Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 280 - Chương 280 - Âm Mưu (2)

Chương 280 - Âm Mưu (2)
Chương 280 - Âm Mưu (2)

Người dịch: Whistle

Trước đó, khi đại quân châu chấu tụ tập lại một chỗ, bọn hắn chỉ cần ngăn trở đường đi của bầy châu chấu là được.

Bây giờ đại quân châu chấu đã bị phân tán khắp nơi, phạm vi hoạt động cũng đang không ngừng mở rộng; Có rất nhiều châu chấu đang không ngừng phá vây từ những khu vực lỏng lẻo để lẻn vào.

“Có người động tay chân, cố gắng dẫn dụ đám châu chấu này tới tỉnh Đông Nam!”

Nghĩ đến đây, Bá tước Pierce liền cảm thấy may mắn, may mà lần này ông ta phản ứng đủ nhanh, tập hợp tất cả cường giả ở trong tỉnh lại trong thời gian ngắn nhất.

Nếu như học như ông bạn hàng xóm bên cạnh, chờ châu chấu tràn vào thành như nước lũ rồi mới tổ chức cao thủ bắt giết thì toang mẹ rồi.

Chỉ là không biết gia tộc mình đã đắc tội với thế lực nào, vậy mà lại không tiếc đại giới cũng phải gây phiền toái cho gia tộc Dalton.

Dược tề dẫn dụ châu chấu cũng không hề rẻ, đại quân châu chấu có quy mô khổng lồ như vậy liên tục không ngừng tràn vào, quả thực chính là đang dùng kim tệ để trải đường cho châu chấu.

Tự động nghĩ rằng nguyên nhân chuyện này là vì mình, đây không phải là vì Bá tước Pierce không có đầu óc, mà là bởi vì quá thông minh nên mới có thể đưa ra kết luận này.

Mặc dù ở trong tỉnh Đông Nam cũng có rất nhiều quý tộc lớn nhỏ khác nhau, nhưng người có tư cách đắc tội với một thế lực lớn, hơn nữa đối phương lại không thể làm gì thì chỉ có gia tộc Dalton mà thôi.

Biết được chuyện này cũng vô dụng, quy mô của đại quân châu chấu này thật sự là quá lớn. Chỉ là giải quyết được Trùng vương thôi mà phải dốc hết toàn lực rồi. Muốn tiêu diệt toàn bộ đàn châu chấu này là chuyện không thể nào.

......

Sơn Địa Lĩnh, công tác chuẩn bị chống lại nạn châu chấu đang được triển khai một cách trật tự ngăn nắp. Những lương thực có thể thu hoạch được thì đã sớm được thu hoạch xong rồi. Số lượng thực còn lại thực sự là không thể thu hoạch được, chỉ có thể chọi cứng với nạn châu chấu.

Mấy vạn người cùng nhau chuẩn bị chiến đấu, không hề bối rối một chút nào. Qua đây cũng không thể không thừa nhận tầm quan trọng của nhân tài.

Nếu như là vào trước khi mà gặp phải loại chuyện này, không có Hudson lão gia ở đây thì lãnh địa đã sớm trở nên lộn xộn rồi.

Phương pháp cũng không có gì mới cả, đều là dùng nhân công bắt giữ + khói xông lửa đốt. Còn phương pháp diệt hoàng cao cấp bằng Ma pháp dược tề thì một Sơn Địa lĩnh không có đủ tiền mua.

Tình huống tổng thể của các lãnh địa lân cận đều không khác mấy. Tất cả lãnh chúa đều đang cố gắng chuẩn bị chiến đấu, mặc dù trong lòng của đại đa số người đều đã rõ ràng, hiệu quả của những thủ đoạn cổ xưa này cũng chẳng ra làm sao.

Nhưng mà dù sao cũng phải làm đủ công tác chuẩn bị chống chọi với nạn châu chấu. Không quan trọng là giết được bao nhiêu châu chấu, quan trọng là phải chuẩn bị đầy đủ, tăng cường lòng tin của lĩnh dân.

