Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 282 - Chương 282 - Toi Công Bận Rộn (2)

Chương 282 - Toi Công Bận Rộn (2)
Chương 282 - Toi Công Bận Rộn (2)

Người dịch: Whistle

“Dần dần cắt giảm số lượng nô lệ đi, cố gắng hết sức làm cho số lượng này giảm xuống một cách bình thường một chút, miễn cho truyền ra ngoài làm ảnh hưởng đến danh tiếng.”

“Những người có thể bán thì toàn bộ đều bán đi. Bao gồm cả đám vũ nữ kia, nhân lúc bây giờ còn bán được một ít tiền thì cứ bán hết đi.”

“Từ giờ trở đi, khẩu phần lương thực của tất cả lĩnh dân không có việc làm sẽ bị giảm xuống 20%. Chỉ cần cấp đủ vật tư sinh tồn căn bản là được.”

“Phát động tất cả quan hệ nhân mạch mà chúng ta có được, tận mọi khả năng mua sắm lương thực, có thể mua được bao nhiêu thì mua bấy nhiêu.”

“Phái người chú ý đến động tĩnh của đám thương nhân lương thực lớn, có cơ hội thì làm một vụ mua bán không vốn. Đã đến nước này rồi, chúng ta cũng không cần phải tiếp tục giả bộ nữa.”

Nam tước Sith mặt không thay đổi nói.

Phảng phất như gã hoàn toàn không thèm quan tâm đến hậu quả đáng sợ sau mệnh lệnh này.

“Vâng, thiếu gia!”

Lão quản gia trả lời, không hề có ý khuyên nhủ nào. Lạnh nhạt, quả quyết, vô tình...... Đây cũng là những phẩm chất tốt đẹp của quý tộc.

Muốn có thể sống tốt ở một thế giới phải cạnh tranh kịch liệt như thế này thì nhất định phải vứt bỏ hết thảy thánh mẫu tâm, lấy lý trí để đối mặt với thế giới tàn khốc này.

......

Quận Arbor, sau khi đám quý tộc ngăn chặn thành công đại quân châu chấu lại không hề vui mừng khôn xiết. Ngược lại còn đang không ngừng phát sầu vì đại quân châu chấu.

Nhân lực chung quy cũng có hạn, cường giả cũng sẽ phải mỏi mệt. Chính vì vậy mà một vài vị cường giả đỉnh cao vừa rồi còn ra sức chém giết thì bây giờ đã được thay đổi để nghỉ ngơi.

Hudson vừa mới trở về doanh địa liền trở thành nhân vật nổi bật nhất. Không vì nguyên nhân nào khác, chỉ vì toàn bộ cơ thể của hắn đều được treo đầy Trùng vương.

Tự mình giải quyết 5 con Trùng vương, lại còn bắt sống được toàn bộ, phần chiến tích này đều sắp bắt kịp được thành tích tổng của đám người này rồi.

Chỉ có thể nói là vì sức hấp dẫn của sữa thú + mật ong quá lớn, nếu như không phải Hudson lôi kéo, đến bây giờ Belersden vẫn còn không muốn trở về nữa.

Gấu chịu được, nhưng người thì không chịu được. Giằng co lâu như vậy, cả người của Hudson đều sắp tan ra thành từng mảnh, không thể không miễn cưỡng ép Belersden kết thúc công việc.

Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là lúc này không dễ gì bắt được Trùng vương. Cho dù là có con lọt lưới thì cũng đều tránh ra xa.

Những sinh vật có trí tuệ khi biết rõ trước mặt có nguy hiểm thì sẽ không đần độn đến mức lao tới chịu chết.

Đại quân châu chấu vốn tập hợp lại thành một đàn, bây giờ lại phân tán thành vô số nhóm chính là chứng cứ tốt nhất.

Mặc dù tụ tập lại một chỗ sẽ có lợi cho bọn chúng thăng cấp, nhưng mà vẫn là mạng nhỏ càng quan trọng hơn một chút.

