Người dịch: Whistle
Mặc dù cũng có không ít tiểu quý tộc nắm quặng sắt trong tay, nhưng sản lượng lại cực kỳ có hạn. Cho dù là có mỏ quặng lớn thì cũng không có người dám kinh doanh buôn bán vũ khí.
Hudson quả thực là một kẻ khác người. Hắn đã xé ra một lỗ hổng lớn trong ngành sản xuất và mua bán vũ khí.
Nhưng bởi vì chất lượng quá kém, trông thì có vẻ như ngành kinh doanh vũ khí của Sơn Địa Lĩnh rất náo nhiệt, nhưng lại không xung kích được thị trường vũ khí truyền thống.
Nông nô binh có thể sử dụng, đó là bởi vì thể lực của bọn họ quá yếu, không có yêu cầu cao về tính năng của vũ khí.
Nếu như Kỵ sĩ dám cầm những vũ khí thấp kém do Sơn Địa Lĩnh sản xuất đi xông pha chiến đấu thì là đang không chịu trách nhiệm với cuộc đời mình.
Chỉ cần một cú va chạm mạnh là có thể xuất hiện khe hở, vết rạn, giao phong thêm mấy hiệp liền trực tiếp bị hỏng.
Vì không đụng chạm đến lợi ích của những người khác nên việc buôn bán vũ khí của Sơn Địa Lĩnh mới có thể một mực làm đến bây giờ.
Trong vương quốc Alpha hiện giờ, ngoài những đại thế lực kia thì cũng chỉ còn lại có mỗi một kẻ lạc loài như Hudson là nắm giữ công nghệ sản xuất vũ khí với quy mô lớn.
“Xin lỗi, ta không thể nào tiếp được vụ mua bán lớn này. Nếu như các hạ thật sự muốn mua thì có thể đi tìm những nhà kia!”
“Ở chỗ của ta thì 30 vạn kim tệ đúng là một đơn hàng lớn. Nhưng với những nhà khác thì con số này cũng chỉ là một đơn hàng bình thường thôi.”
“Lỡ như xảy ra ngoài ý muốn thì họ còn có thể đỡ được, còn ta thì không. Đối với những đơn hàng vượt quá 3000 kim tệ, ta đều phải nghĩ trước rồi mới làm sau.”
Từ trước tới giờ Hudson đều không có sức chống cự với những vụ làm ăn kiếm tiền. Nhưng mà hắn lại thật sự cảm thấy sợ hãi với đơn hàng trị giá 30 vạn kim tệ này.
Nếu như người tới nguyện ý chia ra thành những đơn hàng nhỏ, Hudson cũng không ngại mình được chia một chén canh. Sản lượng khai thác mỏ vẫn còn đang tiếp tục mở rộng, lén lút hoàn thành mấy đơn hàng nhỏ cũng có thể che giấu được.
Những vụ mua bán giống như vậy nhất định sẽ rất chú trọng vào công tác bảo mật, trong thời gian ngắn sẽ không có khả năng bị bại lộ.
Nếu lỡ sau này có bị phát hiện thì cũng có Nam tước Kettler chịu trách nhiệm. Chỉ là đơn hàng nhỏ mấy ngàn kim tệ, có thể không cần phải điều tra thân phận của người mua.
“Nếu các hạ đã lo lắng như vậy thì cứ đổi thành đơn hàng 3000 kim tệ đi. Nếu như bây giờ có một trăm đơn hàng như vậy, không biết Nam tước Hudson cần thời gian nhanh nhất là bao lâu mới có thể hoàn thành?”
Longhi mặt không thay đổi hỏi.
Chia ra liền chia ra, cùng lắm thì an bài nhiều một người một chút. Chỉ cần có thể đạt được mục đích, ông ta không thèm quan tâm là vụ giao dịch này được tiến hành dưới phương thức nào.
“Một năm!”
“Đây là trạng thái lý tưởng nhất, nếu như gặp phải năm nhiều mưa, kỳ hạn công trình sẽ bị kéo tới một năm rưỡi.”
