Người dịch: Whistle
Khổ tâm mưu đồ, dày công chuẩn bị, cố gắng nỗ lực mấy chục lần người khác, lựa chọn thời cơ thích hợp để buông tay đánh cược một lần, nhưng mà cuối cùng vẫn khó tránh khỏi bị Nam tước Sith “nhất lực hàng thập hội”.
Bên ngoài chiến trường thì được tính là toàn thắng, nhưng cuộc giao tranh trên chiến trường thì đã bị thất bại hoàn toàn.
Ra sức chống cự cũng chỉ làm cho chuyện này trở nên bi kịch hơn một chút mà thôi. Có lẽ là người ngâm thơ rong sẽ thích những anh hùng bi kịch, nhưng thế giới quý tộc sẽ không đồng tình với kẻ thất bại.
So ra thì Hudson hèn mọn hơn nhiều lắm. Lúc đầu hắn tự hiểu rằng thực lực bản thân không đủ nên bèn cuộn mình lại, trốn trong lãnh địa không thèm để ý sóng gió bên ngoài.
Chuyện đại sự duy nhất mà hắn có thể làm chính là chém gió. Không phải là tự mình chém, mà là mượn miệng của những đồng liêu ngày xưa để chém.
Những câu chuyện “thật thật giả giả, giả giả thật thật” tập hợp đan xen lại với nhau liền có thể lừa gạt được rất nhiều người.
Mãi cho đến hoàn thành tích lũy ban đầu, sau khi chuyển hóa danh khí thành thực lực thì hắn mới từ từ bước về phía sân khấu.
Trong hai binh đoàn bộ binh thì có một nửa là hàng dỏm, nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng đến hình tượng tinh nhuệ chi sư ở trong mắt người ngoài.
Mọi người vẫn thích tin tưởng thứ mà con mắt của mình nhìn thấy, cho nên Hudson liền để mọi người thấy “hai binh đoàn bộ binh tinh nhuệ”.
Dù sao các quý tộc lão gia cao cao tại thượng kia cũng sẽ không quan tâm việc điều chuyển nhân sự ở phía dưới.
Binh đoàn số 1 đã biểu diễn từ trước, bây giờ thường xuyên lộ diện ở bên ngoài là binh đoàn số 2. Trong nhận thức cố hữu của mọi người, binh đoàn số một vẫn lợi hại hơn một chút.
Thật tình không biết, Hudson chỉ đang chơi một trò chơi văn tự. Bây giờ thì binh đoàn số 1 mới là binh đoàn mới, binh đoàn số 2 được đặt ở bên ngoài ngoài một chút nhân viên biến động ra thì 90% binh sĩ đều tới từ binh đoàn số 1 đầu tiên.
Binh đoàn số 1 suốt ngày chỉ trốn trong lãnh địa, một mặt là để huấn luyện quân sự, một mặt khác là canh chừng nô lệ thú nhân làm việc, không huấn luyện ra thành tựu là bọn hắn sẽ không thể lộ diện.
Lại một lần nữa phô trương thanh thế thành công, chuyện này làm cho thế cục quận Wright trở thành lưỡng cường đối lập.
Nếu như trong tay Hudson không có hai “binh đoàn tinh nhuệ” này, chỉ dựa vào đám minh hữu trong đại sảnh thì sẽ không thể nào chống cự được với đám quý tộc phương bắc. Nguyên nhân lớn nhất mà hắn dám chơi như vậy đương nhiên là vì đã đạt thành ăn ý với Nam tước Sith. Dù sao cũng chỉ là cãi nhau mà thôi, ai sợ ai là cháu trai.
Cho dù có phát hiện ra không hợp lý thì Hudson cũng không cho rằng Nam tước Sith dám mạo hiểm, ai bảo gã ta là một đứa con riêng chứ?
Nếu như phán đoán sai lầm, trực tiếp đánh cho lưỡng bại câu thương. Cho dù là Đại công tước Kavadia vì thương con mà muốn gia tăng mức độ đầu tư thì cũng bị những người anh em cùng cha khác mẹ kia ra tay cản trở.
Yến hội thành công chưa từng có.
Sau khi đám khách mời tận mắt nhìn thấy thực lực quân sự của Hudson, sự tự tin vốn đã bị đám quý tộc phương bắc đả kích sạch sẽ lại dường như quay về chỉ trong một đêm.
Tất cả mọi người đều tin rằng, chỉ cần đoàn kết với nhau là có thể đối chọi được với đám quý tộc phương bắc. Mặc dù khi cộng thêm thế lực ở quận Ryton thì quý tộc bản địa vẫn rơi vào thế hạ phong. Nhưng mà không sao cả, phía trước còn có một vị Nam tước xuất thân gia tộc Dalton đỡ lấy mà?
Trong phạm vi thế lực của nhà mình, chỉ cần gia tộc tùy tiện ủng hộ một chút lực lượng cũng đủ để thay đổi càn khôn rồi.
Nhất là những quý tộc trước đó bị ép phải đổi chỗ, trong bụng tràn đầy nộ khí, hận không thể lập tức phát tiết ra ngoài.
Mọi người còn không xúc động đến mức phải trực tiếp sống mái với nhau, nhưng nói chuyện lớn tiếng vẫn là phải có.
……
“Longhi đại nhân, ngài thấy rồi đó, Sơn Địa nam tước tổ chức yến hội đều không mời ta, người bạn hàng xóm như ta thật sự là không có địa vị.”
“Hay là các vị tìm kiếm lối vào khác đi, có khi tìm một vị quý tộc có phân lượng ở trong mắt hắn để làm thuyết khách thì hiệu quả còn có thể……” Nước đã đến chân, Nam tước Kettler không cam tâm trở thành quân cờ nên đành cuối cùng giãy giụa.
Mặc dù không biết đây là vụ làm ăn lớn gì, nhưng lấy sự hiểu biết về đám người này của y, đây chắc chắn không phải là vụ làm ăn chính quy gì.
Nếu như bị liên lụy vào trong thì tuyệt đối là trăm hại mà không có một lợi.
Lỡ như biết được chuyện không nên biết, có lẽ còn bị đám người này trực tiếp diệt khẩu luôn cũng không chừng.
“Được rồi tiểu tử, thành thành thật thật đi trước dẫn đường đi. Nói thêm câu nữa thì ta sẽ lập tức cắt đứt cái chân thứ ba của ngươi đấy.”
“Chuyện như vầy mà tiểu tử ngươi cũng còn mặt mũi để nói sao. Đã trở thành hàng xóm với nhau nửa năm trời, đôi bên còn nhiều lần làm ăn qua lại, vậy mà ngay cả một tấm thiệp mời cũng không kiếm nổi, ta đều cảm thấy xấu hổ thay cho ngươi!”
Longhi lạnh lùng khiển trách.
Vốn cho rằng gã này là một con cờ quan trọng, không nghĩ tới cuối cùng mới phát hiện lại là một quân cờ nát.
Cảm giác này giống như nhìn thấy một quân “xe”, nhưng khi cầm lên lại phát hiện ra là một quân “tốt” giả mạo.
Trong ánh mắt tràn đầy sát khí của đám người này, Kettler nhắm mắt mang theo đoàn người bước vào Sơn Địa lĩnh. Nỗi khổ và nước mắt y chỉ dám nuốt vào trong bụng.