“Mục tiêu của châu chấu đã rất rõ ràng, chính là tỉnh Đông Nam của chúng ta, cho dù là bị buộc phải đi đường vòng thì cũng sẽ đến chỗ cần đến. Bây giờ có thể xác định là có người đã rải Dụ Hoàng Tán đến tỉnh Đông Nam.”

“May nhờ có chư vị ra tay đánh tan đại quân châu chấu. Chặt đứt khả năng đản sinh Trùng hoàng, nếu không thì lần tai nạn này sẽ thật sự nằm ngoài tầm kiểm soát.”

“Tạm thời còn không có cách nào xác định hung thủ là ai. Cho nên chúng ta chỉ có thể nhớ kỹ món nợ này trước, chờ tương lai điều tra ra được thì mới tính sổ với bọn chúng.”

Kế tiếp chỉ có thể trông chờ vào các chư vị, cố gắng giải quyết cho xong số Trùng vương còn lại. Vương quốc sẽ không quên chiến công của mọi người.”

Có thể thấy được Bá tước Pierce đã rất mệt mỏi. Ngay cả những lời khách sáo thường ngày cũng bị bỏ qua.

Còn Hudson cảm thấy lại cảm thấy là vì những người ở đây không dễ lừa gạt.

Vẽ bánh nướng rất đơn giản, nhưng muốn làm ra bánh nướng lại rất khó. Hết lần này tới lần khác những cường giả này đều là hạng người cứng đầu, nếu như dám nói mà không dám làm, người ta cũng sẽ dám đánh cả Tổng đốc.

Thay vì chơi thủ đoạn tự tìm phiền phức, chẳng thà thể hiện ra sự chân thành sẽ càng dễ nhận được hảo cảm của mọi người.

Đối mặt với bầy trùng phân tán khắp nơi, mọi người cũng chỉ đành chia ra hành động.

Sau khi nghỉ ngơi một đêm, chiến trường đã từ bên ngoài tỉnh chuyển đến bên trong tỉnh. Vì đuổi theo bầy trùng, Hudson chỉ đành chơi trò “gấu bay”.

Dựa vào tin tức tình báo mà Kỵ binh Griffin cung cấp, một đường phi nước đại tám mươi dặm mới chặn đứng được một bầy trùng.

Càng hố hơn là trong này lại không thể tìm được Trùng Vương, chuyện này làm cho Belersden tức đến hai mắt lóe lên những tia sáng màu hồng, sau đó nó lập tức thi triển Lĩnh vực trọng lực rồi không ngừng lao vào trong bầy trùng.

Mặc cho Hudson có khuyên như thế nào cũng vô dụng, thẳng đến khi bầy trùng bỏ chạy tứ tán thì nó mới từ bỏ ý đồ.

Nhìn xem đám châu chấu đã chết, Hudson chẳng hề có ý thương hại gì. Dám giày vò không ngủ không nghỉ như vậy, bọn chúng không đoản mệnh thì ai đoản mệnh.

Ở lại quận Arbor quyết chiến không tốt sao?

Cho dù là công kích suốt cả đêm không ngủ thì Hudson cũng chấp nhận.

Dù sao chỉ cần gấu kiên trì được, hắn liền không sợ.

Cùng lắm thì trực tiếp ngủ luôn trên lưng gấu, có ma pháp Đại Địa Thủ Hộ nên không cần lo về vấn đề an toàn.

Hiện giờ bầy trùng bay tứ tán, tràn ngập tỉnh Đông Nam, mỗi một đội ngũ đều cách nhau rất xa.

Gần thì vài dặm, xa thì hơn trăm dặm, làm cho độ khó đuổi bắt tăng lên rất nhiều.

Càng khốn nạn hơn chính là chạy 180 dặm mới đuổi kịp bầy trùng, vậy mà lại không nhìn thấy bóng dáng của Trùng vương.

Toi công bận rộn một trận, chỉ có thể đi tìm bầy trùng tiếp theo.

Hudson cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho tình huống này rồi. Hôm qua bắt sống, giết chết được mười mấy con Trùng Vương, số lượng Trùng Vương còn lại vốn đã là lác đác không có mấy.

Bình Luận (0)
Comment