Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 252 - Chương 252 - Quyền Lợi Và Nghĩa Vụ

Chương 252 - Quyền Lợi Và Nghĩa Vụ
Chương 252 - Quyền Lợi Và Nghĩa Vụ

Người dịch: Whistle

Nói xong, Hudson liền trực tiếp đi ở phía trước dẫn đường, mang theo đám người tiến vào một căn phòng khách có vẻ hơi keo kiệt rồi ngồi xuống.

“Hudson, chắc là con đã biết quy củ của gia tộc Koslow chúng ta, ngoại trừ trưởng tử lưu lại kế thừa gia nghiệp, nhưng con cháu khác đều phải tự mưu sinh lộ.”

“Mặc dù về mặt tổng thể thì trong vương quốc vẫn là thái bình, nhưng lại xảy ra không ít đủ loại ngoài ý muốn. Ngoại trừ hai đứa em trai của con ra, những người còn lại đều là hậu đại của những thành viên trong gia tộc ra ngoài xông xáo rồi xảy ra bất trắc.”

“Không phải tất cả con cháu đều có thể lưu lại cho hậu bối một phần cơ nghiệp, đại bộ phận con cháu ra ngoài xông xáo cũng đều chỉ có thể miễn cưỡng sống tạm.”

“Nếu như nửa đường chết yểu, cuộc sống của con cái bọn họ sẽ trở thành một vấn đề. Dựa theo lệ cũ của gia tộc, tất cả chi phí nuôi nấng đám hậu bối này đến khi trưởng thành đều được do tất cả chi mạch có sản nghiệp dựa vào tình hình kinh tế để gánh vác.”

“Khi tuổi còn nhỏ thì còn tốt, nhưng khi trưởng thành đến lúc cần thức tỉnh sinh mệnh hạt giống liền xảy ra vấn đề.”

“Gia tộc Koslow nhân khẩu thịnh vượng, toàn bộ con cháu chi mạch ở đây cũng không phải là ít, chỉ riêng việc giải quyết vấn đề tài nguyên tu luyện của những người này thôi đã đủ làm cho mọi người cảm thấy nhức đầu rồi.”

“Muốn chăm sóc được toàn bộ con em trong gia tộc thì lại càng khó khăn. Cho nên vào mỗi thời đại đều có rất nhiều con cháu gia tộc bởi vì thiếu Sinh mệnh nguyên dịch mà đánh mất cơ hội trở thành Kỵ sĩ.”

“Lúc trước thật sự là không có biện pháp. Vương quốc khống chế Sinh mệnh nguyên dịch vô cùng nghiêm ngặt, dù là dùng tiền cũng rất khó mua được.”

“Tình huống hiện giờ đã khác, trong hai quận này có rất nhiều gia tộc suy sụp, rất nhiều quý tộc sa sút đến tình cảnh khó có thể duy trì.”

“Có ít người vì duy trì lãnh địa đã lén lút nhượng lại danh ngạch hối đoái Sinh mệnh nguyên dịch.”

“Bất luận là giao dịch bằng tiền mặt hay là để gia tộc ra mặt bảo hộ sự an toàn của bọn hắn trong mấy năm cũng đều có thể thương lượng......”

Nghe xong Nam tước Redman giải thích, Hudson dần dần hiểu rõ. Tìm đến trên đầu của hắn đơn giản là vì hắn có đủ lực hiệu triệu trong hàng ngũ quý tộc bản địa.

Có lẽ vào lúc ban đầu mọi người chỉ định bỏ tiền mua sắm một chút Sinh mệnh nguyên dịch. Tiếc rằng Sơn Địa Lĩnh quật khởi quá nhanh, Hudson còn lập tức trở thành người phát ngôn của quý tộc bản địa ở trong quận Wright.

Thực lực trở nên mạnh mẽ, quyền nói chuyện đương nhiên cũng sẽ được nâng cao. Bảo vệ an toàn trong một thời hạn nhất định cũng đã trở thành điều kiện được lựa chọn.

Đều là thành viên trong gia tộc Koslow, nhận được chỗ tốt mà gia tộc mang lại thì đương nhiên cũng cần phải gánh chịu nghĩa vụ tương ứng.

