Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 251 - Chương 251 - Quyền Lợi Và Nghĩa Vụ

Chương 251 - Quyền Lợi Và Nghĩa Vụ
Chương 251 - Quyền Lợi Và Nghĩa Vụ

Người dịch: Whistle

Cũng giống như những quý tộc bản địa ở lân cận thành Dadir đều không dám gia nhập vào đội nhóm của Hudson, đều là do địa lý quyết định chính trị.

“Phái người đi hỏi một chút xem đám người kia đang làm gì, tại sao lại phải đặt hàng Sơn Địa Lĩnh?”

“Có nhiều thương nhân buôn bán vũ khí trong vương quốc Alpha như vậy mà không đi mua. Biết rõ quan hệ giữa ta và Hudson không hợp, vậy mà lại còn chạy đến Sơn Địa Lĩnh mua sắm, rõ ràng là......”

Nam tước Sith nổi giận mắng.

Nếu như là những quý tộc ở khu vực khác dám đặt hàng Sơn Địa Lĩnh, mặc dù gã cũng sẽ khó chịu, nhưng cũng không nói gì nhiều. Lựa chọn hàng hoá như thế nào là tự do của người ta.

Nhưng lần này thì khác, mặc dù đơn hàng đã được chia ra, lại sử dụng nhiều người tới đặt hàng, nhưng khẩu âm phương bắc nồng bặc như vậy đã mau chóng làm cho người hữu tâm chú ý.

Người khác muốn điều tra lai lịch của những người này có lẽ còn tốn một chút khí lực, Nhưng Nam tước Sith xuất thân Bắc Cương lại có thể phong tỏa được thân phận của bọn hắn trong một thời gian ngắn.

Một đám con buôn nô lệ mà cũng dám chạy tới gây khó dễ cho gã. Thật sự cho rằng người con ngoài giá thú của Đại công tước dễ ức hiếp như vậy sao?

Khi còn lăn lộn ở phương bắc, Sith cũng là một trong những tiểu bá vương trong hàng ngũ nhị đại quý tộc, khi đã giận lên thì sẽ chẳng quan tâm là bố con thằng nào.

Mặc dù bởi vì thân phận mẫn cảm nên từ đầu đến cuối gã đều không thể dung nhập vào được vòng tròn cao cấp nhất, nhưng ở trong vòng tròn nhị lưu thì gã cũng thuộc dạng nói có người nghe, đe có người sợ.

“Thiếu gia, bây giờ không nên làm cho chuyện này phức tạp thêm. Đám con buôn nô lệ kia cũng có năng lượng không nhỏ, chúng ta lại còn rời xa phương bắc, bọn chúng đã sớm nằm ngoài tầm tay với của chúng ta.”

“Không thể vì một chút việc nhỏ như vậy mà làm phiền lão gia phải tự mình tham dự được?” Quản gia Velen vội vàng khuyên bảo.

Địa vị của con riêng không có tiêu chuẩn thống nhất, nó được quyết định bởi thái độ của người làm phụ thân. Nếu Đại công tước Kavadia đã xem trọng Sith thì đương nhiên sẽ không có người dám khinh thường gã.

Nhưng sông có khúc, người có lúc.

Khi còn lăn lộn ở Bắc Cương, Sith có thể cáo trạng lên phụ thân của gã bất kỳ lúc nào, bị uy thế của Đại công tước Kavadia bức bách, những con buôn nô lệ này đương nhiên sẽ không dám đắc tội với gã nhị đại Sith.

Bây giờ núi cao đường xa, muốn cáo trạng cũng không dễ dàng. Nhất là khoảng cách xa, dưới sự bào mòn của năm tháng, tình cha con cũng khó tránh khỏi càng ngày càng nhạt, Nam tước Sith cũng không dám tùy tiện tiêu xài.

“Hừ!”

“Cứ nhớ kỹ món nợ này trước. Nhiều vũ khí trang bị như vậy chảy vào Bắc Cương, chắc chắn không thể nào là tự mình sử dụng được?”

