Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 234 - Chương 234 - Thế Cục

Chương 234 - Thế Cục
Chương 234 - Thế Cục

Người dịch: Whistle

“Nam tước Kayo đến đã chia bớt lực hiệu triệu của hắn với đám quý tộc bản địa. Có lẽ chuyện này ảnh hưởng không lớn với thực lực quân sự của Hudson, nhưng ảnh hưởng về mặt chính trị cũng đã đủ cho hắn chịu rồi.”

“Tổ chức phản kích cũng là chuyện thuận lý thành chương. Về phần Nam tước Kayo, xuất thân gia tộc Dalton đã định sẵn y và chúng ta là người của hai con đường rồi.”

Lão quản gian bình tĩnh phân tích nói.

Chung quy cùng là người đi theo bên cạnh Đại công tước Kavadia, có lẽ năng lực không quá xuất chúng, nhưng tầm mắt lại mạnh hơn người bình thường rất nhiều.

Lòng người là thứ khó dò nhất, nếu như muốn làm rõ hoàn toàn toan tính của đối phương thì thật sự là quá khó.

Thay vì mù quáng nghi ngờ, chẳng thà mặc kệ không thèm quan tâm đến nữa. Chỉ cần phù hợp lợi ích của mình liền có thể hợp tác, ngược lại thì cứ phá hư thôi.

Không dùng sở thích của bản thân để làm tiêu chuẩn quyết sách chính là là tố chất cần thiết của một nhà quý tộc trưởng thành.

Nam tức Sith trầm mặc một lúc rồi nhẹ nhàng gật đầu: “Ông nói không sai, đúng là ta đã suy nghĩ quá nhiều.”

“Xem ra lần xuôi nam này ta tới đúng rồi. Nếu như không gặp phải nhiều đối thủ như vậy, không bị thua thiệt nhiều như vậy, ta còn không phát hiện ra mình còn nhiều thiếu sót như vậy.”

“Vị Sơn Địa nam tước này cũng không đơn giản nha!”

“Mấy ngày trước đó ta và hắn còn đang huyên náo túi bụi, bây giờ thế cục phát sinh biến hóa, quay đầu liền có thể chạy tới lấy lòng ta, phảng phất như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra vậy.”

“Chỉ tính riêng kỹ năng lật mặt như bánh tráng này thôi đã làm ta cảm thấy mặc cảm rồi.”

“Phần tâm tính này, cộng thêm vận may kinh khủng trên người, muốn ngăn chặn kẻ này sợ là rất khó.”

Trên mặt Sith lộ ra vẻ kiêng kỵ nồng nặc, đây là di chứng mà sự kiện nô lệ thú nhân lưu lại. Mặc dù Hudson đã cố gắng giảm cảm giác tồn tại của chính mình thấp xuống rồi, nhưng Sơn Địa lĩnh có nhiều nô lệ thú nhân như vậy tiến vào là không thể gạt được người khác.

Chẳng tốn một đồng kim tệ nào mà có thể mở ra một mảnh thị trường mới, còn nhận được sức lao động như mong muốn, thuận thế phân hoá luôn trận doanh của quý tộc phương bắc. Đối thủ như vậy, Nam tức Sith muốn không kiêng kị cũng không được.

“Thiếu gia, không ép được thì không cần ép nữa! Vận khí không phải là thứ có mặt thường xuyên, có một số việc đã được định sẵn là không thể vội vàng.”

“Đợi qua mấy năm lại quay đầu nhìn lại, ngài sẽ phát hiện ra đa số nhân vật phong vân ngày trước đã hóa thành bụi bặm trong dòng lịch sử, mà đám người trông như bình thường kia sẽ là những kẻ đứng được đến cuối cùng.”

“Trước kia Đại công tước cũng từng gặp được những đối thủ như vậy. Những kẻ này chỉ có thể phong quang được mười năm, hai mươi năm, nhưng rất khó phong quang cả một đời.”

“Đối phó với loại người này thì cần phải từ từ sắp đặt. Nếu như thiếu gia nguyện ý, bây giờ liền có thể an bài.”