“Tính thêm những nhân tố khác, kỳ hạn thực tế có thể càng dài hơn, vì để cho vụ làm ăn này suôn sẻ hơn, đơn đặt hàng này cần ba đến năm năm mới hoàn thành.”
“Nếu như các vị cần gấp, lại không muốn gây ra chuyện phiền phức, ta đề nghị các vị chia nhỏ đơn hàng này ra rồi đồng thời đặt hàng với nhiều nhà cung cấp khác nhau.” Hudson có vẻ hơi chần chờ hồi đáp.
Đem đơn hàng đưa tới cửa đẩy ra phía ngoài, có thể vì khách hàng cân nhắc đến mức này, ngay cả chính bản thân Hudson cũng bị mình cảm động.
Không phải là hắn không thể tự mình hoàn thành, nhưng lý trí nói cho hắn biết, đối với những vụ mua bán lớn không rõ lai lịch này, tốt nhất là đừng nên ăn một mình.
Nếu như toàn bộ những kẻ buôn bán vũ khí trong vương quốc đều có phần, vậy thì có nghĩa là các đại thế lực cũng bị kéo xuống nước. Cho dù có chọc phải phiền phức lớn hơn thì cũng không có người dám đụng chạm vào chuyện này.
“Quá chậm, các hạ có thể tăng thêm tốc độ được không? Nếu như Nam tước Hudson có thể hoàn thành đơn hàng này trong vòng nửa năm, chúng tôi có thể tặng thêm cho các hạ 1 vạn nô......”
Không chờ Longhi nói hết lời, Hudson đã vội nhảy vào nói: “Thật là đáng tiếc, đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành.”
“Muốn chế tạo nhiều binh khí như vậy trong thời gian nửa năm thì cần phải tập trung toàn bộ quặng sắt ở trong tỉnh Đông Nam lại mới được, ta không có năng lực này.”
“Trong vương quốc, bất luận là nhà sản xuất vũ khí nào cũng khó có thể sản xuất ra nhiều vũ khí trang bị như vậy trong vòng nửa năm. Trừ phi các hạ có năng lực thuyết phục mấy nhà liên thủ.”
“Về phần tặng nô lệ, vậy thì không cần. Bây giờ Sơn Địa Lĩnh không thiếu sức lao động, chỉ chấp nhận giao dịch tiền mặt.”
Trong khi nói chuyện, ngữ khí của Hudson cũng dần trở nên lạnh như băng. Cho tới bây giờ mà người này vẫn còn tỏ ra che che lấp lấp, có thể thấy được cuộc mua bán này tuyệt đối có vấn đề.
Khẩu âm phương bắc + mua sắm vũ khí với số lượng lớn, còn muốn mua vũ khí kém chất lượng. Sơ hở rõ ràng như vậy, còn kém nước trực tiếp nói cho hắn biết là có người muốn gây chuyện với Bắc Cương.
Tại sao lại phải vội vàng như vậy làm gì?
Kéo thêm mười năm, hai mươi năm nữa, chờ Hudson lão gia chuẩn bị xong rồi mới tới cửa thương lượng cuộc mua bán này không được sao, lúc đó Hudson lão gia tuyệt đối không thèm do dự.
Bây giờ mà đánh nhau thì Hudson không nắm chắc là mình có thể toàn thân trở ra. Ở trước mặt đại thế, Sơn Địa Lĩnh nhỏ yếu này căn bản không đỡ được sóng lớn xung kích.
Lời không hợp ý nửa câu nhiều.
Đã đoán được mục đích của người tới, cuộc đàm phán nhanh chóng kết thúc trong sự không vui.
Hudson còn nảy ra ý nghĩ manh động là đi tố cáo những người này, chẳng qua cuối cùng vẫn bị hắn kiềm chế lại. Mua bán không thành thì còn nghĩa, sao hắn có thể làm ra loại chuyện bất nghĩa như vậy được.