Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 217 - Chương 217 - Thiếu Nợ Chính Là .....

Chương 217 - Thiếu Nợ Chính Là .....
Chương 217 - Thiếu Nợ Chính Là .....

Người dịch: Whistle

Cho dù mọi người vô cùng thông cảm với tình cảnh mà Nam tước Kettler gặp phải, nhưng sự cảm thông này chỉ giới hạn bằng miệng, muốn bọn hắn móc ra vàng ròng bạc trắng để ủng hộ thì không được.

Lại nói, cũng không phải là mọi người không hỗ trợ gì. Đám quý tộc phương bắc cũng đã gom góp được mấy ngàn kim tệ để mượn cho Nam tước Kettler.

Đều là người đi ra lập nghiệp, số tiền này đều do mọi người dốc túi lấy ra. Có thể làm đến bước này đã rất chu đáo rồi.

Tuy rằng mọi người đều là quý tộc phương bắc, nhưng đất đai phương bắc cũng rất bao la rộng lớn, trước đó đa số người đều chưa từng giao tiếp với nhau.

Nếu như không phải vô tình khiến cho bọn hắn đồng thời ôm thành một đoàn xuôi nam, có lẽ bây giờ cũng chẳng có tình cảm gì.

......

“Nam tước Kettler, xem ra chẳng có ai cần những nô lệ này rồi. Tiếp tục giữ bọn chúng lại chỉ tổ lãng phí lương thực chứ không có bất cứ ý nghĩa gì, tìm một cơ hội rồi giải quyết bọn chúng luôn đi!”

Sith chân thành đề nghị.

Mặc dù cái danh đồ sát nô lệ cũng không dễ nghe, nhưng ít ra cũng có thể nghĩ biện pháp che đậy một chút. Nếu như một mực nuôi đám ăn không ngồi rồi này, đúng là danh tiếng sẽ không bị hao tổn, nhưng túi tiền lại không chịu nổi!

Chỉ là hỗ trợ nuôi dùm hai ngày thôi mà Nam tước Sith đã cảm thấy áp lực rồi, nếu như Nam tước Kettler một mực ì ở chỗ này không chịu đi thì gã thật sự không chịu được.

“Nam tước Sith tôn kính, cách làm này thật sự là quá tàn nhẫn. Hay là chờ thêm một chút xem sao, bây giờ không có người muốn mua những nô lệ này là vì đây là khoảng thời gian nhàn rỗi.”

“Chờ qua hai tháng nữa, khi vụ xuân bắt đầu, những lãnh chúa cần sức lao động có thể sẽ tới mua.”

“Ngài có thể yên tâm, chi phí nuôi đám nô lệ này xem như ta mượn ngài. Chỉ cần bán được số nô lệ này thì ta chắc chắn sẽ lại tiền.” Nam tước Kettler tỏ ra thành khẩn nói.

Không biết còn tưởng là y thực sự rất xem trọng sự sống chết của đám nô lệ này, trên thực tế thì Kettler chỉ đang tranh thủ lợi ích mà thôi. Dù sao bây giờ đã có Nam tước Sith nuôi đám nô lệ này rồi, áp lực của y đã giảm xuống rất nhiều.

Nếu là có thể kéo tới vụ xuân rồi bán đám nô lệ này ra thì sẽ kiếm lớn.

Nhưng đó mới chỉ là khả năng, không có ai dám chắc là đám quý tộc bản địa sẽ thiếu lao động vào vụ xuân.

Ít nhất là vào vụ thu thì người ta cũng có thể dựa vào sự trợ giúp của các thân bằng hảo hữu để hoàn thành việc gieo hạt.

Khi vụ xuân tới, tiếp tục đi mượn người cũng không phải là không được. Đại đa số quý tộc đều sẽ làm loại chuyện không có nguy hiểm, không cần phải trả giá giá lớn mà lại kiếm được nhân tình này.

Nếu như kéo tới vụ xuân mà những nô lệ này vẫn không thể tiêu thụ được, vậy thì không chỉ có một mình Nam tước Kettler xong đời, mà ngay cả Nam tước Sith cũng phải phát điên theo.