“Tiểu quý tộc muốn quật khởi sẽ thiếu rất nhiều nhân tài. Trong phạm vi vòng tròn của bọn hắn căn bản không thể vơ vét được nhiều nhân tài như vậy.”

“Cho nên khi phát triển tới một trình độ nhất định liền sẽ thu nhận những kẻ ngoại lai mới, chúng ta hoàn toàn có thể sắp xếp người qua đó.”

“Trong ngắn hạn thì những người này rất khó có được sự tín nhiệm. Nhưng khi thời gian kéo dài đến mười năm, hai mươi năm…… sau, tình huống sẽ hoàn toàn thay đổi.”

“Năm tháng là thứ dễ lừa gạt con người ta nhất, thành công không ngừng cũng dễ dàng làm cho người ta bị chìm đắm trong đó. Chờ khi vận may của hắn ta hao hết, đó cũng chính là lúc mà cơ nghiệp của hắn bị lật đổ.

Cuộc phân tranh giữa Hudson và Nam tức Sith đã hạ nhiệt, Nam tước Kayo mới tới cũng chỉ nhìn mà bất động, hai quận hỗn loạn đột nhiên trở nên yên lặng.

Thời gian hò hét ầm ỉ quá lâu, kiểu gì cũng sẽ có người cảm thấy không thích ứng với khoảng thời gian đột nhiên an tĩnh này.

Tâm tình lúc này của quý tộc hai quận Ryton và Wright chính là như vậy. Cả đám đều sợ rằng đây là sự yên tĩnh cuối cùng trước khi mưa bão ập tới, cho nên đều lo lắng đề phòng suốt một quãng thời gian.

Một vài quý tộc lãnh chúa thực lực nhỏ yếu, không chịu được hành hạ đã bắt đầu nghe ngóng bốn phía xem đã xảy ra chuyện gì.

Hudson lão gia chính là một trong những nhân vật phong vân này, cho nên sẽ không thiếu khách tới cửa. Nhưng mà nếu như muốn hỏi thăm thế cục phát triển thì hiển nhiên là bọn họ đã tìm sai người rồi.

Hudson vốn đều đã chuẩn bị nghênh đón một cuộc đại loạn, một mặt thì hắn tích cực mở rộng quân bị, một mặt khác lại hòa hoãn quan hệ với kẻ địch của mình, còn không quên lôi kéo người khắp nơi.

Công tác chuẩn bị đã làm rất đầy đủ, kết quả thế cục đột nhiên phát sinh biến hóa. Nam tước Kayo mới tới không biết đang làm gì, tùy cho mọi người có lừa gạt ra sao thì vị này đều sẽ bất động.

Không có con dê đầu đàn này, đám quý tộc vốn đang định báo thù đương nhiên là sẽ cảm thấy thất vọng.

Thấp cổ bé họng, cho dù có thất vọng như thế nào thì đám người thất bại như bọn hắn cũng không có vốn liếng để kiếm chuyện.

Không kéo được tấm da hổ của gia tộc Dalton, lại không có cách nào kéo theo càng nhiều quý tộc bản địa xuống nước, với lực lượng của bọn hắn mà muốn đối đầu với đám quý tộc phương bắc sẽ chỉ tái diễn cuộc chiến thảm bại năm ngoái mà thôi.

Thua một lần đã đủ thảm rồi, lại thua thêm một lần nữa, là ai cũng sẽ không chịu được. Bọn hắn chỉ đành bất đắc dĩ miễn cưỡng kiềm chế cơn giận trong lòng.

Là một người đứng xem, Hudson cũng chỉ có thể suy đoán được mục đích đại khái mà Nam tước Kayo làm như vậy. Đơn giản là dính tới chính trị của vương quốc nên gia tộc Dalton không tiện ra tay đuổi đám quý tộc phương bắc đi.

Quý tộc bản địa muốn làm thì bọn họ sẽ vô cùng ủng hộ, nhưng đích thân hạ tràng tham dự thì không được.

Bình Luận (0)
Comment