudson lão gia nhà nghèo nên khi nghe được bán nguyên combo liền lập tức dập tắt luôn ý định hỏi giá.
Mạo hiểm xâm nhập vào đế quốc Thú Nhân bắt giữ nô lệ, từ phương bắc xa xôi vận chuyển đến phương nam, nếu không kiếm được gấp mấy lần lợi nhuận thì ai ăn no rửng mỡ mà đi làm con buôn nô lệ mang tiếng xấu này chứ? Cho dù là có rẻ thì có thể rẻ được đến đâu?
Dù rằng giá bán chỉ bằng 1⁄3 nô lệ loài người, nhưng bây giờ Hudson lão gia đang mắc một đống nợ nên cũng không mua được.
Cho dù là đối phương có cho trả góp thì Hudson cũng sẽ không bỏ tiền ra kinh doanh mấy vụ có nguy hiểm cao như thế này.
Dù sao nô lệ cũng phải ăn cơm. Lỡ như thị trường không tốt, cuối cùng có một số lớn nô lệ đọng lại trong tay mình thì số lượng lương thực tiêu hao mỗi ngày thôi cũng đã có thể đè sập hắn rồi.
“Đã như vậy thì chỉ đành lần sau mới hợp tác vậy.”
Hudson nói bằng giọng điệu cứng rắn, sắc mặt của Nam tước Kettler lập tức liền trở nên khó coi. Người duy nhất trong hai quận có thể ăn được nhóm nô lệ này lại không chơi, đây không phải là đang lấy mạng của y sao?
“Nam tước các hạ, đừng vội cự tuyệt như vậy, không bằng nghe ta báo giá trước đi, giá này tuyệt đối là vô cùng ưu đãi. Toàn bộ 2 vạn 4000 tên nô lệ thú nhân này, các hạ chỉ cần thanh toán năm vạn năm ngàn kim tệ là......”
Không đợi Nam tước Kettler nói hết lời, Hudson liền lập tức quay đầu sang hướng khác. Những nô lệ thú nhân có thể được chuyển từ phương bắc tới đây đều là những lao động mạnh mẽ.
Giá bình quân còn chưa tới 2.5 kim tệ một tên đúng là còn thấp hơn trong tưởng tượng của hắn.
Nếu như lấy cái giá này đi mua nô lệ loài người thì chắc là sẽ bị con buôn nô lệ cầm chổi quét ra.
Chỉ cần tham khảo đám nông nô mà trước đó Hudson đổi được liền biết, số lượng trả còn chẳng bằng một nửa của số này, nhưng sau khi cộng thêm một nhóm gia súc và lương thực thì tổng giá trị lại không kém bao nhiêu.
Phải biết là đám nông nô lấy gia đình làm đơn vị, toàn bộ nhân khẩu còn có cả người già, phụ nữ và trẻ em, trong đó thanh niên trai tráng nam nữ còn chưa tới một nửa.
Mà đây còn là giá hữu nghị, giá để kết giao bằng hữu, không cố ý làm thịt hắn. Nếu như tính theo giá thị trường hiện giờ thì còn có thể cao hơn một chút.
Có lẽ vào một lúc khác thì sẽ có nô lệ giá rẻ, nhưng giá thị trường hiện giờ chính là như thế. Đừng có nghĩ đến việc có thể mua nô lệ với giá rẻ trong tỉnh Đông Nam đang bị mất cân bằng nghiêm trọng trong quan hệ cung cầu nô lệ.
“Tha thứ cho ta nói thẳng, Nam tước Kettler. Cái giá mà các hạ đưa ra quả thật không tệ, nhưng giá tốt không có nghĩa là hàng hóa cũng tốt.”
“Chỉ riêng việc câu thông thôi cũng đã là một vấn đề khó khăn rồi. Huống chi, những nô lệ này cũng chỉ mới được bắt gần đây, muốn quản lý được bọn chúng thì sẽ rất khó.”
“Cho dù là bán lệ cũng chẳng có mấy nhà quý tộc sẽ cảm thấy hứng thú chứ đừng nói đến việc bán theo nhóm như thế này.”
“Không bao lâu nữa, thành Dadir sẽ tổ chức một hội chợ thương mại. Hay là các hạ mang theo nô lệ qua đó mời Nam tước Sith hỗ trợ đi!”
Hudson quả quyết đưa ra một chủ ý ngu ngốc.
Hắn đang lo là không biết nên phá Nam tước Sith như thế nào đây, không ngờ là lại có cơ hội đưa tới môn. Lần đầu tiên tổ chức hội chợ thì cần nhất chính là tên tuổi, không thể để nhiều hàng hóa bị ế hàng được.