Người dịch: Whistle
Quận Arbor, sau khi phân chia thành mấy khu vực, mấy vị đại lão liền tự mình dẫn người phụ trách một khu vực.
Mỗi đội ngũ đều được phân phối rất đều, Ma pháp sư, Kỵ sĩ, còn có cả những tư quân của quý tộc chạy đến phối hợp nữa.
Phối hợp theo đúng nghĩa đen luôn, nhiệm vụ chủ yếu của tư quân quý tộc đang kéo lưới bắt châu chấu là phát hiện ra dấu vết của Trùng vương phải lập tức báo cáo.
Bắt giết?
Dù rằng nó chỉ là Ma thú hạng chót nhưng cũng là Ma thú, không phải là sinh vật mà người bình thường có thể đối phó được.
Huống chi tốc độ bay của Trùng vương còn rất nhanh, nhanh đến mức chiến mã cũng không đuổi kịp chứ đừng nói là người bình thường.
Hudson là đội trưởng trẻ tuổi nhất trong đám, cho dù có đi đến nơi nào thì cũng là người nổi bật nhất.
Sau khi trải qua hành động lần này, hắn nhất định sẽ trở thành “con nhà người ta” trong mắt của các vị phụ huynh.
Hudson nhìn qua những trang bị dùng để đối phó với châu chấu, mặc dù đơn sơ một chút, nhưng về mặt tổng thể vẫn còn được tính là kinh nghiệm phong phú.
Ngoài các loại lưới ra, thứ mà Hudson xem trọng nhất chính là vật dùng để hun khói. Dùng khói đặc để xua đuổi châu chấu chính là thủ đoạn hữu hiệu nhất của người bình thường trong công nghệ khoa học kỹ thuật hiện giờ.
Ma pháp sư thì không tính, bởi vì Ma pháp sư có đủ loại trang bị ma pháp, mặc dù không biết sử dụng như thế nào, nhưng trực giác nói cho Hudson biết, những món đồ chơi này chắc chắn sẽ có lực sát thương không nhỏ với đàn châu chấu.
Ngoài các thủ đoạn vật lý ra, còn có Khu hoàng dược tề mà các Nhà giả kim tạm thời chế tạo.
Công hiệu cũng giống như thuốc sát trùng thôi, có hiệu quả không tệ đối với những con châu chấu bình thường. Nhưng một khi đụng phải đại quân châu chấu có Trùng vương chỉ huy thì sẽ lập tức mất tác dụng.
Chuyện này làm cho Hudson cảm thấy rất mơ hồ, dường như Trùng vương có một loại thiên phú đặc biệt nào đó để nó có thể khống chế châu chấu, không chỉ có thể nâng cao tính kháng dược, ngay cả sức chiến cũng tăng mạnh.
Nếu là xuất hiện Trùng hoàng, tình huống sẽ càng tồi tệ hơn. Nghe nói dưới sự chỉ huy của Trùng hoàng, những châu chấu ăn chay này ngay cả thịt cũng không buông tha.
Một khi Trùng hoàng được sinh ra, nhưng nơi đi qua cả người lẫn vật đều tuyệt tích, có rất ít sinh linh có thể may mắn sống sót.
Hudson chỉ là đội trưởng trên danh nghĩa, thực tế thì hắn chẳng cần phải chỉ huy gì cả.
Đám cường giả tham gia hành động lần này đều có khu vực phụ trách riêng, Ma pháp sư còn có Kỵ sĩ bảo vệ.
Tư quân quý tộc đến đây phối hợp đương nhiên sẽ do quý tộc lãnh chúa tự mình chỉ huy.
Nhiệm vụ chủ yếu của các quan chỉ huy trên danh nghĩa là sau khi phát hiện ra Trùng vương thì phải lập tức chạy tới đó bắt sống hoặc là giết chết.
Vì nâng cao hiệu suất, còn có hai tên Kỵ binh Griffin đi theo Hudson, hai người này thay phiên nhau bay lên không trung tuần tra xung quanh.