“Cũng chỉ có thú nhân mới cảm thấy hứng thú với cái đống sắt vụn mà Hudson sản xuất. Không lẽ đám người này muốn buôn lậu vũ khí vào đế quốc Thú Nhân để kiếm lợi nhuận kếch xù.”

“Sắp xếp người tiết lộ chuyện này ra, để vương quốc tra xét đám buôn lậu chán ghét kia, kiếm chuyện cho bọn hắn làm!”

Nam tước Sith lạnh lùng nói.

Giữa các quý tộc phương bắc đã đạt thành chung nhận thức, mặc kệ là có chuyện gì xảy ra, tất cả mọi người đều không được cung cấp trợ giúp cho những kẻ buôn lậu đang bị vương quốc tra xét, càng không được mật báo.

Nếu như là ngày trước, cùng lắm thì Nam tước Sith chỉ vận dụng năng lượng của bản thân để trả thù, tuyệt đối sẽ không tìm quan viên phụ trách kê tra.

Nhưng bây giờ thì khắc, từ khi rời khỏi phương bắc thì gã đã không còn là quý tộc Bắc Cương nữa. Quy tắc trò chơi lúc trước cũng đã không còn thích hợp với tình hình hiện giờ.

......

Sơn Địa Lĩnh, sau khi kiếm được một món hời, bây giờ Hudson đang đứng ở cửa chính trưng bộ mặt tươi cười ra nghênh đón. Người có thể có được phần vinh dự này đương nhiên chỉ có Nam tước Redman.

Nhìn thấy một nhóm có hơn hai mươi người đang phóng ngựa chạy tới, Hudson liền giật nảy cả mình. Đa số đều là thiếu niên mười mấy tuổi, trong đó còn bao gồm cả hai đứa em trai hờ kia của hắn.

Chuyện làm cho hắn an tâm duy nhất chính là trong này không có tên Lesul chán ghét kia, xem ra Nam tước Redman cũng không muốn làm hắn phải khó xử, cho nên không mang gã chướng mắt kia tới.

“Phụ thân, đây là?”

Hudson nghi ngờ hỏi.

Từ những họa tiết trang trí trên quần áo có thể thấy được những người này đều là con em quý tộc. Mặc dù Sơn Địa Lĩnh đang thiếu nhân tài, nhưng chuyện này không có nghĩa là hắn phải trở thành người trông trẻ.

Đặc biệt là đại đa số người trong này đều còn chưa phải là Kỵ sĩ, trong thời gian ngắn sẽ không phát huy được tác dụng gì.

Không vẽ được tương lai cho những người này thì căn bản là không thể nào mời chào. Bánh nướng có thể gạt được nông nô chứ đừng có mơ mà lừa gạt được quý tộc.

Cho dù có lừa được đám nhóc này, chẳng lẽ còn có thể lừa luôn mấy lão già của mấy đứa nó hay sao? Cũng không thể nào từ già đến trẻ đều là kẻ ngốc được?

Hudson cũng chẳng muốn bỏ một cái giá lớn, cực khổ bồi dưỡng ra nhân tài, cuối cùng lại chạy tới nhờ vả đại quý tộc.

“Đám tiểu tử này đều là con cháu của các chi mạch khác trong nhà, con cứ dàn xếp cho bọn nó trước đi, sau này ta sẽ giải thích cho con hiểu.”

“Những vị này chính là người hộ tống của bọn họ. Đều là các chú các bác phương xa của con, kỵ sĩ Sean, kỵ sĩ Pol, hiệp sĩ Fird......”

Nam tước Redman không chút hoang mang giới thiệu.

Thân thích tăng thêm một ít, Hudson lập tức trưng cái khuôn mặt tươi cười bảng hiệu của mình ra. Nhân khẩu thịnh vượng cũng không nhất định đều là chuyện tốt, chỉ riêng việc nhớ kỹ tên của mỗi người thôi đều đã phí không ít thời gian rồi.

“Quản gia, mang theo những người bạn nhỏ này tới phòng trọ nghỉ ngơi đi. Phụ thân, các vị chú bác, nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta vào trong đại sảnh trò chuyện!”

Bình Luận (0)
Comment