Năm đại tai cũng là thời điểm càng cần trấn an dân tâm. Các tổ chức tà giáo tiềm phục ở khắp nơi đã sớm không chịu được sự cô đơn, chỉ đợi một cơ hội để phát động.

Hai quận Wright và Ryton đã chịu nỗi khổ của chiến tranh, tình huống lần này coi như không tệ. Từ trên xuống dưới đều đã bị dọn dẹp một lần, các loại tổ chức tà giáo lớn nhỏ đều đã tiêu đời trong đợt phong ba lần trước.

Trong các quý tộc lão gia thống trị hai quận này, ngoài những người cá biệt do kế thừa gia nghiệp nên có năng lực cao thấp không đồng đều ra, đại đa số lãnh chúa đều không thiếu thủ đoạn.

Lạc Diệp trấn, Nam tước Kayo chạy tới phủ tổng đốc báo danh chống lại nạn châu chấu, nhưng lại bị ông chú nhà mình lấy lý do thực lực quá kém để loại bỏ, chuyện này làm cho y cảm thấy vô cùng mất mặt.

May mắn là người biết chuyện này cũng không nhiều, Nam tước Kayo đã kịp thời phong tỏa tin tức, nếu không khi chuyện này bị truyền ra ngoài thì sẽ vô cùng xấu hổ.

Câu đánh giá “thực lực không đủ” này làm cho y cảm thấy rất bi thương. Nam tước Kayo vốn cho rằng thực lực của mình cũng coi như không tệ trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng thực tế lại vô cùng vả mặt.

Chỉ có thể nói là thiên phú là thứ không thể nào miễn cưỡng được, cho dù có bị nhồi cho một đống tài nguyên thì Nam tước Kayo cũng chỉ có thể bắt kịp tiêu chuẩn bình thường.

Trong bụng tràn đầy nộ khí, y đang cần tìm một địa phương để phát tiết, cho nên liền rất tự nhiên để mắt tới các vị hàng xóm bên cạnh.

“Thiếu gia, nạn châu chấu lần này thế tới hung hăng, căn cứ vào tin tức mà phủ tổng đốc truyền đến, sợ là không có cách nào tránh khỏi.”

“Dựa theo tin tức hiện giờ đến xem, cho dù chúng ta không làm gò thì nạn châu chấu cũng sẽ lan đến gần hai quận Ryton và Wright.”

“Nếu như rải thêm dược tề thì có thể làm cho tình hình tai nạn trở nên càng nghiêm trọng hơn. Nhưng nếu như chỉ rải dược tề lên lãnh địa của một vài nhà thì rất có thể sẽ bị người khác nhìn ra vấn đề.”

“Loại chuyện này chỉ cần để lại bất kỳ dấu vết gì thì cũng có thể làm cho chúng ta bị người khác hoài nghi. Cho dù là chỉ lộ ra nửa chút sơ hở cũng là đả kích trí mạng đối với danh tiếng của ngài.”

“Hay là chúng ta cứ thả vào mấy khu vực lân cận đi, cũng có thể đạt được hiệu quả như nhau, còn không biết bị người ta hoài nghi.”

Lão quản gia ra sức khuyên nhủ.

Trong nội tâm thì ông ta cực lực phản đối làm vậy. Mặc dù đống dược tề này là do Nam tước Kayo tự tay điều chế, không có bao nhiêu người biết được chuyện này. Nhưng trên thế giới này không có bức tường nào không lọt gió.

Một khi tiết lộ phong thanh, không chừng toàn bộ quý tộc trong tỉnh đều sẽ ném hết cái bô nạn châu chấu này lên đầu của Nam tước Kayo. Nếu như chuyện này phát triển đến bước đó, cho dù là gia tộc Dalton cũng sẽ không bảo vệ được Kayo.

Bình Luận (0)
Comment