Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 281 - Chương 281 - Toi Công Bận Rộn

Chương 281 - Toi Công Bận Rộn
Chương 281 - Toi Công Bận Rộn

Người dịch: Whistle

“Yên tâm đi, Phúc bá. Ta không ngu như vậy, loại chuyện như vậy đương nhiên là cần phải có người đứng ra chịu trách nhiệm.”

“Công việc thu hoạch bên trong lãnh địa đã kết thúc, cho dù toàn bộ số lương thực còn lại bị mất đi thì ta cũng có thể chịu đựng được.”

“Vậy thì cứ dứt khoát chơi chiêu khổ nhục kế đi, tạm thời ủy khuất đám quý tộc bản địa một chút, đem cái bô này ném hết cho quý tộc phương bắc là được.”

“Với uy lực của đống dược tề này, mặc kệ là rải ở địa phương nào, phạm vi trăm dặm xung quanh đều sẽ gặp phải tai hoạ, không người có thể thoát được.”

“Nếu như không vì một lần thu hoạch ngoài ý muốn, ta cũng không thể điều phối ra loại dược tề này. Lần này là cơ hội tốt nhất, một khi bỏ lỡ, muốn chưởng khống được hai quận sẽ rất khó khăn.”

Nam tước Kayo lạnh lùng nói.

Hung ác với người khác không tính là gì, quan trọng là có thể hung ác với chính bản thân mình. Ngay cả lãnh địa nhà mình đều không buông tha, muốn nói là do y gây ra chuyện này, cho dù là có truyền ra ngoài cũng sẽ không có người tin.

......

Thành Dadir, theo tin tức về nạn châu chấu truyền đến, tòa thành vừa mới khôi phục được vài phần cảnh tượng phồn hoa này lại trở nên đìu hiu.

Phủ lãnh chúa đã khống chế cửa hàng lương thức, bắt đầu cung cấp theo số lượng / đầu người mỗi ngày, giá cả cũng đã tăng lên một con số khủng khiếp.

Chi phí sinh hoạt cao làm cho vô số thương nhân bị động lựa chọn dọn nhà. Nam tước Sith cũng vô cùng bất đắc dĩ, gã cũng mua lương thực với giá cao, cho nên căn bản không thể hạ giá được.

Quan trọng nhất chính là sau khi tình hình tai nạn truyền đến, đám quý tộc lãnh chúa ở xung quanh nhao nhao thắt lưng buộc bụng, tạm ngừng toàn bộ những chi tiêu không cần thiết.

Những chỗ ăn chơi đều phải đóng cửa. Những mặt hàng xa xỉ cũng đánh mất thị trường chỉ trong vòng một đêm.

Thương phẩm bán chạy nhất hiện giờ chính là lương thực, vải vóc, sau đó là muối ăn, sản phẩm bằng sắt như các loại nông cụ thì vẫn còn có thể bán được, những hàng hóa khác đều là người bán nhiều hơn người mua.

Không kiếm tiền là việc nhỏ, quan trọng là khi mở cửa còn phải lỗ vốn. Thương nhân là những người giỏi về cân nhắc giữa lợi và hại, sau khi đánh giá được năng lực phòng chống nguy hiểm của các quý tộc lãnh chúa ở nơi đó, bọn họ rất nhanh liền cho ra một kết luận hỏng bét.

Nếu không rời đi nhân lúc vẫn còn trật tự, chờ nạn châu chấu ập tới, tình trạng thiếu lương thực bộc phát, khắp nơi đều là “sơn tặc thổ phỉ”, lúc đó có muốn chạy cũng chạy không được.

Chuyện mà tất cả mọi người lo lắng chính là, nếu như thật sự không thể chống chọi được với nạn châu chấu, vị Sith lão gia bây giờ vẫn còn hiền lành kia sẽ là kẻ đầu tiên giơ đao với bọn hắn.