Hudson lựa chọn dừng chân ở một dòng suối nhỏ, buồn bực ngán ngẩm, lẳng lặng nhìn Belersden nghịch nước.
Gấu con đang ở trong giai đoạn thấy cái gì cũng cảm thấy hiếu kỳ, nhìn cái gì cũng cảm thấy mới mẻ.
Một hồi mò cua, một hồi bắt cá, thỉnh thoảng còn giơ về phía Hudson để khoe khoang chiến tích.
Vì để cho sau này thằng nhóc này có thể ra sức làm việc, Hudson lập tức hóa thân thành một người anh trai tràn đầy lòng nhiệt thành, không ngừng cổ vũ chiến tích của nó.
“Ông, ông......”
Những âm thanh vỗ cánh vang lên, thần sắc của Hudson lập tức trở nên ngưng trọng, cuối cùng cũng đã tới.
Dưới sự cố gắng của Ma pháp sư, một làn khói đen nồng đậm giống như một cái chân dài lao thẳng đến đại quân châu chấu.
Chiến tranh bắt đầu.
Hudson vươn tay vỗ vỗ bả vai của gấu con, cười ha hả nói:
“Belersden, nên làm việc rồi. Đánh chết mấy con tiểu côn trùng này cho ta, nhưng mà không thể làm tổn thương đến người một nhà.”
Bị quấy rầy hứng thú, tròng mắt đen láy của Belersden khẽ chuyển động, quơ tay gấu vỗ xuống mặt đất bên dưới, cả khu vực đều bị chấn động.
Thằng nhóc này cố ý làm vậy, Hudson không kịp trách cứ Belersden thì đã nghe được những âm thanh “Xoát xoát......”.
Lấy gấu con làm trung tâm, phàm là những nơi mà ánh mắt của Hudson nhìn tới, châu chấu đang không ngừng từ không trung rơi xuống giống như bị say rượu vậy.
“Lĩnh vực trọng lực?”
Hudson không xác định hỏi.
Trong mơ hồ, hắn thật sự đã cảm thấy cơ thể nặng hơn một tí ti, nhưng loại tăng lượng này không lớn.
Đám nông nô binh đang kéo lưới bắt châu chấu ở gần đó cũng không hề bị ảnh hưởng. Nếu như không phải châu chấu đang không ngừng rơi xuống, Hudson đều suýt nữa bỏ qua.
Uy lực nhỏ như vậy hoàn toàn không hợp với đại danh “Lĩnh vực trọng lực”.
Dường như Belersden đã cảm nhận được ý nghĩ của hắn, nó bèn tức giận nói: “Đối phó một đám tiểu côn trùng mà cũng đáng giá xuất toàn lực sao?”
“Huống chi, còn có những đồng bọn khế ước của ngươi ở đây. Lỡ như không cẩn thận ép cho người ta biến thành thịt nát, người nào chịu trách nhiệm lấy......” Dường như ý thức được mình lỡ lời, lời ra đến khóe miệng lập tức bị Belersden nuốt vào lại.
Chém gió một chút là được.
Lỡ như làm cho phiếu cơm trường kỳ này bị kích thích, quay đầu phải tiếp tục gặm cái cục bánh mì vừa đen vừa cứng kia thì bỏ mẹ, đó không phải là cuộc sống mà một con gấu nên có.
Một tên đồng bọn có thể nuôi cơm, còn có thể giúp nó tăng cao thực lực cũng không phải dễ tìm như vậy.
Ngoài thực lực hơi yếu ra, những phương diện khác của Hudson đều phù hợp với yêu cầu về đồng bọn của gấu con.
“Đừng có ở đây nói nhảm, cho rằng ta không biết ngươi là loại gấu gì sao? Đám côn trùng chán ghét này còn rất nhiều, đi theo ta tuần tra khu vực phòng thủ.”
Trong khi nói chuyện, Hudson đã leo lên lưng gấu.
Rõ ràng là hắn đã sớm miễn dịch với những lời khoác lác của Belersden.