Quỷ nghèo thì sẽ không có năng lực trả tiền. Hơn 2 vạn tên nô lệ ăn uống ngủ nghỉ mỗi ngày thôi cũng đã là một món tiền không nhỏ rồi.

Dù là chỉ dựa theo mỗi người mỗi ngày chỉ tiêu 3 đồng tệ để tính, 25,000 người sẽ tiêu hết 75,000 đồng tệ mỗi ngày, tương đương với khoảng 50 kim tệ.

Hai tháng thì sẽ mất ít nhất là ba ngàn kim tệ. Đây vẫn chỉ chi phí cơ bản, chi phí để quân đội trông giữ nô lệ vẫn còn chưa được tính vào bên trong nữa?

Lỡ như phát sinh ngoài ý muốn, xuất hiện tình trạng nô lệ bạo động hay gì đó thì không biết sẽ phát sinh thêm bao nhiêu thiệt hại nữa.

Phiền phức hơn chính là tiền thì tiêu rồi, nhưng vẫn không thể nào giải quyết được đống phiền phức nô lệ thú nhân này.

Trả hàng là không thể nào, từ trước tới giờ không có chuyện con buôn nô lệ trả hàng.

Có lẽ sau này tên xui xẻo Nam tước Kettler này sẽ đám chủ nợ đuổi chạy khắp thế giới, nhưng đám nô lệ này lại được gửi ở chỗ Nam tước Sith, cho nên gã ta cũng không thể tránh khỏi việc bị tổn thất nặng nề.

“Không có khả năng!”

“Nam tước Kettler, nếu như các hạ kiên trì muốn giữ lại đám nô lệ này thì tự mình mang về nhà nuôi đi!”

“Thành Dadir không chào đón con buôn nô lệ, ta sẽ lập tức chế định một điều luật cấm tiến hành giao dịch nô lệ ở đây.” Sith lạnh lùng nói ra.

Ở trong lãnh địa của của mình, lãnh chúa có quyền lập pháp.

Nếu như không vì lai lịch của đám chủ nợ quá lớn, Nam tước Kettler cũng có thể lập ra một điều luật để cự tuyệt toàn bộ đám chủ nợ ở ngoài cửa.

“Nam tước Sith tôn kính, ta cũng không muốn như vậy. Nhưng mà ta cũng không còn cách nào khác, nếu như bây giờ xử lý hết số nô lệ này thì toàn bộ số tiền đầu tư của ta sẽ bị mất sạch.”

“Dựa theo ước định, ta phải trả lại số nợ này trong vòng nửa năm. Nếu như trong vòng nửa năm mà vẫn không thể trả nợ, kết quả ra sao chắc ngài cũng có thể nghĩ ra.”

“Nếu như ngài có khả năng đứng ra nói đám chủ nợ này kéo dài thời hạn trả nợ thì ta lập tức xử lý theo ý chí của ngài!”

“Nếu như không làm được, vậy thì cũng chẳng còn cách nào khác, số nô lệ này chỉ có thể để ở chỗ của các hạ trước. Các hạ thích xử lý thế nào thì cứ làm thế đó đi, dù sao ta cũng sẽ không mang theo bọn chúng rời đi đâu.”

Nam tước Kettler ra vẻ vò đã mẻ không sợ rơi nói.

Dù là làm mất lòng Nam tước Sith thì cũng còn tốt hơn là bị đám chủ nợ đuổi giết. Bây giờ ở trong hai quận Wright và Ryton thì chỉ có Nam tước Sith là người có gia sản hùng hậu nhất.

Ngoại trừ ỷ lại vào gã ta thì Nam tước Kettler căn bản không tìm thấy biện pháp nào tốt hơn.

“Chuyện này không có khả năng! Ngươi nợ quá nhiều, ta có không đủ mặt mũi để giải quyết chuyện này. Có công phu này thì ngươi còn không bằng đi van cầu vị phụ thân kia của ngươi.”

“Nếu như Tử tước Hankke Cage chịu đứng ra, không chừng đám chủ nợ kia còn có thể cho ngươi thêm một cơ hội.”

Bình Luận (0)
Comment