Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 28 - Chương 28 - Binh Lực +12

Chương 28 - Binh Lực +12
Chương 28 - Binh Lực +12

Người dịch: Whistle

Tất cả mọi người đều không phải kẻ ngu, vừa rồi chỉ bị tin vui đột kích làm cho quá kích động. Bây giờ phản ứng lại, lập tức liền ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Bá tước Pierce không phải là hạng người dễ đối phó, có thể bỏ ra lợi ích lớn như vậy để chia cắt, rõ ràng là muốn mọi người đi bán mạng.

Nếu như không có đủ quân công, sợ là ngay cả tư cách ngồi trên bàn cũng không có.

Quyền thừa kế?

Tất cả mọi người đều đồng ý để cho huyết mạch trực hệ thừa kế, đó là quy tắc của trò chơi. Những người thừa kế là họ hàng xa thì còn phải bàn lại.

Nhà ai mà không có họ hàng chứ? Có phải là từ trong khe đá chui ra đâu.

Người có tư cách tham dự quyền thừa kế thì nhiều lắm. Nếu không lấy ra một vài thứ làm cho mọi người tin phục, vậy thì tại sao bọn họ lại để cho những người thừa kế này nhặt được loại tiện nghi này.

Chuyện dính đến hạch tâm lợi ích, không có người sẽ dễ dàng nhượng bộ, cho dù có là đồng minh thì sau một khắc cũng có thể biến thành đối thủ cạnh tranh.

Đây là một cái dương mưu đặt ở trước mặt mọi người, nếu muốn tranh đoạt di sản mà quý tộc tuyệt tự để lại, vậy thì phải đi lên chiến trường liều mạng.

Ngay cả Hudson cũng chỉ có thể thừa nhận là Bá tước Pierce đã đi một nước cờ hay, khiến cho thế cuộc vốn đã bị động lập tức sống lại.

Nhìn phản ứng không giống nhau của đám người này là biết, lần này mọi người đều đã chuẩn bị dốc hết vốn liếng . Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, kế tiếp chính là khởi động đại triệu hoán thuật, triệu hoán chủ lực của gia tộc tới.

Diện tích của tỉnh Đông Nam không tính là quá lớn. Trên lý luận tới nói, nếu như hiện giờ truyền về tin tức, đại đa số quân tinh nhuệ của quý tộc đều chạy tới trước khi mọi người tới tiền tuyến.

Nhìn thấy những người mang theo tin tức vội vàng chạy ra ngoài doanh trại, Hudson liền cảm thấy lúng túng. Người khác có thể làm như vậy, nhưng hắn thì không.

Nếu như để cho Nam tước Redman biết được tin tức này, sợ là ông ta sẽ lập tức đích thân mang theo vệ binh chạy tới, đến lúc đó, quyền chủ đạo sẽ đổi chủ.

Có một người cha là Kỵ sĩ truyền thống, bình thường thì tốt, nhưng khi lên trên chiến trường thì lại rất nguy hiểm.

Nghĩ tới cảnh tượng đi theo Nam tước Redman xung phong lên tiền tuyến, Hudson liền lập tức từ bỏ. So với chiến công thì hắn vẫn cảm thấy cái mạng nhỏ của mình quan trọng hơn một chút.

Sống sót mới là chính mình. Nếu như chết rồi, cho dù chiến công có lớn đến đâu thì cũng là do người khác nhận.

Trong thế giới siêu phàm này, lính tinh nhuệ ngày đi trăm dặm cũng không phải là vấn đề, vào tình huống khẩn cấp, hai ba trăm dặm cũng không có vấn đề gì, nhưng với đám ô hợp chưa trải qua huấn luyện này thì không được.

Chưa từng tu luyện, còn là người bình thường. Cộng thêm dinh dưỡng không đầy đủ, hầu hết những người này đều có sức khỏe kém, hành quân hơn một trăm dặm trong vòng ba ngày là không khó, nhưng cũng không tính là dễ.

Vừa gia tăng tốc độ liền bắt đầu xảy ra vấn đề. Trong lúc hành quân thì mọi người vẫn còn không có cảm giác gì, đến khi xây dựng cơ sở tạm thời mới xuất hiện tràng diện lúng túng “binh không biết tướng, tướng không biết binh”.

Tình huống của gia tộc Koslow thì tốt hơn, nhờ vào cuộc huấn luyện trước đó của Hudson, mặc dù không thể nói là một đội hình, nhưng binh sĩ cũng không có đi lạc.

Chỉ là đến khâu cuối cùng kiểm kê nhân số thì vẫn xảy ra chuyện, không biết tại sao lại xuất hiện thêm 30 người.

Sĩ quan phụ trách kiểm kê nhân số bước lên hỏi thăm tình hình, kết quả là những kẻ hồ đồ này còn chẳng nói được tên đầy đủ của lãnh chúa.

Nếu như không phải thời đại này không lưu hành nội ứng, sợ là Hudson đã xem bọn hắn như gian tế để xử lý rồi. Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là không sẽ có người phái mấy kẻ hồ đồ tới làm gian tế.

Một mực đợi đến sáng ngày thứ hai mà vẫn còn có mười hai tên binh sĩ không có người đến nhận, chuyện này làm cho Hudson cảm thấy vô cùng cạn lời.

Toàn bộ các lãnh chúa trong liên minh đều đã tới qua, nhưng tại sao lại còn dư người?

Rốt cuộc là do mấy kẻ hồ đồ này không nhận ra được lãnh chúa của mình, hay là do đám quý tộc kia sơ sót, chuyện này khó mà có thể kết luận, Hudson liền trực tiếp chấp nhận sự thực là binh lực của mình bỗng dưng +12.

Đội ngũ tiếp tục tiến lên, chỉ là hứng thú của mọi người đều không cao. Xem ra biến cố đêm qua đã dạy cho mọi người một bài học.

Biến hóa rõ ràng nhất chính là mọi người đều phái ra thân tín của mình đi trông chừng đội ngũ, chỉ sợ lại gây ra chuyện cười.

Không có gì bất kỳ, cũng chẳng có gì ngoài ý muốn, lúc chạng vạng tối, khi xây dựng cơ sở tạm thời vẫn xảy ra vấn đề. Chẳng biết tại sao, binh lính của mọi người vẫn trộn lẫn được với nhau, chỉ có thể chờ một đám lãnh chúa đi nhận người.

Sau khi trò hề này tiếp tục xảy ra, địa vị của Hudson trong liên minh lập tức tăng lên, được mọi người ca tụng là “đội quân tinh nhuệ”.

Đương nhiên là Hudson không có cách nào cự tuyệt danh xưng này. “Đội quân tinh nhuệ” này là một phép so sánh, nếu như phủ định cách nói này, chẳng phải là đang nói những người còn lại đều rất vô năng sao?

Chỉ số EQ của Hudson đạt tiêu chuẩn, cho nên hắn liền chấp nhận cách nói này, cũng làm cho sĩ khí của binh sĩ dưới trướng tăng mạnh, giống như là thật sự một “đội quân tinh nhuệ” vậy.

Thanh danh chỉ là hư, nhưng thu hoạch thực chất thì Hudson chỉ đành rưng rưng tiếp nhận: “Binh lực +15”.

Hiện giờ hắn đã có thể xác định, Ngoài liên minh ra, ở gần đây còn có đội quân của những quý tộc khác, hơn nữa khoảng cách cũng không xa. Nếu không thì không thể giải thích được nguyên nhân tại sao binh sĩ của hắn lại càng ngày càng nhiều.

Bình Luận (0)
Comment