Thành kiến là thứ nghiêm trọng như vậy đấy, cho dù thái độ của Nam tước Sith rất không tệ, nhưng mọi người đã sớm có thành kiến đối với đám quý tộc phương bắc.

Nam tước Sith tiện tay bóp chết một con châu chấu đang bay nhảy, có chút không cam lòng hỏi: “Velen, nạn châu chấu lần này thật sự không có cách nào tránh được sao?”

Khổ tâm kinh doanh một khoảng thời gian mới cho ra kết quả, không có người nào nguyện ý chắp tay từ bỏ, thế nhưng khi đối mặt với thiên tai thì nhân lực thật sự là quá mức mong manh.

“Thiếu gia, những con châu chấu đang bay rải rác hiện giờ không được tính là uy hiếp gì. Nhưng một khi những con vật nhỏ không đáng chú ý này tập hợp lại một đội quân thì sẽ trở thành tai nạn kinh khủng nhất.”

Càng làm cho người ta lo lắng chính là sau lưng của nạn châu chấu lần này có dấu hiệu do người cố ý gây ra. Điều này làm cho việc muốn ức chế tình hình tai nạn trở nên càng khó khăn hơn.”

“Tất cả mọi người đều đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, một số lãnh địa đã bắt đầu cố gắng giảm bớt số lượng nô lệ thú nhân để giảm bớt lượng lương thực tiêu hao.”

“Sơn Địa lĩnh mà ngài chú ý nhất hiện giờ giờ cũng đang trắng trợn bắt giữ châu chấu ở trong lãnh địa để phơi khô và chứa đựng. Nghe nói là để nuôi gia súc, nhưng theo tôi thấy thì là đang chuẩn bị thức ăn cho thú nhân.”

“Một khi nạn châu chấu đột kích, bị bức bách bởi áp lực lương thực, sợ là vị Sơn Địa nam tước kia cũng chỉ có thể tiêu giảm số lượng nô lệ thú nhân.”

Gần như tất cả lãnh chúa đều ban bố lệnh cấm nam nữ nông nô kết hôn, cùng phòng. Đây là đang chuẩn bị cho tình trạng sắp tới có thể sẽ thiếu lương thực.”

“Quý tộc bản địa mà con phản ứng kịch liệt như vậy, huống chi là những kẻ ngoại lai như chúng ta. Mấy tỉnh lân cận cũng đã gặp phải nạn châu chấu, cho dù có muốn mua lương thực cũng không mua được.”

“Chuyện đã đến nước này, chúng ta không thể không chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất. Thương nhân muốn rời khỏi thì cứ để cho bọn hắn đi thôi, có thể giảm bớt một chút lương thực tiêu hao.”

“Lưu lại mấy phần tình hương hỏa, chờ khi tình hình tai nạn đi qua rồi lại mời bọn họ quay lại là được. Có lần kinh nghiệm này, tương lai bọn họ sẽ tin tưởng lãnh địa chúng ta hơn một chút.”

Quản gia Velen cố gắng khuyên nhủ.

Năm đại tai, tăng thu giảm chi.

Nhưng điều kiện tiên quyết là phải có đầy đủ lương thực dự trữ mới được. Đáng tiếc là Dadir lại không làm được chuyện này.

Cho dù là đã thu hoạch hết những lương thực có thể sớm thu hoạch. Nhưng nếu muốn cầm cự đến đầu xuân năm sau thì vẫn vô cùng khó khăn.

Vì tăng thêm lượng lương thực dự trữ, vô số quý tộc đều tổ chức nhân thủ vào trong núi rừng săn bắn. Các loại động vật hoang dã đều gặp phải tai hoạ ngập đầu.

Rau dại cũng được đặt vào hàng ngũ lương thực dự trữ. Thậm chí có một vị lãnh chúa tính toán tỉ mỉ ở một nơi nào đó còn dùng cả vỏ cây, sợi cỏ xem như lương thực dự trữ.

Bình Luận (0)
Comment