“Phụ thân, sợ là chuyện này không dễ làm như vậy! Bây giờ đưa ra đề nghị trao đổi mệnh nguyên dịch thì đúng là có rất nhiều quý tộc qua thời sẽ đáp ứng, nhưng chúng ta chắc chắn sẽ phải đeo cái mũ nhân lúc cháy nhà mà hôi của.”

“Tốt nhất vẫn là nghĩ biện pháp từ một khía cạnh quanh co nào đó. Cụ thể nên làm như thế nào thì mọi người không cần phải quan tâm, con sẽ sắp xếp người đi chứng thực.”

“Chẳng qua có thể đổi được bao nhiêu Sinh mệnh nguyên dịch thì lại rất khó nói. Dù sao bây giờ cũng có không ít người đang nhìn chằm chằm thứ này.”

Vừa phải chú ý tướng ăn, lại phải kiếm được Sinh mệnh nguyên dịch, Hudson cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Chỉ là trách nhiệm này đã rơi xuống đầu, hắn không có lý do nào để từ chối được.

So với việc để cho đám trưởng bối trong gia tộc chơi đùa lung tung, Hudson cảm thấy vẫn là do mình đích thân khống chế sẽ càng yên ổn hơn một chút.

“Chỉ cần cố gắng hết sức là được, những đứa trẻ đó chỉ là con em gia tộc sống ở tỉnh Đông Nam. Trong vương quốc vẫn còn con em gia tộc cần Sinh mệnh nguyên dịch, số lượng sẽ không thấp hơn trăm người.”

“Muốn kiếm đủ là chuyện căn bản không khả năng. Con cũng không cần phải cảm thấy quá áp lực, có thể lấy được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.”

“Chuyện quan trọng nhất hiện giờ vẫn là tranh đoạt chức vị quận trưởng. Nếu như con có thể lấy được chức quận trưởng quận Wright thì sẽ còn có ý nghĩa chiến lược hơn việc gia tộc tăng thêm hơn mười vị kỵ sĩ.”

Nam tước Redman có chút mừng rỡ nói.

Mặc dù biết rằng Hudson không phải vật trong ao, nhưng mà theo như suy nghĩ của ông ta thì ít nhất cũng phải tầm mười mấy hai mươi năm tích lũy mới có thể đi đến bước đường như hiện giờ.

Nhưng lúc này chỉ mới chớp mắt một cái, ông ta vẫn còn không hiểu chuyện ra sao, Sơn Địa Lĩnh đã trở thành một phương bá chủ ở quận Wright rồi.

Sau khi an bài xong cho đám người này, một mình Hudson bồi hồi ở hậu viện. Vương quốc quản khống nghiêm đối với Sinh mệnh nguyên dịch.

Đối với toàn bộ tập đoàn quý tộc thì loại hạn chế này là phi thường cần thiết. Nếu như không khống chế số lượng Kỵ sĩ, sợ là các cuộc cạnh tranh ở trong nội bộ quý tộc sẽ còn có thể khốc liệt hơn mấy lần.

Nếu như có một đám người sở hữu sức mạnh đều không tìm được bát cơm thì kết quả có thể tưởng tượng được.

Số lượng danh ngạch Sinh mệnh nguyên dịch của các quý tộc đều có hạn, đối với những gia tộc có nhân khẩu hưng vượng sẽ vô cùng bất lợi.

Lấy gia tộc Koslow làm thí dụ, nếu như có đủ tài nguyên, số lượng Kỵ sĩ sinh ra mỗi thời đại sẽ tăng lên gấp mấy lần.

Nhưng hiện thực rất tàn khốc, ngoại trừ những con em ở trong chi mạch có cơ nghiệp mới có khả năng thu được Sinh mệnh nguyên dịch ra, đa phần con em gia tộc đều bị ép ra khỏi giới quý tộc, biến thành dân tự do.

Chiếu ứng lẫn nhau cũng chỉ giới hạn trong việc bồi dưỡng những người này đến tuổi thành niên. Thật sự là mọi người không thể nào bỏ ra thêm nhiều tài nguyên hơn nữa.

Bình Luận (0)
Comment